Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 564: Trảm Cự Long, tắm Long Huyết! [Hạ] (1)

Dịch: Mèo Rừng
Trong hư vô.
Đôi mắt thâm thuý của lão giả đang ngồi xếp bằng trên đại lục băng lãnh hiện lên mấy phần kinh ngạc.
“Đây là một thế giới có huyết tính.”
Hồi lâu sau.
Trên đại lục băng lãnh, chỉ còn lại tiếng thở dài khoan thai của lão giả, bên trong tiếng thở dài ấy, mang theo chút ít hâm mộ.
Nơi xa.
Từng tên Lưu Lạc lạc đứng lặng ở trên lục địa tĩnh lặng, cũng có mấy phần kinh ngạc.
“Chặn?”
“Một đám Kim Đan Trúc Cơ, vậy mà có thể ngăn cản đòn tấn công của một vị Phân Thần cảnh, quả thật là có chút khó tin.”
“Học theo không được, chúng ta không học theo được, nếu như tu hành giả thế giới chúng ta trước kia có huyết tính như vậy, làm sao sẽ lưu lạc tới mức này?”
Không ít Lưu Lạc giả đều tán thán.
Nhưng, nhiều hơn là người có tinh thần chán nản.
Tuy nhiên, bọn hắn cũng chỉ cảm khái một phen mà thôi, bởi vì kết cục cuối cùng của Ngũ Hoàng vẫn sẽ không cải biến.
Thánh tử Thiên Long, đây là Thánh tử thuộc Thánh địa thế giới cao võ.
Không chỉ thực lực của bản thân đã đạt đến Phân Thần cảnh, mà trên thân còn có không ít thánh giai pháp khí.
Cho nên… Không có Lưu Lạc giả nào cảm thấy thế giới này có thể chống cự.
Dù cho tập hợp lực lượng của toàn bộ thế giới lại, thì làm sao?
Rất nhiều Lưu Lạc giả đều bắt đầu rục rích.
Mặc dù có trận pháp của Tề Lục Giáp ngăn chặn, thế nhưng… Bọn hắn đã có chút không thể khống chế nổi nội tâm tràn đầy dục vọng của mình.
Một khi thánh tử Thiên Long giết chết những tên này, thì thế giới nhất định sẽ lâm vào sụp đổ, đến khi đó, bản nguyên sẽ bất ổn.
Khi ấy, liền sẽ là thời điểm cơ duyên bại lộ.
Cho nên, bọn hắn vội vã vượt qua trận pháp để đi đến chỗ tốt.
Dù cho không được đại tạo hoá, thế nhưng húp tý nước sau lưng thánh tử cũng không tệ.
Với lại, phương pháp vượt trận của thánh tử Thiên Long, cũng cho không ít Lưu Lạc giả một chút dẫn dắt.
Tề Lục giáp hiển nhiên cũng biết những người này rục rịch.
Tuy nhiên…
Hắn vẫn không có chút phản ứng nào.
Hắn cũng rõ ràng một việc, ngăn trở tất cả mọi người… Không thực tế.
Bọn hắn nếu như muốn xông vào, vậy thì xông đi.
Ngược lại là trận pháp địa giai bên ngoài Ngũ Hoàng đại lục kia, rất khó đột phá.
. . .
Chiến trường màu máu, gió lốc lạnh lẽo đang cuộn trào.
Đất cát trên mặt đất xoay cuồn cuộn.
Thánh tử Thiên Long đứng lặng trên chiến xa, sắc mặt rất khó coi.
Tay cầm thương, thương màu hoàng kim, tựa hồ tràn ngập ra hoà quang rực rỡ, giống như có năm tháng đang chảy xuôi vậy.
Nơi xa.
Một đường rãnh hẹp dài lan tràn ra, đó là khe rãnh do thương quét qua.
Một bên khác khe rãnh.
Những con sâu kiến kia…
Vẫn sinh sống như cũ, hoàn hảo không chút tổn hại nào.
“Thế mà… Chặn lại?”
Ánh mắt của thánh tử Thiên Long thít chặt.
Trong miệng hắn… Nói ra một câu.
Hắn cảm giác khuôn mặt của mình rất đau rát, tựa như bị những tên thổ dân này, hung hăn đập một bạt tay vậy.
Tề Lục Giáp cùng với những tên Lưu Lạc giả bên ngoài kia vẫn quan sát lấy.
Mà hắn đường đường là Thánh tử thế giới cao võ, lại bị một đám thổ dân trung võ ngăn chặn.
Chỉ là một đám thổ dân do Kim Đan, Trúc Cơ cảnh tạo thành!
“Ha ha ha!”
Trong đám người.
Giáp bạc của Giang Li đã sớm nổ nát vụn, đầy rẫy vết rách, hắn lộ ra nụ cười to.
Đó là nụ cười hưng phấn.
Chặn!
Quân chi chiến trận!
Đó là đạo thuộc về Giang Li hắn!
Phía trên bầu trời.
Vị Võ Đế thành Anh Biến cảnh đang trôi nổi cũng toát ra vẻ kinh ngạc cùng tán thán.
Hắn nhìn xem Giang Li toàn thân nhuốm máu, nhưng lại cười to không thôi ở bên dưới, bèn hít một hơi thật sâu.
Ngũ Hoàng… Quả nhiên là một đám gia hoả chuyên sáng tạo kỳ tích.
Dùng quân trận chi pháp, kết hợp với chiến lực của sáu ngàn tu hành giả Trúc Cơ cảnh, vậy mà địch nổi đòn tấn công của một vị Phân Thần!
Đây quả thực là nghĩ cũng không dám nghĩ!
Chúng nhân kiếm củi đốt lửa cao? * (Note: Nhiều người kiếm càng nhiều củi thì khi đốt lửa cháy càng cao. Ý bảo càng nhiều người càng mạnh.)
Câu nói này kỳ thật không thể nói trên con đường tu hành, bởi vì, chân chính đại tu hành giả, lấy một địch vạn cũng là chuyện đương nhiên.
Tuy nhiên, quân trận chi đạo lại không phải vậy.
Nó có thể dung hợp hoàn mỹ tu vi cùng với ý chí của sáu ngàn người lại với nhau, hoá thành một đòn công kích đáng sợ.
Mặc dù để có thể ngăn cản công kích của Phân Thần cảnh, chủ yếu là do Anh Biến cảnh hắn đây bùng nổ, cùng với Hoàng Đạo long khí của Nhân Hoàng gia trì. Thế nhưng, vẫn không thể nào phủ nhận, Giang Li quả thật đã sáng tạo ra một con đường mà tu hành giới trước nay chưa từng có!
“Sâu kiến nhiều hơn, cũng chỉ là sâu kiến…”
Thánh tử Thiên Long đứng lặng chiến xa, chậm rãi nâng thương lên.
Sát khí sôi trào.
Những con sâu kiến này, đã chọc giận hắn.
Oanh!
Ánh mắt quét qua, tầm mắt của thánh tử Thiên Long khoá chặt ở trên Võ Đế thành Anh biến cảnh trôi nổi trên bầu trời.
Giết tên Anh biến cảnh này, thì những tên sâu kiến kia, sẽ không còn chút lực phản kháng nào.
Dù cho tập hợp lực lượng lại thì làm sao?
Nếu nhân số có ích, vậy thì còn cần gì tu hành!
Ầm ầm!
Bánh xe chiến xa chuyển động, phác hoạ ra một vết rãnh đáng sợ trên mặt đất Chiến trường màu máu.
Oanh!
Chiến xa ngút trời, thẳng tiến về phía Võ Đế thành Anh Biến cảnh.
Lão giả Võ Đế thành Anh biến cảnh toát ra vẻ giận dữ.
Giang Li cùng với rất nhiều tường sĩ dường như đã thiêu đốt lên nhiệt huyết của hắn.
Hắn không lùi.
Vậy liền chiến một trận!
Giang Li toàn thân nhuốm máu, bội kiếm nắm trong tay lại lần nữa chém ra.
“Giêt!”
Ầm ầm!
Âm thanh truyền ra, tựa như sấm sét cuồn cuộn, rền vang trên bầu trời.
Ba ngàn Huyền Vũ vệ, ba ngàn Nam Phủ quân, cũng đồng loạt phát ra tiếng quát lớn.
“Giết!”
Sát ý tung hoành.
Chiến trường màu máu loại lần nữa xuất hiện, kiếm khí bàng bạc trảm ra.
Tạo nên một khe rãnh màu máu trên không trung.
“Hừ…”
Thánh tử Thiên Long cười lạnh.
Hắn giơ tay lên, quăng lên Thiên Long Châu, long châu sáng rực lên trong không trung, có hư ảnh Cự Long hiện ra, tạo thành lớp phòng hộ xung quanh thân thể của hắn.
Kiếm khí màu máu bổ lên trên lớp phòng ngự, vậy mà lại không trảm ra bất kỳ dấu vết nào.
Thương quét ngang, thẳng về phía Võ Đế thành Anh Biến cảnh.
Oanh!
Ánh vàng của thương nở ra ra, tựa như có hư ảnh hung lệ hiển hiện.
Đó là một loại hung thú.
Thần tâm của lão giả Võ Đế thành Anh Biến cảnh hốt hoảng một hồi.
Đợi cho lúc hắn lấy lại tinh thần, cây thương đã tới gần.
Phốc phốc!
Huyết mang nở rộ trong không trung, vết máu tung toé vài trăm mét.
Một vị cường giả Anh Biến cảnh, thân thể bị thương trảm ra làm hai trên không trung.
Nguyên Anh dị biến của lão giả, chạy ra trong nguy hiểm, nhưng mà, thương vẫn như cũ trảm ra phong mang đáng sợ, phảng phất như định huỷ diệt cả Nguyên Anh vậy.
Một trận chiến này, chung quy là không công bằng.
Thánh tử Thiên Long quá mạnh.
Nhìn xem Võ Đế thành Anh Biến cảnh bị trảm trên không trung.
Khuôn mặt của mọi người trên Chiến trường màu máu, đều toát ra vẻ đau thương.
Dù cho Giang Li gầm thét, tập hợp lực lượng ngàn quân, nhưng vẫn không thay đổi được gì.
Lão giả Võ Đế thành Anh Biến cảnh tự biết Nguyên Anh vô vọng đào thoát, cho nên cũng toát ra huyết tính dữ tợn.
Nguyên Anh dị biến của hắn bay nhào ra, xông về phía thánh tử Thiên Long.
Oanh!
Phía trên bầu trời, Nguyên Anh tự bào, năng lượng ba động đáng sợ phun trào ra.
Trường thương của thánh tử Thiên Long quét ngang, ánh mắt băng lãnh nhưng không kém phần vô tình.
Hắn ưa thích loại khoái cảm khi ngược sát này.
Hắn thích nhìn biểu lộ bất lực cùng tuyệt vọng mà những con sâu kiến này lộ ra.
Trong hư vô.
Lão giả Tề Lục Giáp thở dài một hơi.
Đôi mắt của hắn gợn sóng, không biết có nên động thủ hay không.
Hắn đưa mắt, nhìn về phía Kim Thân đại lực, tựa như muốn nhìn xuyên qua hư vô, trông lấy không gian bản nguyên.
“Không biết có nên bán một cái nhân tình hay không?”
“Tên này, có thể kích hoạt trận ngôn chữ Lâm, có được huyết mạch Đại Đế, có lẽ…”
“Ừm?”
Bỗng nhiên.
Ánh mắt của lão giả Tề Lục Giáp lướt ngang, lại một lần nữa rơi trên Chiến truòng màu máu.
Vốn dĩ hắn coi là, Ngũ Hoàng hẳn là không có bất kỳ hy vọng gì.
Thế nhưng, tựa hồ… Còn có chuyển cơ.
. . .
Trường thương của thánh tử Thiên Long quét qua.
Chiến Thần màu máu bị trảm thành hai nửa.
Chiến xa cấu xé, phát ra tiếng nổ vang cuồn cuộn, tựa hồ muốn đè nứt những tên thổ dân bên dưới.
Giang Li ho ra máu, giáp bạc của hắn nổ tungm lộ ra áo trắng sau lớp giáp, tuy nhiên, hiện tại vải trắng đã bị nhuộm đỏ thành màu máu.
Mỗi một cái lỗ chân lông của hắn đều đang thấm máu.
Quân trận chi pháp, dù sao cũng là thứ hắn vừa ngộ ra, chưa hoàn thiện, áp lực cần phải có là quá lớn!
Một mình hắn tiếp nhận thực lực như vậy, thân thể cơ hồ phải bị no bạo.
Mà Chiến Thần màu máu bị trảm, để cho tâm thần của Giang Li hứng chịu lấy trọng thương.
“Một đám ô hợp chính là một đám ô hợp, không thú vị.”
Thánh tử Thiên Long cười nhạt một tiếng.
Trong tay lại lần nữa quét qua ánh thương.
Phốc phốc!
Không ít Huyền Vũ vệ giơ tấm chắn đều không gánh được, bị ánh thương quét trúng, máu thịt văng tung túe.
Nhưng mà, quân trận không thể loạn, lập tức liền có người giơ tấm chắn thay thế.
Thánh tử Thiên Long lại lần nữa quét thương, phảng phất như cối xay thịt vậy, từng vị Huyền Vũ vệ bị sấy nát thân thể, máu vẩy chiến trường.
Giang Li không gánh được.
Quỳ một chân trên đất, mái tóc bù xù, trong miệng mũi đều tràn ra máu.
Trên bội kiếm đã đầy rẫy vết nứt.
Xoạt xoạt một tiếng.
Đứt gãy.
“Vẫn là do ta quá yếu…”
Trong ánh mắt của Giang Li mang theo vẻ tự trách.
Từng vị tướng sĩ bỏ mình, khiến cho lòng hắn đau như cắt.
Nếu như hắn đủ mạnh, thân thể có thể chống đỡ được lực lượng từ trăm vạn quân, thậm chí ngàn vạn quân, nhằm hoá thành Chiến Thần máu màu, e rằng một kiếm, có thể trảm tên hung đồ này!
Đạm Đài Huyền mệt mỏi.
Hắn nổi trống trận.
Nhưng mà nhìn lấy từng vị quân sĩ bị trảm, giận không kềm được.
Trên thân thể của hắn, Hoàng Đạo long khí được phóng thích, gia trì cho thế nhân.
Thế nhưng… Vẫn không đủ.
Hoàng Đạo long khí của Đạm Đài Huyền vẫn còn chưa đủ mạnh.
Phốc phốc.
Đạm Đài Huyền ho ra một ngụm máu.
Hắn siết chặt nắm đấm.
Bỗng nhiên có chút hiểu được câu nói kia của thiếu chủ.
‘Thế nhân phải mạnh lên.’
Tất cả mọi người đều quá yếu.
Tạ Vận Linh ở bên cạnh hắn, không ngừng bày trận, gia trì cho Đạm Đài Huyền.
Tuy nhiên, ngọc phù không ngừng phá toái, sắc mặt của Tạ Vận Linh càng ngày càng trắng bệch.
Thánh tử Thiên Long lạnh lẽo mà cười.
Thương chặn vạn quân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận