Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 897: Khí vận khởi, truyền cổ kinh, tạo căn cơ tiên võ (2)

Edit: Long Hoàng
Duyệt: Long Hoàng
Rầm ầm ầm!
Rốt cục, cũng có một ngày, Lục Phiên hoàn thành thôi diễn
Đôi mắt mở ra vô số tang thương.
“Hết thảy chuẩn bị sẵn sàng, bây giờ……Vẫn còn thiếu phần giới thiệu, cũng giống như khi truyền lục đạo luân hồi quan tưởng pháp, như thế nào truyền đạo tu hành bực đại la tiên kinh ra.”
Lục Phiên ngồi trên thiên nhận ỷ, ngón tay chậm rãi gõ nhẹ.
Đang chìm sâu vào suy nghĩ.
Tiếp tục dùng phương thức bích họa?
Đôi mắt Lục Phiên đột nhiên sáng lên, trong lòng nhất thời đã có ý tưởng.
Hắn không phải là mơ đến tiên võ sao?
Dựa theo bố cục cùng khí thế của tiên võ thế giới, truyền ra đại la tiên kinh, chuyện này hoàn toàn nắm chắc.
Đối với Lục Phiên mà nói, sáng tạo ra bí cảnh truyền đạo, đơn giản hơn thôi diễn《đại la tiên kinh》rất nhiều.
Hắn thông qua truyền đạo đài, rất nhanh đã xây dựng lên bí cảnh.
Cũng giống như cách của bích họa.
Hơn nữa, lần này……Lục Phiên cần phải kể một câu chuyện hoàn chỉnh.
Chế tạo ra bí cảnh này, cũng không tiêu phí thời gian quá dài của Lục Phiên.
Đại khái thời gian nửa tháng, bí cảnh chế tạo hoàn tất.
Hồ tâm đảo.
Trên lâu các Bạch Ngọc Kinh.
Lục Phiên ngồi ngay ngắn, trước người bày ra bàn cờ linh áp.
Quân cờ kẹp trong tay, những đường nét trong mắt đột nhiên đan xen vào nhau.
Kéo tay áo, chậm rãi hạ cờ xuống.
Một cơn gió khủng bố bất chợt thổi qua.
Tay áo Lục Phiên đang không ngừng tung bay!
“Bí cảnh mở, khí vận nổi.”
Cờ rơi bàn cờ.
Thanh âm nhàn nhạt bất chợt từ trong lời Lục Phiên vang vọng ra.
……
Phi thiên địa
Trăng sáng sao thưa.
Lục Cửu Liên đang tu hành bỗng nhiên mở mắt ra, đáy lòng rung động một hồi.
Hắn đứng dậy, động tác vô cùng lớn, đánh thức Đường Quả đang ngồi tu hành xa xa.
“Sư phụ, sao vậy?”
Đường Quả vô cùng kinh ngạc hỏi.
“Giống như……Có chuyện gì đó bất thường đã xảy ra.”
Lục Cửu Liên hít sâu một hơi.
“Đi.”
Hắn cũng chẳng nói nhảm, một đóa liên hoa tách ra trong không trung, sau một khắc, hắn mở ra bộ pháp, giẫm lên liên hoa, nháy mắt lướt đi.
Đường Quả kịp phản ứng, vội vàng thi triển thần vương thể mạnh mẽ, theo đi đi cùng.
“Sư phụ, đợi ta với!”
Không chỉ là Lục Cửu Liên.
Mà thời khắc này toàn bộ phi thăng địa, từng vị từng vị phi thăng giả, đều mở mắt ra!
Rầm ầm ầm!
Trên trời phi thăng địa, nháy mắt có hào quang vạn trượng, cầu vồng bảy sắc, tựa như màn che sân khấu.
Lại để cho đại địa đều ở dưới ánh hào quang, giống như cầu vồng rực rỡ.
“Trời sinh dị tượng, có đại sự phát sinh!”
“Dị tượng có thể làm rung chuyển cả phi thăng địa, đại sự này……không phải là chuyện nhỏ a!”
“Lẽ nào là……những cổ đế kia trở về?”
Đám phi thăng giả của hạ tam trọng thiên, kình ngạc vạn phần.
Bọn họ nghĩ đến tính đặc thù của Hư Vô Thiên, cho rằng những đại đế chi cổ kia muốn hiện thể, cho nên cả đám kích động đến đứng lên.
Đám thiên nhân Ngũ Hoàng cũng nhao nhao đứng dậy.
Chỗ thiên đình di chỉ.
Đám người Bá Vương, Đường Nhất Mặc, Đỗ Long Dương, Diệp Thủ Đao, còn có nữ đế Nghê Xuân Thu được Lục Phiên khuyên bảo, lựa chọn phi thăng, đều nhìn chằm chằm vào bầu trời đang thay đổi.
Rầm ầm ầm!
Đột nhiên, cả phi thăng địa núi chuyển đất rung.
“Là vị trí đế binh đã từng rơi xuống!”
“Đế uy chỗ đó đã tản đi! Lẽ nào……là thứ đế binh lưu lại?”
Từng vị tu sĩ kinh nghi bất định.
Sau khi xác định được vị trí, vô số người đổ xô đến đó.
Đế binh nứt vỡ đã qua mấy chục năm, ngày thường, mọi người đều không để ý đến, hôm nay lại xuất hiện dị tượng, Mọi người đều thu hết can đảm để lựa chọn tiến lại gần hơn.
Càng đến gần, càng cảm nhận được áp lực đáng sợ.
Bất kể là phi thăng giả của hạ tam trọng thiên, hay là thiên nhân Ngũ Hoàng, đến cảm thấy áp lực cực lớn.
Đó là sự áp chế ở cấp độ linh hồn.
Lục Cửu Liên cùng Đường Quả sớm đã đứng ở nơi đế binh sụp đổ.
Đám người Bá Vương thấy hắn, nhao nhao đi đến.
“Đây là nơi đế binh sụp đổ, ta từng đi qua đây, bên trong rỗng tuếch, chỉ còn lưu lại đế uy đế binh, thật không ngờ vẫn có dị tượng bực này……là ta đã nhìn lầm.”
Lục Cửu Liên nói.
Đám người Bá Vương lại không biết nên nói gì.
Rầm ầm ầm!
Nhìn Nhìn ánh sáng thần tiên đầy màu sắc xông lên, hết thảy những thứ này kéo dài gần nửa tháng.
Tiên khí nồng đậm, bao phủ lấy khu vực đế binh sụp đổ.
Bất quá mọi người cũng không dám có bất kỳ sự buông lỏng nào, càng là thứ không biết, thì càng khiến người ta sợ hãi và cảnh giác.
Khi tiên quang dần khuất, bầu trời phi thăng địa bắt đầu bị mây đen bao phủ.
Một cơn mưa lớn ập xuống.
Đây là trận mưa lớn chưa từng có, dường như đã cuốn trôi mọi thứ trên đại địa.
Nơi đế binh sụp đổ tiên quang thu liễm, dưới cơn mưa lớn, đế uy rộng lớn tan biến như băng tuyết tan chảy, mặt đất bắt đầu nứt ra, giống như có thứ gì đó từ từ dưới lòng đất trồi lên.
Rầm ầm ầm!
Mặt đất không ngừng rung chuyển tựa như một tấm thảm co rúm lại.
Chẳng bao lâu, đại địa vỡ vụn, nứt ra hai bên.
Một thạch bích khổng lồ, một góc thạch bích mang hơi thở của cổ xưa cùng năm tháng lan tỏa từ mặt đất.
Giống như bị một thứ gì đó đẩy ra ngoài.
Không chỉ có một khối thạch bích.
Từng khối từng khối, liên tục lan ra từ sâu trong lòng đất.
“Mau nhìn! trên thạch bích có bích họa!”
Đột nhiên.
Có người có đôi mắt sắc bén, phát ra thanh âm kinh ngạc.
Ánh mắt đám người Lục Cửu Liên, Bá Vương đều ngưng tụ lại.
“Thạch bích này tràn đầy khí tức của năm tháng, phủ đầy bụi dưới lòng đất phi thăng chi địa, ít nhất cũng ngàn vạn năm tuổi rồi, chắc chắn là bởi vì đế binh sụp đổ, cho nên mới dẫn động thạch bích này……”
“Lẽ nào thạch bích này xuất hiện, là vì đế binh?”
Không ít người hoảng sợ.
Hủy đi một kiện đế binh mới dẫn động ra thạch bích, thực là trân quý cỡ nào?
Trên thạch bích có bích họa ghi lại, lại che dấu đến cỡ nào chứ
Từng người tu hành, rốt cuộc bất chấp an nguy, nhao nhao bắn đến.
Bất quá, bức vẽ trên thạch bích lại khuếch tán ra uy áp khiến đám người tu hành trong phi thăng địa, đều cảm thấy áp bách vô cùng lớn.
Bọn họ muốn đến gần thạch bích, cũng đều phải cố gắng vô cùng.
Đám thiên nhân Ngũ Hoàng Lục Cửu Liên, Bá Vương cũng đều động rồi.
Rầm ầm ầm!
Vô số người kinh hãi ngẩng đầu.
Cả phi thăng địa đều rung chuyển không thôi.
Trên bầu trời, từng đạo từng đạo đạo uẩn cuồn cuộn đan xen nhau, tựa hồ có chỗ nào đó bất an.
Khi mọi người đến gần.
Ánh mắt đám tu sĩ đều rơi trên thạch bích.
Rầm!
Ánh mắt từng vị tu sĩ rơi lên đó, chỉ cảm thấy nguyên thần bị lực lượng cường hãn hấp dẫn, trong chốc lát, tiên túc cảnh luyện hóa dưới ba đạo tiên khí, miệng lần lượt phun ra một ngụm máu, thân hình lảo đảo, nguyên thần bị hao tổn.
Mà tiên túc cảnh luyện hóa trên ba đạo tiên khí, thì lâm vào ngốc trệ.
Nguyên thần bị kéo đến một thế giới mênh mông, thế giới tràn ngập khí tức còn cường hãn hơn cả cửu trọng thiên.
Như thể một bức họa đang dần mở ra.
Cho dù là Lục Cửu Liên cường đại nhất cả phi thăng chi địa, cũng lâm vào trong si ngốc.
Đám người Bá Vương, Đỗ Long Dương.
Cũng không ít lão tổ tiên túc của hạ tam trọng thiên.
Đều ngơ ngác nhìn thạch bích.
Trong bọn họ cảm thấy, dường như có một bí mật phủ đầy bụi kỷ nguyên, sắp lộ ra trước mặt họ.
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận