Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 894: Tầm thường, không có gì lạ Lục Cửu Liên (2)

Edit: Long Hoàng
Oanh!
Đảo Hồ Tâm.
Vô số sóng nước nổ lên thật cao, dường như dưới sự tác động của thời không, ầm ầm buông xuống.
Phía trên lầu các Bạch Ngọc Kinh, Lục Phiên đột nhiên mở mắt ra, chầm chậm thở ra một hơi.
Hắn nhìn về giọt nước mắt thủy tinh màu xanh thẳm trong tay.
Bảo thạch thủy tinh vẫn còn đang trong trạng thái bị hắn bóp nát, nổ thành muôn vàn điểm sáng, đang tan rã từng điểm.
Lục Phiên cảm giác hắn đã quan trắc trí nhớ rất lâu, nhưng mà trên thực tế, chỉ mới trải qua không đến một sát na mà thôi.
“Thời không lực lượng. . .”
Lục Phiên ngưng mắt, ngưng trọng mở miệng.
Thời không lực lượng, sức mạnh của thời gian cùng không gian dung hợp.
Khó nắm giữ vô cùng, tựa như Lục Phiên có thể lợi dụng chữ “hàng” trận ngôn thôi động không gian lực lượng, lại lợi dụng chữ “tiền” trận ngôn để động dụng thời gian lực lượng.
Thế nhưng, muốn đem cả hai loại lực lượng này hoàn toàn dung hợp trở thành thời không lực lượng là không thể nào làm được.
“Tiên võ. . .”
“Luận đến chiến lực, cửu trọng thiên xa kém xa. .. nhưng mà, cảnh giới cổ đại đế tại trong tiên võ cũng không tính là yếu.”
Lục Phiên trầm ngâm, lần này nhìn thấy ký ức về tiên võ thế giới, làm cho Lục Phiên rung động không ít.
Cho dù chỉ là nhìn thoáng qua, nhưng hắn hiểu được, tiên võ đã là cấp độ phía trên của Cửu trọng thiên.
“Ngô. . .”
“Đám cổ đế của cửu trọng thiên, sau trận chiến viễn cổ đã hoàn toàn biến mất, bọn hắn đã đi đâu?”
“Có lẽ nhưng cổ đại đế này đã phát hiện gông cùm xiềng xích của cửu trọng thiên, muốn đánh vỡ nó để đi đến cảnh giới tuế nguyệt không dính thân của lão đạo nhân kia đi.”
Lục Phiên nheo lại mắt, rời vào trong trầm tư.
Loáng thoáng trong lúc đó, hắn cảm nhận điều không bình thường.
Lắc đầu.
Lục Phiên dựa vào thiên nhận ỷ, xoa xoa mi tâm.
Lần này nhìn thoáng qua tiên võ, Lục Phiên vẫn có một ít cảm ngộ.
Không chỉ có biết được sự mạnh mẽ của Tiên võ, chỉ riêng việc hai vị cường giả ngang với cổ đế cửu trọng thiên giảng đạo cũng để cho Lục Phiên được lợi ích không nhỏ.
Ngồi thẳng thân thể, Lục Phiên lấy ra linh áp kỳ bàn.
Tại thời khắc này, tâm tình của hắn có chút chập trờn bất định, cần bày một bàn cờ để ổn định tâm tình.
Sau khi bày xong một ván cờ.
Tâm tình bất ổn của Lục Phiên đã dần yên tĩnh lại.
Nhắm mắt lại, bỗng dưng, chầm chậm mở mắt ra, Lục Phiên cảm thấy một chút không bình thường.
Giơ tay lên.
Có một sợi tử khí nằm trong lòng bàn tay hắn, uyển như du long.
“Tử khí này . .”
Lục Phiên nheo lại mắt, đôi mắt vô cùng sắc bén.
Hắn nhớ tới nụ cười ấm áp của lão đạo trong thế giới tiên võ kia.
Đối phương đã điểm ra một sợi tử khí. . .
Vậy mà thật sự vượt qua thời không, xuất hiện tại bên người của hắn.
Đối với sợi tử khí này, Lục Phiên hết sức cẩn thận.
“Hệ thống, đây là năng lượng gì?”
Lục Phiên hỏi thăm hệ thống.
“Tiên Thiên tử khí, sinh ra từ tiên võ thế giới, có được uy năng khó lường.”
Hệ thống đúng là thật sự nhắc nhở cho Lục Phiên.
“Quả nhiên là đến từ tiên võ thế giới. . .”
Lục Phiên tắc lưỡi hít sâu một hơi, vị lão đạo kia. . . cũng quá mạnh đi.
Lục Phiên thu hồi tử khí, đồng thời dùng linh khí mênh mông hóa thành xiềng xích, quấn chặt, phong tỏa lại sợi tử khí này
Những thứ không biết mới là đáng sợ nhất, Lục Phiên vẫn là cẩn thận thì tốt hơn.
Khống chế thiên nhận ỷ lăn chậm trên đảo.
Lục Phiên cảm nhận tâm tử cả người trở nên thông thấu hơn nhiều.
Nguyên bản hắn còn mơ hồ về việc sáng tạo phi thăng tu hành pháp môn, bây giờ đã có mạch suy nghĩ.
. . .
Minh Thổ.
Rầm rầm rầm!
Đạm Đài Huyền mở mắt ra, khí tức của hắn không ngừng tăng vọt, thấp thoáng khí đó, tựa như muốn đè sập hư vô.
Phun ra một ngụm trọc khí, dường như khiến cho toàn bộ Hoàng Tuyền Minh Thổ sôi trào.
Nơi xa.
Bắc Cung thánh chủ phi tốc lướt đến.
“Chúc mừng Đạm Đài thành chủ, trong thời gian trăm năm… đã hoàn thành quan tưởng đạo thứ ba của “Lục Đạo Luân Hồi”.”
Bắc Cung thánh chủ mở miệng chúc mừng.
Lực lượng linh hồn của Đạm Đài Huyền bây giờ vô cùng mạnh mẽ, phảng phất như nhất niệm cũng có thể làm vô số vong hồn bốc hơi.
Lục Đạo Luân hồi quan tưởng pháp khiến cho thực lực của Đạm Đài Huyền tăng lên rất nhiều, tựa như là pháp môn phù hợp nhất với hắn.
Những vong linh thành chủ khác, kém hơn hắn rất nhiều.
“Quá thâm ảo, những thứ này thế nhưng là do chính “Thánh Nhân” tự mình tạo ra, bây giờ quan tưởng đến đạo thứ ba cũng đã là cực hạn. . .”
Đạm Đài Huyền bùi ngùi mãi thôi.
Hắn giơ tay lên, nghiệp lực quanh thân hùng hồn, tựa hồ muốn hóa thành khí trụ, cuồn cuộn ngút trời, toàn bộ Minh Thổ đều rung chuyển.
Hắn hôm nay, so với lúc trước càng thêm uy thế!
“Bắc Cung, thực lực của bổn vương bây giờ, nếu đặt tại thượng giới, tương đương với cảnh giới nào?”
Đạm Đài Huyền hỏi.
Bắc Cung thánh chủ trầm ngâm một lúc sau, lắc đầu: “Thành Chủ, ta không thể nào đoán được, Lục Đạo Luân Hồi tu hành pháp rất có thể là pháp môn tu hành của thời đại trước khi viễn cổ chi chiến nổ ra… do đó ta không cách nào phán đoán được chiến lực của nó.”
Đạm Đài Huyền hơi hơi nhăn lông mày.
“Thôi thôi. . . chúng ta vẫn là cố gắng tu hành, đem “Lục đạo luân hồi” pháp này tu đến viên mãn đi đã.”
“Mặt khác, Bác Cung ngươi đem lục đạo luân hồi quan tưởng pháp này truyền xuống đi, cho đám âm soa mới nhất tu hành, đem những vong hồn tràn ngập minh thổ kia chuyển hóa thành nghiệp lực.”
Đạm Đài Huyền dặn dò.
Sau đó, hắn lại lần nữa xếp bằng ngồi xuống trong thành, bắt đầu tiếp tục quan tưởng.
Sau khi nhận lệnh, Bắc Cung thánh chủ phi tốc mà đi.
Hắn hiểu được đây là một lần cải cách, cải cách Minh Thổ, mặc dù không biết được chiến lực hiện tại của đám Đạm Đài Huyền như thế nào, thế nhưng… Lục đạo luân hồi quan tưởng pháp mang đến chỗ tốt, tất nhiên sẽ khiến Minh Thổ phồn vinh lên.
Tương lai, Minh Thổ thậm chí có thể mô phỏng thượng giới, sinh ra tam diễn, thậm chí là nhị diễn cùng nhất diễn cao võ thế giới!
Nghĩ đến bản thân có thể tham gia vào trận đại cải cách này, hắn đột nhiên tràn đầy động lực.
. . .
Phi thăng chi địa.
Bởi vì tốc độ thời gian trôi của Ngũ Hoàng tăng lên, khiến cho những người tu hành bên trong phi thăng chi địa, tựa như đã tu hành qua năm tháng dài đằng đẵng.
Đêm dài, phía trên bầu trời tựa như có tinh hà lưu chuyển.
Dưới trời sao.
Một dải tiên khí tựa như Bạch mãng quấn quanh núi rừng.
Lục Cửu Liên ngồi xếp bằng trên đá xanh, thân thể không nhuốm bụi trần, mơ hồ có một đoàn khí xoáy, liên tục hấp thu tiên khí bàng bạc.
Đường Quả thì là ở phía xa , đồng dạng ngồi xếp bằng, thân thể tản ra hào quang mịt mờ.
Thần vương thể là thể chất đặc thù, tốc độ tu hành cũng rất nhanh.
Chầm chậm mở mắt ra, lông mi khẽ run, Đường Quả nhìn thoáng qua Lục Cửu Liên ngồi trên đá xanh.
Nàng mấp máy môi đỏ, từ sau khi phi thăng, nàng tìm đến sư phụ của mình, mặc dù đại ca của nàng Đường Nhất Mặc bảo nàng đi theo để tu hành, nhưng mà, Đường Quả vẫn quen đi theo Lục Cửu Liên hơn.
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận