Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 947: Ngũ Hoàng miệng cọp gan thỏ (2)

Edit: Long Hoàng
Minh thổ
Ầm ầm!
Khí thế khủng bố không ngừng lan tràn, nghiệp hỏa màu đen thiêu đốt, khiến cho khổ hải đều đang sôi trào.
Đạm Đài Huyền người khoác áo giáp, nghiệp lực quấn thân.
Ở phía sau hắn, chín vị thành chủ cũng mở to mắt nhìn chằm chằm.
Địa ngục Hống bị từng sợi thô to xiềng xích quấn quanh, đang chậm rãi từ bên trong khí thế hung ác cùng sát khí dung hợp khí vận hình thành chùm sáng nổi lên.
“Đạm Đài thành chủ, thánh tộc thượng giới mang theo đế binh công phạt Ngũ Hoàng……kiếp nạn lớn buông xuống rồi.”
Bắc Cung thánh chủ đi đến bên người Đạm Đài Huyền, đầy lo lắng nói.
Thời gian Ngũ Hoàng thái bình mới được bao lâu a, lại bị sát phạt đáng sợ như vậy.
Nhìn thân ảnh địa ngục hống kia mơ hồ thành hình trên trời, quanh quẩn khí cơ cổ đế đã tiêu tán, Đạm Đài Huyền nắm chặt nắm đấm, sát khí sôi trào.
“Nam vực đại lục Ngũ Hoàng, xuất hiện hung thú sáu đầu, huyền tiên không thể ra tay, chỉ có chân tiên tử chiến.”
“Thánh tộc thượng giới giết đên, chắc chắn là biết được những tin tức này, muốn mang các loại đế binh đến Ngũ Hoàng, kích những hung thú cổ đế để lại sống lại, mượn đó hủy Ngũ Hoàng……”
“Thánh tộc thượng giới chỉ có thể giao cho huyền tiên Ngũ Hoàng đi đối phó, mục tiêu của chúng ta rất rõ ràng, địa ngục hống một khi xuất thế……lập tức chém giết!”
Đạm Đài Huyền nói.
Trong con ngươi của hắn tràn đầy dứt khoát.
Địa ngục hống không chết, vậy thì minh thổ diệt, Ngũ Hoàng cũng diệt.
Giết chết hung thú, bây giờ trở thành lựa chọn duy nhất cùng cơ hội của bọn hắn.
Thánh tộc xâm phạm, rất nhiều thánh cảnh mang theo đế binh đánh tới, dưới huyền tiên, gia nhập chiến trường, căn bản là không có cách nào ảnh hưởng chiến cuộc, chân chính có thể cải biến chiến cuộc, chỉ có tiêu diệt hết thảy dây dẫn nổ này, dung hợp khí thế cổ đế sinh ra hung thú.
Đạm Đài Huyền cũng nhìn rõ.
Trong thực tế, nó là sự thật.
……
Hạ tam trọng thiên, lại lần nữa sôi trào.
Từng đám cường giả thánh chủ trong cao võ thế giới, đứng lặng trên đỉnh thế giới, nhìn ra ngoài bầu trời.
Lúc này mới qua bao lâu?
Cường giả thánh cảnh thánh tộc thượng giới, lại một lần quay đầu trở lại, muốn hủy diệt Ngũ Hoàng!
Thánh cảnh bay trên không, thánh uy đáng sợ trùng trùng điệp điệp.
Từ đại lục thượng giới vốn là chỗ của vân tộc cùng đạo tộc, một đường phát tiết bắt đầu lan ra, dưới thánh uy vô số sinh linh, run cầm cập.
Bảy vị thánh cảnh, sáu cái đế binh, đây là thế lực cường đại cỡ nào.
Khí tức kinh khủng tràn ngập, khiến những phi thăng giả trong hạ tam trọng thiên, run lẩy bẩy.
Cùng lúc đó cơn tức giận dâng trào, nhưng cũng cảm thấy bất lực.
Thực sự là bất lực, những thánh cảnh này mang theo đế binh, người bình thường sao có thể là đối thủ?
Từng vị tiên nhân, mặc dù tức giận, thế nhưng, thúc thủ vô sách.
Chỉ có thể trơ mắt nhìn bảy vị thánh cảnh, mang theo đại sát phạt tới.
Mang theo uy thế hủy diệt Ngũ Hoàng, hướng thằng về Hư Vô Thiên.
Đông đông đông!
Hư không đều tại chấn động, phảng phất có tiểu thế giới bị đánh vỡ.
Thánh tổ thủy tộc đi sau cùng trong bảy vị thánh cảnh, nàng đã mất đi đế binh, đã mất đi tư cách chống lại những người khác.
Mặc dù bởi vì cổ đế sắp trở về, dẫn đến những thánh cảnh khác sẽ không ra tay với nàng, thế nhưng, nàng muốn khôi phục địa vị vốn có, lại là không thể nào.
Thế nhưng, thánh tổ thủy tộc cũng không thèm để ý, chỉ cần hủy diệt Ngũ Hoàng, đế binh thủy tộc của nàng lập tức có thể thu hồi một lần nữa.
“Quả nhiên……Ngũ Hoàng đã khó giữ thân, hành động lần này của chúng ta, chắc chắn sẽ gây cho Ngũ Hoàng áp lực cực lớn”
Ánh mắt một vị thánh cảnh sáng lên, tuy rằng đang trong Hư Vô thiên, cũng có thể cảm nhận được quẫn bách cùng áp lực Ngũ Hoàng phải đối diện.
Hung thú thánh cảnh, vân cổ điêu và địa ngục hống khuếch tán uy áp thánh cảnh, để cho bọn họ hiểu rõ, Ngũ Hoàng bất lực tới cỡ nào.
“Những hung thú này……thật sự thần tuấn, thật sự cường đại, còn ẩn chứa quy tắc cổ đế, không hổ là sinh linh hậu thủ cổ đế để lại.”
“Sau khi diệt Ngũ Hoàng, nếu có thể sử dụng chúng, có lẽ có thể giúp các tộc leo lên lần nữa, thậm chí là thăng diễn!”
Sáu vị thánh cảnh đều bị thánh tổ thủy tộc thuyết phục, nóng hết cả mắt.
Bọn hắn đã triệt để tin tưởng vào những lời thánh tổ thủy tộc nói.
Suy cho cùng, thấy là tin.
Ngũ Hoàng bây giờ, thực sự gặp phải đại kiếp.
……
Bổn nguyên hồ, hồ tâm đảo.
Lục Phiên ngồi trên Bạch Ngọc Kinh lầu các, bạch ý dưới làn gió quét, không ngừng tung bay.
“Bảy vị thánh cảnh, thêm cả thánh tổ thủy tộc trong đó……sáu cái đế binh, vậy là gần sáu trăm ngàn đạo uẩn, thêm đạo uẩn trong ba tộc vân tộc, đạo tộc, thủy tộc, vậy là gần cả triệu đạo uẩn……”
Lục Phiên chầm chậm thở ra một hơi.
Nếu Ngũ Hoàng có thể hoàn toàn dung hợp những đạo uẩn này, Ngũ Hoàng có lẽ có thể một bước nhảy lên cao võ cấp nhất diễn!
“Loạn trong giặc ngoài, Ngũ Hoàng hôm nay xem như đi vào ngõ cụt, muốn phá thế cục, quá khó.”
“Tuyệt cảnh bực này, giống như hấp dẫn cực lớn, những thánh cảnh này chắc chắn nhịn không được ra tay.”
Lục Phiên bóp ly rượu bằng đồng, uống sạch thiên tửu trong chén.
Ánh mắt rơi vào bàn cờ linh áp trước người, trên bàn cờ quân cờ chi chít khắp nơi, không ngừng đan xen tung hoành.
Bảy quân cờ đen phảng phất như bảy vị thánh cảnh, tỏa sáng hào quang.
Mà sinh linh Ngũ Hoàng thì là quân cờ trắng, mỗi một viên cờ trắng đều đang liều lĩnh đầy máu tươi, thế cục vô cùng nguy cấp.
Lục Phiên sờ lên cằm.
Trong đầu đang thôi diễn tính toán.
“Nếu muốn diễn kịch, vậy dĩ nhiên muốn diễn thì diễn thật một chút……Bảy vị thánh cảnh, sáu cái đế binh, cũng là xem như niềm vui ngoài ý muốn.”
“Con vịt đã đun sôi, cũng không thể để bọn chúng bay đi mất.”
Ánh mắt Lục Phiên sáng lên.
Xắn tay áo, nhặt cờ.
Bố cục, chú trọng đến một chuỗi, chú trọng đến trò chơi tâm lý.
Thực tế nhừ, bảy vị thánh cảnh đánh Ngũ Hoàng, bảy vị thánh cảnh này vẫn có chút tâm lý cảnh giác.
Mặc dù hung thú xuất hiện, cho những thánh cảnh này một chút ảo tưởng.
Thế nhưng, muốn khiến những thánh cảnh này vào cuộc, như thế còn chưa đủ.
Chỉ chút gió thổi cỏ lay, đám gia hỏa này có thể lập tức ôm đế binh chạy ngay trong đêm
“Lúc đại loạn thì khó mà giữ bình tĩnh……”
“Muốn kẻ thù hết lòng tin tưởng thì ngươi càng phải để cho hắn thấy càng nhiều, thứ khó có được, thì càng muốn đạt được……càng muốn có.”
Lục Phiên mắt sáng như đuốc.
Khoảnh khắc tiếp theo, cờ trong lòng bàn tay, bỗng nhiên rơi xuống.
Quân cờ trắng rơi trên bàn cờ khiến cục diện trên bàn cờ càng trở nên hư ảo,càng ngày càng để cho người ta nhìn không thấu.
Bảy quân cờ đen, dường như bị cờ trắng vây chặt đến không lọt một giọt nước.
……
Bạn cần đăng nhập để bình luận