Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 252: Bá Vương một rìu trảm Thể Tàng (1)

Dịch: Nguyễn Anh Hùng
Đế Kinh.
Bầu trời tuyết tung bay, dường như nơi đây có một cỗ áp lực nặng nề.
Tử Kim cung.
Vũ Văn Tú mặc áo giáp vàng óng, cả người mặc quân phục.
Bên hông hắn đeo một thanh Thiên Tử kiếm như được chế tạo bằng hoàng kim.
Dưới đại điện.
Hắc Long Thập Tam Giáp đứng lặng yên, tổng cộng mười ba người, mặc dù trước đó đã chết một vị tại Bắc Lạc, thế nhưng vị kia vừa chết, trong Hắc Long vệ lập tức có người tới thay thế.
Hắc Long Thập Tam Giáp lúc nào cũng duy trì số lượng mười ba người, Hắc Long vệ ai cũng mơ ước cái danh ngạch này.
Vũ Văn Tú thiết lập cơ chế cạnh tranh trong Hắc Long Thập Tam Giáp, người mạnh nhất không chỉ có khả năng đạt được của cải và địa vị, càng có thể được Hắc Long tự mình chỉ bảo.
Cho nên, mỗi người trong Hắc Long Thập Tam Giáp luôn luôn chăm chỉ tu hành, cạnh tranh với nhau.
Bọn hắn hiểu rõ, chỉ có mạnh lên từng ngày, mới có thể có được càng nhiều của cải và địa vị hơn.
Tiếng la giết kịch liệt từ bên ngoài Đế Kinh thành truyền vào.
Vũ Văn Tú vẫn không lo lắng chút nào.
Lão thái giám cúi đầu thấp xuống, âm thanh công thành phía ngoài, làm cho sắc mặt của hắn thay đổi hết sức khó coi, cuối cùng thì ngày này cũng tới, thời khắc sinh tử tồn vong của Đại Chu.
Sắc mặt của Hắc Long Thập Tam giáp cũng có chút căng thẳng.
Bọn hắn nhìn Vũ Văn Tú đang đứng bên trên, không biết Vũ Văn Tú chuẩn bị thủ đoạn gì.
Chứ nếu như bình thường, bọn hắn thật không ngăn nổi. . .
Nếu chỉ có Đại Huyền quốc, bọn hắn còn không sợ , có thể chiến một trận, thế nhưng có thêm cả Tây Lương quốc Bá Vương nữa thì bọn hắn thật sự không chắc là mình sẽ chống đỡ được.
“Bệ hạ. . .”
Người đứng đầu Hắc Long Thập Tam giáp, là một thân vệ đã bước nửa bước vào Thể Tàng cảnh, Lưu Hạo nhìn về phía Vũ Văn Tú, có chút lo lắng nói.
“Các ngươi đi theo trẫm.”
Trầm mặc rất lâu, Vũ Văn Tú đứng lên, đi về hướng Ngự Hoa viên.
Hắc Long Thập Tam Giáp liếc nhau một cái, đều thấy được sự kinh ngạc trong mắt nhau.
Lúc này đi Ngự Hoa viên làm cái gì?
Sao không phái bọn hắn đến tiền tuyến chiến đấu?
Tuy nhiên, bọn hắn vẫn không dám hỏi nhiều.
Đều đi theo Vũ Văn Tú.
Ngự Hoa viên.
Tuyết rơi dày đặc, bốn bề lạnh lẽo.
Vũ Văn Tú bước đi trên tuyết, tạo thành âm thanh thúy.
Hắc Long Thập Tam Giáp theo sát phía sau.
Hồ nước yên tĩnh, mùi máu tươi quanh quẩn trong không khí còn chưa tan, Vũ Văn Tú rất bình tĩnh, dường như đã quen với điều này.
Đầm nước bốc hơi lên.
Giống như đang bị đun sôi lên vậy.
Trong hồ có một vòng xoáy to lớn, bên trong vòng xoáy, Hắc Long từ trong dòng nước lao ra, lớp vảy đen lạnh lẽo, tỏa ra vầng sáng lạnh như băng.
Hai con ngươi sắc bén, giống như có thể nói ra tiếng người.
Vũ Văn Tú thấy Hắc Long, đôi mắt hắn nhu hòa hơn rất nhiều.
Hắc Long Thập Tam Giáp thì vô cùng kính sợ, bọn hắn cúi đầu, đứng lặng im, áp bách mà Hắc Long tỏa ra khiến bọn hắn không dám nhúc nhích.
Móng vuốt sắc bén của Hắc Long chộp vào trên tảng đá, toàn bộ thân hình nó leo ra từ bên trong.
Lúc này, mới phát hiện, dưới bụng Hắc Long đã sinh ra bốn trảo, lớp vảy trên người nó cũng càng ngày càng mịn, vết thương trước đó bị Tiểu Phượng Nhất đánh nay đã khôi phục như lúc ban đầu.
Hắc Long tiến tới bên người Vũ Văn Tú, đầu rồng rủ xuống, chạm vào đầu hắn.
Một người một rồng dường như tâm ý tương thông.
“Đại Chu của trẫm đã đến thời khắc sinh tử tồn vong. . . Người mà trẫm có thể nhờ được, chỉ có ngươi.”
Vũ Văn Tú nhẹ giọng nỉ non, hai tay vuốt đầu Hắc Long.
Đôi mắt của Hắc Long đảo qua đảo lại.
Nó nhìn về phía Hắc Long Thập Tam Giáp, há miệng ra, một hạt châu màu đen từ trong miệng nó chầm chậm bay ra.
Thân thể Hắc Long lắc một cái.
Mười ba mảnh vảy đen trên thân nó lập tức tróc ra.
Vảy đen lơ lửng trước người Hắc Long, hạt châu màu đen chuyển động, có chất lỏng sền sệt từ trong hạt châu tràn ra, nhỏ xuống mười ba chiếc vảy rồng.
“Nước bọt Hắc Long.”
Đôi mắt Vũ Văn Tú sáng lên.
Hắn quay đầu nhìn về phía Hắc Long Thập Tam Giáp, vẫy vẫy tay.
Lưu Hạo trước tiên bước ra một bước, một cái vảy rồng bay về hướng Lưu Hạo, đột nhiên xuyên vào mi tâm hắn, ngay sau đó. . .
Lưu Hạo chỉ cảm thấy một cơn đau như bị khoét xương, cái vảy rồng này giống như muốn khảm nạm vào trong máu thịt của hắn vậy.
Tơ máu trong đôi mắt nổi lên, dường như con mắt cũng biến thành màu đỏ.
Thế nhưng, điều làm Lưu Hạo hưng phấn là. . .
Tu vi của hắn. . . Đột phá!
Từ Khí Đan đỉnh phong, bước vào Thể Tàng!
Vũ Văn Tú nắm chặt tay lại, trong lòng có chút hưng phấn.
Quả nhiên, Hắc Long cũng đã mạnh lên. . . Từ việc nuốt người bình thường, đến khi nuốt tu hành giả, quả nhiên là đã có sự thay đổi to lớn!
Hắc Long mở miệng ra, trong viên long châu màu đen, có từng khuôn mặt vong hồn như ẩn như hiện, sau đó, bay vào miệng Hắc Long.
Hắc Long quay người, trở về trong hồ.
Vũ Văn Tú nhìn về phía Hắc Long Thập Tam Giáp đang mồ hôi nhễ nhại.
“Sự tồn vong của Đại Chu dựa vào các ngươi.”
Vũ Văn Tú đi tới bên cạnh Lưu Hạo, lấy ra hai phong thư, đưa cho hắn.
“Lúc cần thiết thì dùng, trẫm tin tưởng ngươi có thể làm tốt.”
Vũ Văn Tú nói.
Ánh mắt của hắn lập loè tinh mang.
Nếu phu tử chưa chết, hắn cảm thấy hai phong thư này còn có tác dụng lớn.
Thế nhưng, bây giờ, phu tử đã chết, ước thúc đối với hai người kia đã biến mất, Vũ Văn Tú cũng không thể ký thác toàn bộ hi vọng vào hai bức thư này.
Thế nhưng, thời khắc tất yếu, đả kích niềm tin của kẻ địch cũng là thủ đoạn rất tốt.
“Đi thôi.”
“Trẫm chờ tin chiến thắng từ các ngươi.”
Trong mắt Hắc Long Thập Tam Giáp tỏa ra tia sáng, bọn hắn chắp tay với Vũ Văn Tú, sau đó, thối lui ra khỏi Ngự Hoa viên, đi ra phía ngoài Đế Kinh.
Mười ba vị Thể Tàng cảnh. . .
Mặc dù họ nhờ ngoại lực để tăng sức mạnh lên, thế nhưng. . . Đối với cuộc chiến này, đây tuyệt đối là một sức mạnh có thể thay đổi tình thế!
. . .
Bắc Lạc, Hồ Tâm đảo.
Trên Bạch Ngọc Kinh.
Lúc mà Hắc Long phun long châu ra, lông mày Lục Phiên không khỏi nhăn lại.
“Tà tính thật nồng nặc. . .”
Lục Phiên nói thầm.
Hắc Long mạnh lên, không chỉ là mạnh lên một chút, khi nuốt người bình thường, tu vi tăng lên có hạn, thế nhưng từ khi bắt đầu nuốt tu hành giả Hắc Long vệ, tà tính của Hắc Long ngày càng tăng, tu vi cũng càng ngày càng mạnh.
Không chỉ ngưng tụ ra Long châu, thậm chí trên đầu nó cũng sắp có long giác(*sừng rồng) mọc ra.
Một khi có long giác, Hắc Long sợ là sẽ biến đổi lần thứ ba, có thể sánh được với Kim Đan cảnh.
Tà tu đích thật là một con đường tu hành cực nhanh, thế nhưng. . . Cũng rất thương thiên hại lí.
Mặc dù Lục Phiên khát vọng thế giới này sớm xuất hiện người đạt tới Kim Đan cảnh, để cho Ngũ Hoàng đại lục trở thành thế giới trung võ.
Thế nhưng, hắn không hy vọng kẻ đó là Hắc Long.
“Hiện tại xem ra, Lão Nhiếp còn chưa hẳn có thể đánh thắng được con Hắc Long này.”
“Tuy nhiên, cũng chưa chắc, nếu như Lão Nhiếp có thể xông qua tầng thứ năm, không hẳn là không thể chiến thắng.”
Lục Phiên như có điều suy nghĩ.
Hắn dựa vào xe lăn, tiếp tục quan sát.
Mà lại, trong lúc mơ hồ, Lục Phiên tựa hồ cảm giác được, tiểu hoàng đế Vũ Văn Tú. . . Dường như đang mưu đồ bí mật gì đó.
. . .
Bên ngoài Đế Kinh.
Sau khi Bá Vương mở màn cuộc chiến, đại quân Tây Lương phát động tiến công.
Tiếng la giết vang vọng, lít nha lít nhít, một mảnh đại quân đen kịt từ trên bình nguyên lao lên, bọn hắn thẳng tiến tới dưới thành Đế Kinh.
Thủ đoạn công thành của Tây Lương tại thời khắc này được thể hiện ra vô cùng nhuần nhuyễn.
Cửa thành Đế Kinh so với cửa của hộ thành thì chắc chắn hơn rất nhiều.
Bá Vương lần này không có lựa chọn dốc hết sức để phá vỡ cửa thành.
Đại quân Tây Lương cầm thang mây, từ đằng xa vụt đến, đặt thang dưới cổng thành, binh lính điên cuồng từ thang mây trèo lên trên.
Đại quân Đại Huyền quốc cũng không có nhàn rỗi.
Tây Lương phát động tiến công, Đạm Đài Huyền cũng vung vẩy trường đao trong tay, chỉ về hướng Đế Kinh.
Đại quân Đại Huyền, cũng xung phong tiến lên.
Hai đội quân tinh nhuệ, cùng nhau tấn công Đế Kinh Đại Chu.
Tấn công Đế Kinh khó hơn tấn công hộ thành rất nhiều.
Dù sao, một khi Đế Kinh bị công phá, Đại Chu cũng sẽ bị hủy diệt.
Trên cổng thành, Hắc Long vệ chạy vội tới, tăng cường khí thế cho tinh binh Đại Chu.
Không chiến, sẽ phải chết.
Cho nên, trong lúc nhất thời cuộc chiến cũng trở nên rất khốc liệt.
Dũng sĩ Tây lương leo từ dưới thang mây xông lên lầu cổng thành sẽ bị mấy vị thậm chí hơn mười vị tinh binh Đại Chu vây giết, còn có tu hành giả Hắc Long vệ canh chừng xung quanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận