Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 920: Hút khô đế binh, Cố Mang Nhiên mờ mịt (1)

Edit: Long Hoàng
Chuyện của đạo tộc cùng Vân tộc xem như kết thúc.
Theo thánh tổ hai tộc ngã xuống, lưỡi đao sắc bén treo trên đầu Ngũ Hoàng cùng biến mất.
Tài nguyên hai tộc, toàn bộ bị Ngũ Hoàng tịch thu, sau đó được vận chuyển về đại lục Ngũ Hoàng.
Tỉ như khoáng mạch, tỉ như linh cụ pháp khí, công pháp tu hành, linh dược, thần dược……
Những tài nguyên này, thực sự rất nhiều, dù thế nào thì cũng là tích lũy của hai tộc suốt mấy trăm vạn năm, sao có thể không nhiều được kia chứ?
Thực tế thì, thiên nhân Ngũ Hoàng, cũng chỉ sơ tán tài nguyên trong tổ địa đạo tộc, còn đối với những tài nguyên khác trên đại lục thượng giới, không hề động thủ.
Dù sao, ở thượng giới, cũng không chỉ có đạo tộc cùng vân tộc.
Bất quá, cho dù là như vậy, tài nguyên chuyển về Ngũ Hoàng cũng vô cùng lớn.
Theo tài nguyên trở về Ngũ Hoàng, tích lũy của Ngũ Hoàng lại càng trở nên thâm hậu.
Đám người Lục Cửu Liên, Bá Vương, Tư Mã Thanh Sam, chia ra tiến hành xử lý những tài nguyên này.
Có một số người thì chia những tài nguyên này đi khắp thiên hạ, làm phúc cho vạn dân, vậy mà cũng có thể có được không ít khí vận gia thân.
Trận chiến này, đám tiên chân Ngũ Hoàng, còn có những âm sai minh thổ, thể hiện ra sự thống trị tuyệt vời, tu hành nghiệp lực cùng khí vận giúp lòng tin của bọn họ mạnh mẽ lên rất nhiều.
Bọn họ cũng không nhịn được mà cảm khái, không hổ là tu hành pháp thượng cổ truyền lại.
《 Đại la tiên kinh 》 cùng 《 Lục đạo luân hồi quan tưởng pháp 》 giúp thực lực tăng lên nhanh chóng, ngay đến cả thượng giới cũng không thể so bì.
Chuyện này khiến cho những người ở Ngũ Hoàng càng thêm nỗ lực tu hành.
Minh thổ phong bế lần nữa phong bế, Đạm Đài Huyền trở về, bọn họ không mang theo nhiều tài nguyên, đối với minh thổ mà nói, tài nguyên cũng chẳng có tác dụng gì, mà linh hồn những người tu hành chết trong trận chiến này, Đạm Đài Huyền thi triển thủ đoạn, thực cướp trong tay thiên đạo cửu trọng thiên tới hơn phân nửa.
Loại hào khí này, so với trước kia khúm núm trước cửu trọng thiên cường hãn hơn rất nhiều.
Bây giờ, nghiệp lực Đạm Đài Huyền tựa như sông lớn, tự nhiên cũng có sự kiêu ngạo.
Những người tu hành Ngũ Hoàng được cung cấp tiện lợi, từ thu hoạch tài nguyên trong hai tộc thượng giới, phần lớn rơi vào Ngũ Hoàng.
Một đại thế, giống như trong bức tranh, từ từ mở ra.
Theo các tiên nhân khải hoàn, người tu hành Ngũ Hoàng đại lục, còn có phàm nhân đều là không khỏi bộc lộ ra hưng phấn.
Mà nhân hoàng Đại Huyền thần triều, càng là ở Thái Lĩnh đỉnh, tự mình tế tự, hoan nghênh các vị tiên nhân trở về.
Đây là một trận đại thắng, đại thắng nhẹ nhàng vui vẻ, cả thế gian sôi trào.
Thậm chí, mâu thuẫn giữa vương đình yêu tộc cùng Đại Huyền thần triều cũng hòa hoãn được phần nào.
Đương nhiên, loại hòa hoãn này cũng chỉ là tạm thời, mâu thuẫn của hai tộc nào dễ gì tiêu trừ được như vậy, vết sẹo hay vết nứt đã nổi lên, thì cũng khó mà xóa được.
Biển cả mênh mông.
Hồ tâm đảo.
Lục Phiên trở về, bạch y nhẹ nhàng.
Hắn vuốt ve thâu thiên tháp, tâm tình rất tốt, lại lấy được hai mươi ngàn đạo uẩn, lại thêm tích lũy trăm vạn năm đạo tộc, chuyển hóa toàn bộ những đạo uẩn này cho thiên đạo Ngũ Hoàng, thiên đạo Ngũ Hoàng tất sẽ trở nên càng mạnh.
Mặc dù không cách nào chống lại thiên đạo cửu trọng thiên, thế nhưng. . . Ít nhất, bắt đầu trưởng thành.
Ba tỳ nữ Ngưng Chiêu cùng Y Nguyệt, còn có Nghê Ngọc xuất hiện tới đón tiếp Lục Phiên.
Ánh mắt của các nàng đều hết sức u oán, dù sao, một trận chiến này khí thế ngất trời, bọn họ lại không được tham chiến.
Lục Phiên giống như là nghĩ đến cái gì.
Vẫy tay về phía ba tỳ nữ.
Ba người Ngưng Chiêu, Y Nguyệt cùng Nghê Ngọc không hỏi nguyên do đến Lục Phiên trước người.
“Các ngươi có biết《Đại La tiên kinh》không?”
“Đây là một bộ tu hành pháp tiên nhân trong đất phi thăng địa, tu hành pháp dành cho tiên túc, chuyên tu khí vận, các ngươi cũng có thể thử xem sao.”
Lục Phiên nói.
Ba tỳ nữ đột nhiên lộ ra vẻ khó hiểu.
Lục Phiên cười cười.
Cũng không giải thích.
Giơ tay lên, điểm vào mi tâm ba tỳ nữ, phác thảo chung tu hành pháp của 《Đại La tiên kinh》, được truyền vào tâm trí của họ.
“Tiếp đó, bản công tử sẽ không hạn chế các ngươi ra ngoài, muốn rời đảo thì rời đảo, muốn ở trên đao tu hành thì ở trên đảo tu hành……Tất nhiên các ngươi cũng có thể chọn nhập thế tu hành, đi một chuyến hồng trần cuồn cuộn, đối với luyện tâm, có lợi rất lớn.”
“Bất quá, bản công tử hi vọng, đợi công tử bế quan ra, tu vi của các ngươi có thể được nhảy vọt bước lớn.”
Lục Phiên cười cười.
Ba người Ngưng Chiêu, Y Nguyệt còn có Nghê Ngọc thì nhất thời hoảng hốt một trận.
Đại La tiên kinh cuồn cuộn, làm cho các nàng mờ mịt một hồi.
Phải mất một thời gian dài mới tỉnh thần.
“Dạ.”
Ba người cúi người.
Lục Phiên khẽ cười một tiếng, tan biến tại chỗ, về tới phía trên Bạch Ngọc Kinh lầu các.
Nhập thế tu hành.
Ba người Ngưng Chiêu, Y Nguyệt cùng Nghê Ngọc văng vẳng lời nói của Lục Phiên bên tai.
Đối với bây giờ, tu hành đã đạt đến bình cảnh như Ngưng Chiêu mà nói, có lẽ, đề nghị này rất quan trọng.
Ngưng Chiêu không có kiên trì ở trên đảo, mà là chọn rời khỏi hồ tâm đảo.
Y Nguyệt cũng đi, ngây người bên cạnh công tử một quãng thời gian, nàng mới hiểu được thực lực bản thân yếu đến nhường nào.
Công tử. . . Căn bản không cần nàng bảo vệ.
Mà Nghê Ngọc thì một lòng ham chơi nổi lên, mang theo tiểu ứng long, đâm đầu vào hồng trần cuồn cuộn.
Trên hồ tâm đảo, lập tức yên tĩnh trở lại.
Chỉ có gió thổi qua rừng tử trúc, phát ra tiếng xào xạc.
Còn có múi đào bị thổi tan, rơi trên mặt đất phát ra tiếng vang xột xoạt.
Lục Phiên ngồi trên Bạch Ngọc Kinh lầu các, bạch y tung bay, chén rượu thanh đồng cầm trong tay, nhìn những tỳ nữ rời khỏi đảo, cười cười.
Để chén rượu xuống, tâm thần Lục Phiên tiến vào không gian bổn nguyên.
Thiên đạo Ngũ Hoàng như mặt trời treo trong không gian bổn nguyên, tỏa ra năng lượng hùng vĩ, năng lượng này khiến tim con người ta đập nhanh.
Bất quá, thiên đạo Ngũ Hoàng dù sao cũng là Lục Phiên chế tạo, hắn bây giờ có thể khống chế tuyệt đối.
Giơ tay lên.
Ba khỏa đạo nguyên nổi lơ lửng.
Đây là ban thưởng đặc thù, Lục Phiên cũng không chọn dung nhập nó vào thiên đạo Ngũ Hoàng.
Bởi vì, Lục Phiên cảm thấy một khi dung nhập, sợ là sẽ dẫn tới tai ương đáng sợ, sẽ khiến thiên đạo cửu trọng thiên giáng xuống sát phạt diệt thế.
Trước khi có đủ chắc chắn, Lục Phiên sẽ không lựa chọn lập tức dung nhập ba khỏa đạo nguyên.
“Vẫn là dùng nhiều đạo uẩn tăng cường thiên đạo Ngũ Hoàng đi.”
Đôi mắt Lục Phiên sáng lên, sau đó, thâu thiên tháp hiện ra trong tay hắn, truyền hai mươi ngàn đạo uẩn ẩn chứa trong đó vào thiên đạo Ngũ Hoàng.
Thiên đạo Ngũ Hoàng sáng chói như mặt trời, trong mặt trời, tựa hồ có chân phượng giang rộng đôi cánh, phát ra tiếng gáy hưng phấn.
Rất nhanh, hai mươi ngàn đạo bao uẩn đã đan xen tung hoành trong thiên đạo.
Lục Phiên ngồi trên thiên nhận ỷ, chậm rãi đi dạo trong không gian bổn nguyên, sau đó trở về thực tại.
Rầm ầm ầm……
Ngũ Hoàng lột xác, luôn là trong lúc lơ đãng.
Linh khí trong thiên địa càng ngày càng dồi dào cùng nồng đậm, độ cứng, cường độ đại địa đều trở nên càng cường đại, thậm chí ngay đến trọng lực cũng đang chậm rãi tăng lên.
Đây là biểu hiện của việc Ngũ Hoàng trở nên mạnh mẽ hơn.
Ngũ Hoàng bây giờ, đã có thể xưng cao võ cấp tam diễn.
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận