Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 331: Kế vặt của Trúc Lung (1)

Người dịch: Duy Cường
Trên bầu trời của Võ Đế thành.
Bầu không khí có chút ngưng trọng, tu hành giả Nguyên Anh cảnh cưỡi gió mà đi, trôi nổi trên không trung, mỗi một vị Nguyên Anh cảnh sắc mặt đều rất nghiêm nghị, áo bào trên người bị linh khí căng phồng, bay phần phật trong gió, ánh mắt nhìn chằm vào thanh kiếm đỏ như lửa đang lơ lửng trên không.
Đỗ Long Dương cùng khổ hạnh tăng cũng đạp trên hư không đi tới.
Tiểu Lục Phiên do linh dịch ngưng tụ ngồi xếp bằng trên Phượng Linh kiếm, giống như một tôn tuyệt thế Kiếm Tiên đang ngự kiếm phi hành.
Sắc mặt của Đỗ Long Dương cùng khổ hạnh tăng đều trở nên ngưng trọng, mặc dù bọn hắn đều chưa từng chân chính nhìn thấy dung mạo của Lục Phiên, chưa gặp qua chân thân của hắn, nhưng hai người bọn họ đều rất rõ ràng, thực lực chân chính của Lục Phiên, tuyệt đôi sẽ không yếu.
“Đây là đỉnh cấp pháp khí.”
Đỗ Long Dương nhìn chằm chằm vào Phượng Linh kiếm, hít sâu một hơi, nói.
Khổ hạnh tăng Viên Thượng đại sư cũng gật đầu đồng ý.
Hai người đều là đỉnh cấp cường giả, nhãn lực đương nhiên rất sắc sảo, bọn hắn đã gặp qua Lục Phiên sử dựng Phượng Linh kiếm, thế nhưng, lúc đó chỉ là hư ảnh do hắn biến ảo ra, không phải chân chính Phượng Linh kiếm.
Mà bây giờ, chân thân của chuôi kiếm này xuất hiện, để bọn hắn nhận rõ một vấn đề, thực lực của Lục Phiên, có lẽ còn vượt ra khỏi dự đoán.
Hồ Tâm đảo, trên lầu các Bạch Ngọc Kinh.
Thân hình của Lục Phiên nhàn nhã dựa vào trên xe lăn, trong tay cầm ly rượu bằng thanh đồng, khóe miệng hơi nhếch lên, nhàn nhạt nói ra: “Các ngươi bắt đồ đệ của bản công tử, là muốn uy hiếp bản công tử sao?”
Cùng lúc đó, trên bầu trời của Võ Đế thành, Tiểu Lục Phiên đang ngồi xếp bằng trên Phượng Linh kiếm vậy mà cũng mở miệng, nói ra lời nói giống như đúc.
“Các hạ hiểu lầm, bần tăng chỉ muốn mời vị thí chủ này tới, thương lượng biện pháp liên hệ với các hạ mà thôi.”
Viên Thượng vội vàng mở miệng giải thích, phòng ngừa hiểu lầm sâu hơn.
Đỗ Long Dương cùng Viên Thượng hiện tại muốn cầu cạnh Lục Phiên, không muốn bởi vì một chút hiểu lầm, mà khiến cho hai bên tan rã trong không vui.
Cái này không phù hợp với dự tính ban đầu của bọn hắn.
Trên Phượng Linh kiếm, Tiểu Lục Phiên hai tay ôm ngực, hai đầu lông mày hơi nâng lên một chút.
“Ồ? Liên hệ bản công tử? Có chuyện gì?”
Lục Phiên tiếp tục hỏi.
Ánh mắt của Đỗ Long Dương quét qua đám đệ tử của Võ Đế thành ở xung quanh, nở một nụ cười.
“Các hạ, chúng ta vào bên trong nói chuyện.”
Thân hình của Đỗ Long Dương trên không trung hơi nghiêng qua một chút, nhường ra con đường thông hướng vào nội điện trong Võ Đế thành.
Viên Thượng cũng đưa ra một bàn tay, nghiêng người một chút, làm ra động tác xin mời.
Đám đệ tử của Võ Đế thành ở phía dưới cùng với rất nhiều Nguyên Anh cảnh trưởng lão, đồng loạt ngơ ngác, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Bọn hắn nhận ra người này, lúc trước Đỗ Long Dương độ thiên kiếp, không phải bị hắn phá hỏng sao?
Hiện tại làm sao quan hệ trở nên tốt như vậy?
Lại trở thành khách quý của Võ Đế thành?
Đỗ Long Dương cũng không giải thích, hắn cũng không cần hướng về một đám đệ tử giải thích cái gì?
Tiểu Lục Phiên ngồi xếp bằng trên Phượng Linh kiếm, điều khiển thanh kiếm bay vào bên trong nội điện của Võ Đế thành.
Nhiếp Trường Khanh đã sớm chờ đợi bên trong, khi thấy được Tiểu Lục Phiên, sắc mặt mặc dù hơi có chút quái dị, nhưng vẫn khom người hành lễ.
“Công tử.”
Tiểu Lục Phiên ngồi xếp bằng trên Phượng Linh kiếm, sắc mặt lạnh nhạt, khẽ gật đầu.
“Không tệ, quả nhiên trong chiến đấu có tiến bộ.”
Đạt được sự tán thành từ Lục Phiên, trên mặt của Nhiếp Trường Khanh toát ra một tia vui vẻ.
“Đa tạ công tử khen ngợi.”
Thân hình của Đỗ Long Dương cùng Viên Thượng đại sư từ bên ngoài bay vào, giơ tay vẫy một cái, lập tức có trận pháp bao phủ cả tòa đại điện.
“Các hạ hẳn là khách đến từ phía sau Hư Không Chi Môn?”
“Không biết xưng hô như thế nào?”
Đỗ Long Dương chắp tay, đây coi như là lần đầu tiên bọn hắn cùng Lục Phiên chính thức nói chuyện với nhau.
Trước đó, có chỉ là ân oán tình cừu, không coi là liên hệ.
“Bản công tử họ Lục.”
Lục Phiên nói.
Sau đó, liền im lặng, không nói thêm bất kỳ điều gì.
“Lục công tử…”
Đỗ Long Dương phát ra một tiếng cười, phá tan bầu không khí lúng tung, “Dùng linh dịch xem như phân thân sử dụng, linh thức của Lục công tử quả nhiên mạnh mẽ, hơn xa người thường.”
Gương mặt của Lục Phiên toát ra vẻ như cười như không, ánh mắt nhìn xem Đỗ Long Dương.
“Bản công tử từng nói, nếu là có Nguyên Anh cánh nhúng tay, ta liền đồ diệt tất cả Nguyên Anh cảnh trong Võ Đế thành… Ngươi còn nhớ không?”
Lục Phiên nói.
Nhắc đến vấn đề này, sắc mặt của Đỗ Long Dương trở nên có chút khó coi.
Hắn đường đường là thành chủ của Võ Đế thành, đệ nhất Thương Vương của Thiên Nguyên đại lục, lại bị người uy hiếp ngay trước mặt.
Nhưng mà, hết lần này tới lần khác, hắn đối với cái uy hiếp này không có một chút biện pháp.
Nguyên Anh cảnh, là căn bản của bất kỳ thế lực tu hành nào, là mặt ngoài, cũng là sức chiến đấu cùng uy hiếp chủ yếu nhất.
Chỉ khi nào bị một vị cường giả Anh Biến cảnh giới thần bí để mắt tới.
Dù cho là Đỗ Long Dương cũng không cách nào mỗi thời mỗi khác đều chú ý bảo vệ Nguyên Anh cảnh.
Một vị cường giả Anh Biến cảnh nếu là lựa chọn tiến hành ám sát, người nào có thể ngăn cản được?
Căn bản không ai có thể chống đỡ được.
Cho nên, Đỗ Long Dương chỉ có thể cắn răng, chấp nhận sự uy hiếp này.
Viên Thượng đại sư ở một bên, rất nhanh chóng đi ra giảng hòa, hắn cười cười: “Lục công tử, đều là quá khứ, công tử giúp chúng ta tìm ra tay sai của Tiên, chúng ta rất là cảm kích.”
Lục Phiên khoát tay áo, tất cả chỉ là trùng hợp.
Dù sao, hắn cũng không phải cố ý, nếu như không phải lão già mù kia tự mình tìm tới cửa, Lục Phiên cũng không rảnh rỗi mà để ý đến hắn.
“Thật ra không chỉ là Võ Đế thành, Khổ Phật tự của ta cũng có Đại Phật độ kiếp phi thăng, nhưng mà tại thời khắc cuối cùng, phát ra cảnh báo, bắt đầu từ lúc đó, chúng ta liền hoài nghi… Tiên giới có thật sự tồn tại hay không, độ kiếp phi thăng có phải hay không là một lời nói dối to lớn.”
Viên Thượng đại sư không tiếp tục quanh co lòng vòng, hắn đi thẳng vào chủ đề.
Ánh mắt của Đỗ Long Dương cũng trở nên ngưng trọng: “Lục công tử xông vào Tàng Kinh các Võ Đế thành ta, hẳn là đã đọc được bản Thiên Nguyên tàn quyển? Đó là do Võ Đế đời thứ nhất của Võ Đế thành lưu lại, dùng để cảnh cáo thế nhân, cùng với Đại Phật của Khổ Phật tự không khác nhau chút nào.”
“Không chỉ là Võ Đế thành cùng Khổ Phật tự, Nữ Đế đời thứ nhất của Đại Càn nữ quốc, còn có môn chủ đời thứ nhất của Tuyệt Đao môn, thậm chí không ít tiên tổ của cổ môn phái phi thăng đều lưu lại một ít cảnh báo lẻ tẻ.”
“Độ kiếp phi thăng là một lời nói dối to bằng trời.”
“Vì vậy, chúng ta lập tức âm thầm điều tra, nhờ đó phát hiện chó săn của Tiên.”
“Thế nhưng, không ai biết những tên chó săn này có bao nhiêu, chúng ta cũng không rõ ràng, bởi vì, ấn ký mà Tiên lưu lại đều được khắc sâu trong linh hồn.”
Đỗ Long Dương nói.
Tiểu Lục Phiên ngồi ngay ngắn trên Phượng Linh kiếm, chợt nở một nụ cười.
“Cho nên, các ngươi tìm tới ta là vì trợ giúp các ngươi cùng đồ Tiên?”
Lục Phiên nói.
Đỗ Long Dương cùng Viên Thượng đại sư liếc mắt nhìn nhau, sau đó đồng thời gật đầu.
“Các ngươi tín nhiệm một người ngoài như ta vậy sao?”
Tiểu Lục Phiên tiếp tục nói.
“So với chó săn của Tiên làm cho người ta không thể suy đoán, thật ra Lục công tử có thể làm cho chúng ta yên tâm hơn.”
Trên mặt của Đỗ Long Dương hiện lên một vẻ bất đắc dĩ, nói.
Nhiếp Trường Khanh đứng bên cạnh, có chút không biết phải nói gì, cũng không phải hắn không muốn nói lời nào, mà là… Đối thoại ở tầng thứ này, căn bản không có tư cách xen vào.
Này nói đều là chủ đề gì?
Đồ tiên?
Giết chó săn của Tiên?
Cái này là cảnh giới của đại lão sao?
Bầu không khí trong đại điện rơi vào trầm mặc, im lặng có chút quỷ dị.
Đỗ Long Dương cùng Viên Thượng đại sư nhìn xem Tiểu Lục Phiên ngồi xếp bằng trên Phượng Linh kiếm, ba phương giống như đang tiến hành một trận giằng co bằng khí thế.
“Ngô…”
“Đồ tiên, có thể.”
“Bản công tử có thể đáp ứng các ngươi, nhưng mà… Có chỗ tốt gì?”
Tiểu Lục Phiên bình tĩnh nhìn về phía Đỗ Long Dương cùng Viên Thượng đại sư.
Hai người liếc mắt nhìn nhau, bọn hắn biết, chủ đề chính đã tới.
Lục Phiên trợ giúp bọn hắn, rõ ràng không thể nào không đề ra yêu cầu.
Hợp tác không có lợi ích, bọn hắn cũng không yên tâm tiến hành.
“Chúng ta thông báo toàn thiên hạ, không tiếp tục hạn chế Hư Không Chi môn? Đệ tử của các hạ, có thể tự do đi lại khắp nơi trên Thiên Nguyên đại lục?”
Đỗ Long Dương thử hỏi dò.
Tiểu Lục Phiên đang ngồi trên Phượng Linh kiếm, gương mặt giống như đang nhìn thằng ngốc, nhìn thoáng qua Đỗ Long Dương.
“Ngươi coi bản công tử là kẻ ngu sao?”
Lục Phiên hỏi ngược lại.
Hắn để đám người Nhiếp Trường Khanh vào cấm vực, chính là vì có thể cảm thụ được áp lực, kết quả… Ngươi muốn hủy bỏ áp lực, vậy còn vào cấm vực làm gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận