Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 1251: Có mùi quen thuộc đó (1)

1664 chữ
Lời nói Lục Phiên rất bình tĩnh.
Mặt không đỏ, tim không đập.
Nhưng Cổ Đế Hạo nghe được lời này không khỏi sửng sốt, tâm tình dâng trào.
Lục Bình An ngươi còn không thích vây đánh sao?
Lúc trước phái nhiều Kim Tiên của Ngũ Hoàng vây đánh Thiên Linh Cổ Đế… Chính là ngươi đi? Không chỉ phái người vây đánh mà còn thi triển một số thủ đoạn quấy rối từ xa, khiến tâm trạng của Thiên Linh Cổ Đế lập tức bùng nổ.
Cổ Đế Hạo thậm chí còn nghi ngờ, khi Thiên Linh Cổ Đế nhìn thấy bí mật sâu trong vết nứt vực thảm, thực ra hắn vẫn không muốn tự nổ mà là bị Lục Bình An quấy rối tâm trạng nên cuối cùng mới không kìm nén được mà tự nổ.
Vì thế, kẻ đầu sỏ của chuyện Thiên Linh Cổ Đế tự nổ chính là Lục Bình An ngươi.
Bây giờ ngươi còn có mặt mũi nói ngươi không thích vây đánh sao?
Tuy nhiên, lúc này tình thế cấp bách, ngược lại Cổ Đế Hạo không có nói gì.
Không liên thủ thì không liên thủ….....
Chẳng lẽ hắn còn kiềm chế được mà không ra tay?
Đương nhiên Cổ Đế Hạo cũng rất tò mò, thực lực của Lục Bình An đã có thể chiến đấu với thần ma cấp đại đạo không?
Thần ma cấp đại đạo có thể so sánh với cường giả nhân tộc cấp bậc Thiên Đế.
Mặc dù đây là sức mạnh của cấp bậc Tiên Võ.
Tuy nhiên, bây giờ Ngũ Hoàng vẫn chưa hoàn thành thuế biến Tiên Võ, có lẽ bọn họ vẫn chưa sinh ra một cường giả ở cấp độ Thiên Đế đi?
Vì vậy Cổ Đế Hạo đối với lời nói tràn đầy tự tin của Lục Phiên vẫn hơi nghi hoặc.
Trong thái cổ tinh không, phạm vi bàn cờ lan rộng.
Bao trùm thần ma cấp Đại Đạo Khương Hoả ở trong đó.
Khương Hoả nheo mắt lại, trong lòng rất bình tĩnh không có chút hoảng sợ, đó là niềm tin tuyệt đối của hắn vào thực lực mình.
Với thực lực của hắn, cho dù xuất hiện hai cường giả nhân tộc cấp bậc Thiên Đế thì sao chứ? Hắn không sợ bọn họ, hắn không chỉ có hoả nguyên chi lực, còn lĩnh hội được kim nguyên áo nghĩa, sức mạnh của hai thuộc tính này khiến sức chiến đấu của hắn có được lực thống trị tuyệt đối.
Ánh mắt của hắn liếc qua, rơi vào trong Ngũ Hoàng ở phía sau Cửu Trọng Thiên.
Cho dù tất cả cực đế chi cảnh trong thế giới Tiên Võ mới xuất hiện tiến lên, hắn cũng có gì phải sợ? Giết hết bọn chúng!
Giết hết một thế giới Tiên Võ mới xuất hiện của nhân tộc, nếu truyền trở về nói cho lão sư chắc chắn sẽ khiến lão sư vui mừng, biết đâu sẽ ban thưởng một số pháp bảo đỉnh cao thì sao!
Nghĩ đến đây, sát ý trong mắt Khương Hoả càng ngày càng mãnh liệt.
Trong hư không, ánh sáng trắng nổ vang giống như từ sau trong bầu trời sao đột nhiên đánh xuống.
Cơ thể của Khương Hoả bị đánh trúng tàn nhẫn.
Cơ thể cường tráng của Khương Hoả bị chùm ánh sáng linh áp đánh trúng khẽ run rẩy, cơ thể có vẻ hơi loạng choạng.
“Lại là chiêu này, ngươi đây là đồ bò sát trốn trong bóng tối để đánh lén…..
Một giọng nói lạnh lùng phát ra từ miệng Khương Hoa.
Đòn tấn công này đánh lên người hắn không hề đau, nhưng trọng điểm là nó làm tâm trạng hắn chán ghét.
Chùm ánh sáng linh áp đó vô cùng nặng nề khiến cho động tác của hắn rơi vào trạng thái đình trệ trong thời gian ngắn, mặc dù trạng thái trì trệ này rất ngắn ngủi, thậm chí có thể bỏ qua.
Thế nhưng, suy cho cùng thì vẫn là chịu thiệt.
Chịu thiệt trong tay nhân tộc, Khương Hoả không thể chịu đựng được.
Cơ thể hắn chấn động, ngọn lửa không ngừng quấn xung quanh cơ thể hắn, thực sự làm chùm ánh sáng linh áp giải tán và biến nó thành những ngôi sao nhỏ đang trôi nổi xung quanh.
“Ra đây!”
Giọng nói lạnh lùng, kìm nén cơn tức giận khó trút ra.
Cổ Đế Hạo nhìn thấy Khương Hoả ban đầu dù bận vẫn ung dung, lập tức biến thành dáng vẻ của một con sư tử nổi điên, hắn không khỏi thở dài.
Quả nhiên, cho dù là thần ma cấp Đại Đạo cũng không thể thoát khỏi số phận bị Lục Bình An chơi đùa tâm trạng.
“Bò sát? Ngươi gọi bản công tử là bò sát sao?”
Một giọng nói nhàn nhạt vang lên.
Nhưng nhìn thấy hư không bị xé toạc, năng lượng không gian màu trắng bạc đang rung động.
Ngay sau đó, một thiếu niên mặc đồ trắng ngồi trên xe lăn chậm rãi bước ra từ trong khe nứt.
Động tác không vội cũng không chậm, có hơi đẹp mắt.
Quả nhiên là Lục Bình An…...
Khi Cổ Đế Hạo nhìn thấy Lục Phiên đích thân xuất hiện, trong mắt lộ ra vẻ hơi nghiêm túc. “Liên thủ?”
Khương Hoả cười khẩy, không xem trọng.
“Không, Lục Bình An ta không thích vây đánh.
Lục Phiên lại lắc đầu.
Điều này càng khiến Khương Hoả thêm khinh thường, người trước mặt này….quả thực là hơi ngạo
man.
Nếu hai người này không liên thủ, hắn cảm giác sẽ không có bất kỳ áp lực nào, hắn muốn giải quyết Cổ Đế Hạo sẽ dễ như trở bàn tay.
Tương tự như vậy, hắn giải quyết Lục Bình An cũng sẽ không có rắc rối quá lớn.
“Quả nhiên nhân tộc là một đám người ngạo mạn, mắt cao tay thấp?
“Giết ngươi rồi, thế giới tiên võ mới xuất hiện này nhất định phải hủy diệt”
“Vì vậy ngươi có thể chết rồi”
Khương Hoa nói.
Hắn quá tự tin vào thực lực của mình.
Bởi vì hắn không chút do dự phát động công kích, trong cơ thể có hai nguyên tố hoả nguyên và kim nguyên nên hắn vô địch rồi.
Một cú đấm đẩy ra khiến hư không nổ tung, năng lượng xé rách vết nứt và nghiền nát từng khoảng lặng trong thái cổ tinh không.
Tiếng nổ liên tục, những vết nứt xé toạc ra, huỷ diệt hư không.
Cú đấm này ẩn chứa sức mạnh vô song, áp sát về phía Lục Phiên.
Ngọn lửa rực cháy quét về phía trước, khiến hư không đều đăng vặn vẹo và dòng không gian hỗn
loạn dường như ngay lập tức muốn nuốt chửng Lục Phiên.
Mà vào lúc này, Khương Hoả cũng cảm nhận được uy áp của Lục Phiên.
“Chỉ là tu vi cực đế chi cảnh mà cũng dám khoe khoang”
Khương Hỏa càng ngày càng khinh thường.
Cổ Đế Hạo vẫn có thể khiến hắn nghiêm túc hơn, dù sao hắn cũng là Thiên Đế cảnh.
Còn Lục Bình An mới xuất hiện này, khiến hắn hoàn toàn mất đi hứng thú.
Cực Đế.
Một đấm có thể dễ dàng nghiền nát hắn.
Đối mặt với đòn tấn công đang đến, trong nháy mắt nắm đấm vượt qua trăm vạn dặm áp sát đến
mặt hắn.
Bạn tay hắn đang ở trên bao tay vỗ một cái, cơ thể đột nhiên nảy lên.
Leng keng…..
Những lưỡi đao bạc dưới người hắn bắt đầu xếp chồng lên nhau và phân tán, cuối cùng xếp chồng lên nhau thành một đôi cánh bạc sau lưng hắn.
Còn Lục Phiên đứng thẳng dậy, kim nguyên bất diệt ma thể đột nhiên vận chuyển.
Kim nguyên ma khí mạnh mẽ lan rộng khắp nơi, tạo thành một lớp bảo vệ xung quanh hắn.
Kim hành bất diệt ma thể đại viên mãn khiến Lục Phiên có hơi tự tin.
Lục Phiên nắm chặt nắm đấm, cũng đấm ra.
Kim hành ma khí dâng trào mãnh liệt, Lục Phiên mặc áo quần màu vàng, mái tóc màu vàng và toàn bộ cơ thể hắn dường như đã biến thành vàng.
Hai nắm đấm va chạm nhau.
Vụ nổ có một không hai, ngay lập tức bùng phát quét qua và tiêu diệt các ngôi sao.
Cơ thể của Khương Hoả khẽ run lên, không chút sứt mẻ.
Mà thực ra Lục Phiên cũng hơi run lên, không nhúc nhích tí nào.
Vào lúc này, bầu không khí dần dần trở nên im lặng, hai bên đứng song song nhau dường như đang
tìm kiếm lý do tại sao đối phương không có chấn động.
Cổ Địch Hạo choáng váng, hắn không ngờ Lục Phiên lại có thể chống đỡ được một đám này.
Trận giao chiến giữa quyền mang dường như đã kết thúc trong thế cân bằng.
“Không thể nào…..Thần Ma cấp bậc đại đạo không phải mới bước vào cấp bậc đại đạo nên thực lực rất mạnh à, tại sao Lục Bình An có thể chống cự được chứ?”
Cổ Đế Hạo cũng hơi không hiểu.
Đôi mắt hắn đỏ rực, hắn hy sinh toàn bộ sinh linh của Cửu Trọng Thiên mới phá bỏ được gông cùm xiềng xích, mà Lục Bình An….. thực sự có thể chống lại Thần Ma cấp bậc đại đạo sao?
Là Lục Bình An luôn che giấu thực lực của mình, hay là thực lực của Lục Phiên đột phá trong giai đoạn này?
“Thú vị”
Khương Hoả cũng hơi ngạc nhiên, sau đó biến thành một luồng ánh sáng đột nhiên biến mất khỏi
vị trí ban đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận