Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 684: Nhân hoàng già rồi (2)

Edit: Long Hoàng
Duyệt: Long Hoàng
Lục Phiên đọc lại thông tin nhiệm vụ, trong lòng không khỏi trầm ngâm.
Thật lâu sau, khóe miệng hắn hơi nhếch lên.
“Bồi dưỡng Ngũ Hoàng cảm nhận được vinh quang và trách nhiệm……”
Lục Phiên trầm ngâm.
“Thật vậy, nếu một thế giới chỉ phát triển đơn thuần sẽ mất đi tính liên kết, ý thức được vinh dự và sứ mệnh mới thực sự là nền tảng cho mức độ tinh thần của một thế giới được thăng hoa.”
Lục Phiên cũng không cảm thấy quá khó hiểu.
Nếu các sinh linh trên thế giới có đủ ý thức về danh dự và sứ mệnh của bản thân, thì ngay cả khi có bất kỳ nguy cơ đáng sợ nào xảy ra trong tương lai, tất cả các sinh linh cũng có thể đoàn kết lại, cùng nhau chống lại kẻ thù, mà không xuất hiện bất cứ kẻ nào làm ra mấy hành vi tội ác như bán đứng thế giới.
“Aizzz……Nhiệm vụ vinh diệu, xem ra độ khó cũng không phải bình thường, thưởng nhiệm vụ tùy theo tình huống hoàn thành, tóm lại, là nhìn thứ hạng, đương nhiên thứ hạng chỉ là một phương diện.”
Lục Phiên cười cười, cũng không tiếp tục suy nghĩ nội dung nhiệm vụ nữa.
Quan trọng là, từ giờ đến khi “Thiên Địa thi đấu” vẫn còn thời gian mười năm nữa.
Mười năm, đủ để thay đổi rất nhiều thứ, ít nhất là … đối với Ngũ Hoàng mà nói, sẽ có thay đổi cực lớn.
Bên ngoài mười năm, Ngũ Hoàng lại sẽ trải qua một trăm năm!
Trong một trăm năm, Lục Phiên tin tưởng, thậm chí sẽ có cường giả cấp bậc tạo hóa tôn giả sinh ra!
Lục Phiên không nói gì, áp lực nhàn nhạt, lại khiến Tề Lục Giáp không dám thở mạnh ra ngoài.
“Lão Tề, nói thử một chút về thi đấu thiên địa đi.”
Lục Phiên nói.
Lục Phiên đột nhiên nói chuyện, phá vỡ bầu không khí lạnh như băng.
Tề Lục Giáp không khỏi cảm thấy nhẹ nhõm phần nào, nhưng ngay sau đó, vẻ mặt lại ngưng trệ.
”Công tử……Chẳng lẽ người lại không rõ thi đấu thiên địa là gì sao?”
Tề Lục Giáp sắc mặt có chút tái nhợt.
Lục Phiên nhìn Tề Lục Giáp có chút nghi hoặc.“Bản công tử làm sao mà biết rõ được?”
“Huống hồ, người ta đem đạo uẩn tặng không, ngại gì mà không thu……”
Tề Lục Giáp cảm thấy ngực mình có chút đau.
Không hiểu sao hắn ta lại có cái cảm giác, có một ngày Ngũ Hoàng sẽ bị Lục Phiên hủy hoại.
Ngay đến thi đấu thiên địa là cái gì cũng không rõ, vậy mà lại đồng ý tiếp nhận đề nghị tổ chức của người ta?
Tề Lục Giáp không hiểu sao cảm thấy có chút dở khóc dở cười, mà Lục Phiên nói như vậy, làm hắn ta cảm giác có chút giống với lợn chết không sợ nước sôi.
Áp lực cứ vậy mà bớt đi không ít.
“Công tử, trận thi đấu thiên địa này, là chuyện vô cùng trọng đại của cửu trọng thiên.”
“Công tử thay Ngũ Hoàng làm chủ, hẳn là nên biết rất rõ, nếu giờ đã trở thành cao võ Ngũ Hoàng, thì việc tăng cấp tiếp là vô cùng khó khăn? Nếu để cho Ngũ Hoàng từ từ diễn hóa tăng trưởng theo thời gian thì thực sự là quá chậm, toàn bộ cao võ thế giới ở cửu trọng thiên đều là như vậy.”
“Vì nguyên do đó, Thiên Địa thi đấu mới ra đời.”
“Tổ chức thi đấu thiên địa này trong thời kỳ viễn cổ, do cổ đại đế ‘Hạo’ liên hợp với mấy vị cường giả của cửu trọng tổ chức, đến lúc trận đại chiến viễn cổ kia xảy ra thì dừng lại một thời gian, sau này cửu trọng thiên khôi phục lại sự yên ổn rồi, lại bắt đầu tổ chức lại……”
“Thi đấu thiên địa này ngoại trừ thứ hạng xếp ở bên ngoài, còn một điểm nữa, chính là trong quá trình tổ chức thi đấu thiên địa, thế giới giành được chiến thắng có thể tách đạo uẩn của thế giới thất bại dung nhập vào thế giới của mình……”
Tề Lục Giáp nói tới đây, thì nhất thời ngừng lại không nói nữa.
Lục Phiên không khỏi cau mày.
“Tách đạo uẩn của thế giới thất bại sao?”
“Tách tất cả đạo uẩn?”
Lục Phiên vô cùng kinh ngạc.
“Không phải là tất cả, mà là hai bên cùng thương hiệp, lấy cửu trọng thiên đại đạo làm chứng.”
Tề Lục Giáp gật đầu.
“Điểm này của ‘Thi đấu thiên địa’ chính là điểm quan trọng nhất để nó có thể kéo dài được đến nay.”
Tề Lục Giáp nói.
“Cao võ thế giới yếu, cũng có thể trở thành một hạt giống tốt, có thể khiến người ta kinh ngạc trong trận thi đấu thiên địa, nếu như có thể chiến thắng càng nhiều cao võ thế giới, đoạt được đủ đạo uẩn, cũng có thể một bước lên trời, nhẹ nhàng thăng diễn.”
“Mà những thế giới bị kẹt lại ở bình cảnh, chỉ thiếu một chút đạo uẩn, cũng có thể mượn cơ hội này phá vỡ bình cảnh thăng cấp.”
“Nếu như thuận theo thời gian để thay đổi, bình cảnh thế này cần tiêu tốn rất nhiều thời gian lại quá chậm, vì thế thi đấu thiên địa tồn tại, chính là cho những người thế này cơ hội.”
“Chuyện này thực sự là đang lấy vốn liếng của thế giới ra để đặt cược lớn……”
“Cược thắng, thì chính là một bước lên trời, mà cược thua…… thì chính là Ảm Diệt thần thương.” (Đại ý: Được ăn cả, ngã thì toang.)
Tề Lục Giáp nói tiếp.
Lục Phiên dựa vào thiên nhận bảo tọa, ngón tay điểm nhẹ.
“Có chút thú vị.”
Vậy thì người tổ chức trận thi đấu thiên địa này, đích thực là rất gợi đòn a.
Nếu có thể có được thu hoạch trong trận thi đấu thiên địa thì có lẽ sẽ có được hào quang, còn nếu như là kẻ thất bại……vậy thì sẽ vô cùng thê thảm.
Thậm chí cũng có một số cao võ thế giới sẽ vì nguyên nhân nào đó mà phải chịu thua, nói không chừng những thế giới này còn bị rơi xuống trung võ thế giới nữa.
Tề Lục Giáp nhìn Lục Phiên, do dự một hồi, mới nói tiếp:“Công tử……”
“Thật ra, Đại Tôn của Tiểu Lôi Âm Phật giới không cho Ngũ Hoàng tham gia dự thi Bình Thiên Dương nhìn thì tưởng rằng Ngũ Hoàng rất được lợi, nhưng trên thực tế……Ngũ Hoàng lại rất thiệt thòi.”
“Công tử là cảm thấy Ngũ Hoàng dự thi, nếu thiếu đi một vòng loại thì cũng có nghĩa là thiếu đi rất nhiều cơ hội cướp được bản nguyên của những thế giới dự thi khác.”
“Cho dù là tham gia thi đấu, thì bên thắng cũng chỉ cướp được một đạo đạo uẩn của một bên thất bại mà thôi.”
“Nhưng……”
Tề Lục Giáp muốn nói lại thôi.
Lục Phiên nghe xong, cũng giật mình.
Khó trách Hoan Hỉ tôn giả lại chạy nhanh như thế.
Hóa ra là còn chưa làm rõ cái lợi cái hại trong đó.
Tốt lắm……
Hoan Hỉ tôn giả đúng chứ.
Lục Phiên vuốt vuốt xương ngón trỏ, két một tiếng, tựa như tiếng sấm rền.
Chuyện này, Lục Bình An ta nhớ kỹ.
“Không sao……”
Lục Phiên ngược lại rất bình tĩnh.
“Lão Tề, ‘Thi đấu thiên địa’ cụ thể là phải đấu thế nào đây?”
Lục Phiên hỏi.
Tề Lục Giáp rất rõ những chuyện này, nói thế nào thì hắn ta cũng đã từng trú ngụ ở bình dương thiên, mà thực tế thì, những chuyện này cũng chẳng phải là chuyện bí mật gì.
“Thi đấu thiên địa dùng thế giới làm đơn vị, phân ra làm thi đấu theo đoàn thể và thi đấu cá nhân……Tất nhiên, thực lực tham gia thi đấu bị hạn chế như nhau, chỉ cho phép đại năng cảnh cùng cảnh giới thấp hơn tham gia thi đấu, không thể vượt qua đại năng cảnh giới, cái này kỳ thật cũng xem như là một loại hạn chế với những cao võ cường đại, cho những cao võ yếu hơn một chút cơ hội.”
Lục Phiên hơi nhướng mày.
Hạn chế thực lực của mọi người tại dưới cảnh giới đại năng sao?
Đây quả thực là một cơ hội tốt.
Lục Phiên bây giờ cũng xem như là đã hiểu một số quy tắc.
Đối với Ngũ Hoàng mà nói, tính là chuyện tốt không phải mà chuyện xấu cũng không đúng.
Nếu như dùng trạng thái của Ngũ Hoàng bây giờ mà đi tham gia thi đấu, e là sẽ thua rất thảm.
Thế nhưng……
Ánh mắt Lục Phiên hơi ngưng tụ, trong mắt hiện lên một tia sáng.
“Nhưng nếu như là mười năm sau……vậy thì chưa nói chắc được.”
Tề Lục Giáp hít một hơi thật sâu:“Công tử, thi đấu thiên địa là chuyện trọng đại, ngoại trừ thi đấu đoàn thể và thi đấu cá nhân ra thì còn có một số cuộc thi khác nữa để thêm màu sắc cho trận đấu.”
“Ồ?”
Lục Phiên nghe xong những lời này, trong lòng hơi khó hiểu.
Tề Lục Giáp khẽ ho một tiếng, trên mặt hiện lên một chút ửng hồng: “Lão phu đã từng đại biểu Tiểu Lôi Âm Phật giới tham dự một lần……”
“Loại thi đấu này được chia thành ba loại, cũng được gọi là thi đấu nhỏ giữa những chức nghiệp khác, trận pháp sư, luyện đan sư, đúc khí sư……ba chức nghiệp này thi đấu với nhau, thuộc loại thi đấu ôn hòa, không chém không giết, nhưng nó cũng liên quan đến việc đánh cược bản nguyên đạo uẩn, vì vậy cũng đáng được coi trọng.”
Lục Phiên nổi lên hứng thú, còn có thi đấu giữa các chức nghiệp khác nữa sao?
Bỗng nhiên, Lục Phiên dường như đã nghĩ ra điều gì đó, đôi mắt khẽ nheo lại.
“Lão Tề, nếu như đây là trận thi đấu giữa các chức nghiệp, vậy đồ đệ giữ cửu tự trận ngôn của ngươi có phải cũng sẽ tham gia hay không?”
Lục Phiên nói.
Tề Lục Giáp khẽ giật mình.
Sau một hồi im lặng, mới gật đầu: “Sẽ tham gia.”
Lục Phiên nghe vậy, cười cười.
“Vừa hay, đến lúc đó bản công tử sẽ thay ngươi hỏi thăm thật tốt đệ tử của ngươi.”
Tề Lục Giáp nhìn gương mặt tỉnh bơ của Lục Phiên, bất giác mỉm cười
“Được, vậy lão phu xin cảm ơn công tử trước……”
Tề Lục Giáp cũng là ngạc nhiên.
Hai người nói xong thì rơi vào trầm mặc, không ai nói với ai câu nào nữa.
Hóa thành vệt sáng quay trở về Ngũ Hoàng.
Thi đấu thiên địa là chuyện vô cùng trọng đại, nhưng mười năm sau mới bắt đầu, đối với Ngũ Hoàng bây giờ mà nói, cũng không có mấy phần ảnh hưởng.
……
Bạn cần đăng nhập để bình luận