Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 350: Lần đầu tiếp xúc giữa yêu cùng người (1)

Dich: ming ming
Bên ngoài Bồ Tát miếu, gió tuyết dường như đã bị khí tức lớn mạnh khi cản lại.
Đỗ Long Dương từ bên ngoài từng bước từng bước đi tới.
Nhiếp Trường Khanh hít sâu một hơi, áp lực đáng sợ, khiến cho Bồ Tát miếu như muốn sụp đổ.
Mạc Thiên Ngữ tay nắm ba cái đồng bảo, đôi mắt nhìn chằm chằm Đỗ Long Dương.
Người này đáng sợ đến nỗi khiến Mạc Thiên Ngữ kinh hãi.
“Ngươi trở về rồi?”
Đỗ Long Dương nhìn chằm chằm Nhiếp Trường Khanh, trên mặt không hề nở nụ cười, thậm chí còn mang theo vài phần lạnh lùng.
Hắn tìm kiếm tận mấy ngày, vậy mà… Nhiếp Trường Khanh lại trở về.
Khó trách Đỗ Long Dương dù tìm kiểu gì cũng không tìm thấy hắn, lục tung xung quanh Võ Đế thành cũng tìm không ra.
“Có chút lĩnh ngộ, trở về tu hành mấy ngày.”
Nhiếp Trường Khanh nhìn Đỗ Long Dương, nhàn nhạt đáp lại.
Mạc Thiên Ngữ nhìn nhìn Nhiếp Trường Khanh, lại nhìn nhìn Đỗ Long Dương, chẳng lẽ hai bên có quan hệ bẩn thỉu gì sao?
Khí tức cường hãn trên người Đỗ Long Dương tan đi, trên mặt toát ra nụ cười.
“Thật khiến bản tọa dễ tìm…”
“Kế hoạch lập tức sẽ bắt đầu thực thi, mời ngươi liên hệ Lục công tử, lấy người tiền tài, trừ hoạ cho người, nhắc Lục công tử chớ có quên.”
Đỗ Long Dương nói.
Nhiếp Trường Khanh hơi híp mắt lại.
Nhưng, hắn vẫn không nói gì, bên trong Bồ Tát miếu, bỗng nhiên có âm thanh lười nhác vang vọng ra.
“Biết rồi.”
“Khi kế hoạch bắt đầu, bản công tử tự nhiên sẽ xuất hiện.”
Đây là giọng nói của Lục Phiên.
Cho dù là Nhiếp Trường Khanh cũng thấy kinh hãi.
Đỗ Long Dương nhìn quanh Bồ Tát miếu, trên mặt dần dần ngưng trọng, sau một hồi, khóe miệng mới hiện ra nụ cười.
“Lục công tử nhớ kỹ là được.”
Sau một khắc, thân thể Đỗ Long Dương đột nhiên lui ra khỏi Bồ Tát miếu.
Đất tuyết bên ngoài nổ vang, tạo thành một cái hố sâu, thân thể Đỗ Long Dương đã sớm tan biến.
“Lục thiếu chủ cùng giữa bọn hắn rút cuộc có kế hoạch gì?”
Mạc Thiên Ngữ chân mày hơi nhíu lại, dò hỏi Nhiếp Trường Khanh.
Nhưng, Nhiếp Trường Khanh chỉ lắc đầu.
Mạc Thiên Ngữ biết là không thể nói, nên không có tiếp tục hỏi tới.
Hai người đi ra Bồ Tát miếu, tiến về hướng Võ Đế thành.
Nhiếp Trường Khanh chuẩn bị khiêu chiến đệ tử nội môn Võ Đế thành lần nữa.

Trong đại điện Võ Đế thành.
Đỗ Long Dương trở về, mà trừ hắn, bên trong Võ Đế thành, đã có vô số cường giả đợi từ sớm.
Tỷ như Nữ Đế, Viên Thượng đại sư, vân vân.
Hai vị này đều là cao thủ chính phái, xuất hiện tại bên trong Võ Đế thành, cũng không có gì quá kì lạ.
Dù cho bị thấy, thế nhân cũng sẽ không để ý gì.
Thế nhưng, ngoại trừ hai người này, còn có Thiên Hư cung Thiên Hư công tử, cùng với Tuyệt Đao môn môn chủ.
Hai người này đều là cao thủ tà đạo.
Thế mà, lại ngang nhiên xuất hiện tại bên trong Võ Đế thành, nếu để cho thế nhân biết được, e là sẽ gây ra chấn động cho toàn thiên hạ.
Thiên Hư công tử cực kỳ chán ghét Võ Đế thành, hắn cùng Đỗ Long Dương đấu nhiều năm như vậy, bây giờ cư nhiên trở thành khách của Võ Đế thành, đây đúng thật là châm chọc.
Tuyệt Đao môn môn chủ Diệp Thủ Đao một bên tay bị mất cũng xuất hiện trong đại điện Võ Đế thành.
“Đỗ thành chủ, Lục công tử đã tới rồi?”
Thấy Đỗ Long Dương trở về.
Viên Thượng đại sư chắp tay trước ngực, vội vàng hỏi.
“Vẫn chưa xuất hiện, rõ ràng Lục công tử cũng hết sức cẩn thận.”
“Hắn không dám tùy tiện xuất hiện, sợ chúng ta hợp tác với hắn chỉ là cái bẫy.”
Đỗ Long Dương ngưng trọng nói.
“Ha…”
Thiên Hư công tử ngồi ở một bên cười lạnh, “Tiểu tử kia, có gan tới mới là lạ, lần trước dám xâm chiếm cơ thể của bản cung, nếu như hắn dám xuất hiện, bản cung nhất định phải đánh chết hắn!”
Diệp Thủ Đao cũng nhíu mày, giữa hắn với Lục Phiên cũng có chút mâu thuẫn.
Nhưng mà, hắn không nghĩ tới, bọn người Đỗ Long Dương vậy mà lại tìm Lục Phiên hợp tác.
Theo Diệp Thủ Đao, bọn người Đỗ Long Dương là đang giành ăn với hổ.
“Ngươi thì thôi đi, ta nếu là ngươi, giờ tốt nhất là im miệng không lên tiếng, lần trước Lục công tử có thể thần không biết quỷ không hay chiếm đi thân thể của ngươi, mà giờ ngươi còn có dũng khí nói chuyện?”
Nữ Đế liếc mắt lườm Thiên Hư công tử, khinh thường nói.
Đôi mắt của Thiên Hư công tử trừng một cái, giống như là bị kích thích bởi lời nói đấy.
“Nghê Xuân Thu, ngươi tưởng bản cung sợ ngươi? Có bản lĩnh ngươi với ta đánh một trận!?”
Thiên Hư công tử tức giận nói.
Nữ Đế nở nụ cười, ánh nhìn lướt lên xuống qua lại dò xét vị Thiên Hư công tử đang cực kì suy yếu kia.
“Chỉ bằng ngươi?”
Thiên Hư công tử cảm giác đang chịu sự vũ nhục mà trước nay chưa từng có.
Vỗ mạnh vào vành tay của ghế dựa, khí tức đáng sợ liền lập tức trào mông lung trong điện.
Nữ Đế cũng cười lạnh, bàn tay trắng nõn chạm vào bên trên vành tay ghế, khí tức cao quý ung dung hiện ra vô cùng duyên dáng và dứt khoát.
Khí tức của Thiên Hư công tử cùng Nữ Đế va chạm vào nhau.
Khí tức bùng nổ, giống như muốn xông ra phá vỡ đại điện.
“Đủ rồi!”
Đỗ Long Dương gầm thét.
Trường thương trong tay đột nhiên nâng lên, mũi thương lạnh lùng mà sắc bén, chỉ phía xa Thiên Hư công tử.
Khí tức từ Thiên Hư công tử chợt ngưng lại, sau đó đột nhiên tan đi.
“Được lắm! Đôi cẩu nam nữ các ngươi, liên thủ lại khi dễ bản cung!”
“Khi dễ bản cung chỉ có một mình đúng không!”
“Lão Diệp, chém hắn!”
Thiên Hư công tử thê lương nói.
Diệp Thủ Đao lườm Thiên Hư công tử một cái, cười lạnh, thờ ơ.
“Tốt lắm, các ngươi đều khi dễ bản cung! Không làm nữa, giải thể!”
Thiên Hư công tử hét rầm lên.
Bên kia, Viên Thượng đại sư chấp tay hành lễ, cười híp mắt mở miệng: “Thiên Hư, chớ có cố tình gây sự, lần này chúng ta tụ hội, chính là là vì thiên hạ chúng sinh, là để phá vỡ lời đồn thành tiên, đối thủ của chúng ta là tiên, rất cường đại, chúng ta càng cần hợp lực hướng về kẻ thù chung. ”
Thiên Hư công tử hừ lạnh một tiếng, cũng không có tiếp tục nói gì.
Nhưng mà, hắn cũng không có cho những người khác bất kỳ sắc mặt tốt nào.
Đỗ Long Dương thu hắc thương vào lại trong tay, sắc mặt hơi hơi dịu lại.
“Yêu Vực phát sinh dị biến, Thiên Yêu tháp bạo động, yêu khí ngút trời… Nghe đồn Thiên Yêu tháp chính là do tiên tạo ra, bây giờ, Thiên Yêu tháp bạo động, rất có thể là tiên đã biết cái gì đó, nên muốn phóng thích đại yêu bên trong Thiên Yêu tháp ra, để ngăn cản kế hoạch của chúng ta.”
“Cho nên, kế hoạch của chúng ta phải tiến hành trước dự tính.”
Đỗ Long Dương nói.
Viên Thượng đại sư, Nữ Đế cùng đao khách đoạn thủ Diệp Thủ Đao cũng đều gật đầu.
“Hừ… Sớm? Làm sao sớm? Các ngươi coi là dẫn động Thiên Lôi, là muốn dẫn liền có thể dẫn?”
Thiên Hư công tử lại hừ lạnh một tiếng.
Nữ Đế liếc mắt nhìn hắn, khinh thường cười nhạo tiếng.
“A di đà phật.”
“Bần tăng chuẩn bị ‘Tiểu Hoàn đan’, sau đó Nữ Đế dùng ‘Tiểu Hoàn đan’, công lực đại tăng, có thể phá vỡ hư không, dẫn động lôi phạt!”
Viên Thượng đại sư, nói.
Thiên Hư công tử lại nở nụ cười lạnh: “Hừ, ai biết được lần này có xuất hiện kẻ trộm thiên kiếp như lần trước không .”
Bành!
Nữ Đế nổi giận, bàn tay đập vào trên mặt bàn, cái bàn xoạt xoạt một tiếng, hóa thành bụi phấn.
“Ngươi sao lại phiền thế hả? Bằng không ‘Tiểu Hoàn đan’ cho ngươi dùng, ngươi tới dẫn lôi!? Đồ hèn, không có gan này thì im miệng! Đừng ở đó tranh cãi, tranh cãi thêm lần nữa, giết chết ngươi!”
Nữ Đế sát khí sôi trào.
Thiên Hư công tử bị giật nảy mình, kế tiếp, lập tức cười đểu, nhưng cũng không còn tiếp tục tranh cãi.
Đỗ Long Dương cũng đã rất quen tính tình của Thiên Hư công tử, không thèm để ý hắn.
Mấy người lại tiếp tục thương lượng kế hoạch.
Kế hoạch này, bọn hắn đã sớm chuẩn bị từ rất lâu, thế nhưng cho dù như thế, bọn hắn vẫn phải hết sức cảnh giác.
Bọn hắn sợ hãi thất bại, một khi thất bại, đó chính là vạn kiếp bất phục.
“Chúng ta liều sống liều chết như thế, cái tên Lục công tử kia phải làm những gì? Chẳng lẽ để chúng ta cùng tiên lưỡng bại câu thương, tới lúc đó tên họ Lục mới ra tới hái quả đào ăn?”
Thiên Hư công tử thâm trầm nói.
“Ngươi còn không im miệng?”
Nữ Đế con mắt nghiêng qua, khiến Thiên Hư công tử trong lòng run lên.
Rõ ràng, đối với Nữ Đế, trong lòng Thiên Hư công tử vẫn còn có kiêng kị.
“Lục công tử đến lúc đó sẽ ra tay, cùng chúng ta hợp lực đồ tiên.”
Đỗ Long Dương nói.
Thiên Hư công tử há to miệng, chuẩn bị tranh cãi tiếp, nhưng, Nữ Đế lạnh lùng nhìn chằm chằm hắn, phảng phất hắn dám nói thêm câu nào, liền lập tức đánh chết hắn, khiến Thiên Hư công tử không nói nữa.
Thiên Hư công tử chỉ có thể ở một bên len lén nói thầm: “Nữ nhân không có một đứa nào tốt hết, nữ nhân xinh đẹp, càng không phải đồ tốt!”
“Ba ngày sau, Nữ Đế độ kiếp, chúng ta… Chuẩn bị đồ tiên!”
Đỗ Long Dương nói.
“Ở nơi nào độ kiếp? Trở về Đại Càn hoàng cung?”
Tuyệt Đao môn môn chủ, Diệp Thủ Đao nhíu mày hỏi.
“Không, đi tới Bồ Tát miếu nát trên dãy núi ở bên ngoài Võ Đế thành.”
Nữ Đế lại lắc lắc đầu, nở nụ cười.
Đỗ Long Dương cùng Viên Thượng đại sư khẽ giật mình.
Không ngờ tới, Nữ Đế vậy mà chọn Bồ Tát miếu làm nơi độ kiếp.
Nữ nhân này… Muốn làm gì?
...
Bắc Lạc, Hồ Tâm đảo.
Lục Phiên một tay chống cằm, một tay kẹp lấy con cờ, đang bày thế cờ.
Bỗng nhiên, bàn tay cầm quân cờ khẽ run lên.
Lông mày nhướn lên.
“Ba ngày sau sao?”
Lục Phiên cười cười, không để ý nữa, tiếp tục hạ cờ.
Theo từng quân cờ hạ xuống, tinh khí thần của hắn cũng bắt đầu không ngừng mạnh lên.
Trong mơ hồ, tựa hồ hình thành gió bão.

Đông Dương Quận.
Một vị thư sinh lôi thôi một bên uống rượu, một bên lung la lung lay hành tẩu.
Ở phía sau hắn, Mạnh Hạo Nhiên cõng rương sách, từ từ chạy bước nhỏ theo mới bắt kịp.
Hai người này, chính là Hạo Nhiên tông, sư đồ Khổng Nam Phi.
Hai người bọn họ sau khi rời khỏi Bắc Lạc, liền một đường xuôi nam, hướng đông mà đi, hành tẩu thiên hạ, thăm viếng danh sơn đại xuyên, càng gần sát tự nhiên, cảm ngộ thiên địa.
Thực lực của Mạnh Hạo Nhiên trong lúc hành tẩu này, đạt đến Khí Đan đỉnh phong.
Hắn thậm chí tu luyện Hạo Nhiên chính khí, quát ra một tiếng, đủ để cho tuyết đọng phía bên sườn núi rì rào chấn động rớt xuống.
“Đông Dương Quận nơi này, là nơi phu tử tử trận?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận