Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 936: Quẻ tượng mấy trăm năm chưa từng xuất hiện (3)

Edit: Long Hoàng
Yêu Hầu vương không chết được, mặc dù thụ thương, thế nhưng chẳng qua là bị khí cơ trùng kích, bộ dáng mặc dù thảm một chút, nhưng thương thế cũng không nặng.
Yêu hầu vương từ biển cả mênh mông xé ra, đứng lặng trên mặt biển, nhìn chằm chằm vào Bá Vương trôi nổi trên bầu trời.
Yêu Hầu vương đại biểu cho trận doanh yêu chủ, Bá Vương cùng Đường Nhất Mặc, tự nhiên đại biểu cho trận doanh Ma Chủ.
Khí tức song phương va chạm.
Mơ hồ có khí tức quỷ dị lưu động, phảng phất muốn nhấc lên chiến tranh cùng giết chóc kinh khủng.
Bất quá, Lục Cửu Liên giữ hòa hoãn hai bên lại lần nữa xuất hiện, tách khí tức hai người ra.
“Lúc này, chúng ta phải hiểu rõ……đại nạn lâm thế, hung thú hiện thân trong lời nói của yêu chủ cùng ma chủ là chuyện gì xảy ra.”
Lục Cửu Liên nói.
Đám người yêu hầu vương cùng Bá Vương tự nhiên hiểu rõ điểm này, trong lòng chìm xuống, không tiếp tục giằng co.
Cố Mang Nhiên thì rơi vào trầm tư.
Yêu chủ chiến đấu cùng ma chủ, khiến hắn nghĩ tới điều gì.
Có lẽ, thật sự là đại đế viễn cổ để lại hậu thủ trong Ngũ Hoàng, đã kích hoạt rồi?
Những cổ đế biến mất tại viễn cổ kia, sắp trở về sao?
Cố Mang Nhiên cảm thấy……Khả năng này, vô cùng lớn!
Trong lúc nhất thời, hết thảy người tu hành đều đang suy tư lời yêu chủ cùng ma chủ nói trước khi đối chiến, truyền ra tin tức.
Lời nói tức giận của ma chủ trong khoảnh khắc cuối cùng, tựa hồ cho thấy, trận đại thế này, không chỉ là mối nguy, cũng đồng thời ẩn chứa cơ duyên lớn.
Mà yêu chủ, có thể là muốn đoạt đại cơ duyên này?
Ý tưởng này vừa xuất hiện, hô hấp các tiên nhân ở đây không khỏi dồn dập.
Một cơ hội có thể khiến yêu chủ bỏ lỡ……
Hoặc có lẽ là khiến bọn họ có được cơ duyên có được vị trí huyền cảnh!
……
Trên Bạch Ngọc Kinh lầu các.
Lục Phiên cười cười.
Yêu chủ cùng ma chủ mở màn, hiệu ứng của cảnh mở đầu này rất tốt, hấp dẫn vô số người tu hành cùng tiên nhân tập trung vào đó.
Bầu không khí ấp ủ đầy đủ.
Vậy kế tiếp.……
“Ừm?”
“Có vẻ như vậy vẫn chưa đủ……còn có thể bí ẩn hơn.”
Lục Phiên cười cười.
Hắn cũng không có vội suy nghĩ, bố trí kích hoạt di tích sao cho tốt.
Trước khi kích hoạt di tích, thả hung thú ra, hắn còn có thể khiến bầu không khí……càng hồi hộp thêm chút nữa.
Đối với việc làm thế nào để tạo ra một bầu không khí căng thẳng hơn.
Nhưng cũng đơn giản.
Xắn tay áo, nhặt cờ, ánh mắt Lục Phiên lấp lánh, hạ cờ xuống bàn cờ.
Các quân cờ trên bàn cờ sáng rực rỡ.
Dường như thiên hạ là bàn cờ, còn chúng sinh là quân cờ.
……
Yêu chủ cùng ma chủ vào chiến trường thiên ngoại chiến đấu, cũng không biết lúc nào mới có thể trở về.
Tiên nhân cùng người tu hành vốn tụ tập trên biển cả mênh mông luần lượt rời đi, quay về nơi thuộc về họ
Thiên Cơ đỉnh.
Thiên Cơ các.
Lữ Mộc Đối cùng Mạc Thiên Ngữ ngồi xếp bằng.
Lữ Mộc Đối nắm thẻ tre, gõ nhẹ thẻ tre, đại chiến yêu chủ và ma chủ, Thiên Cơ các làm đệ nhất ngành tình báo Ngũ Hoàng há có thể không biết.
“Yêu chủ và ma chủ……Hai vị tồn tại trong truyền thuyết này, vậy mà lại đánh nhau rồi? Thật không thể tưởng tượng nổi mà……vì một đại thế hung thú sao……”
“Đại thế hung thú này, sẽ là mối nguy cho an nguy Ngũ Hoàng, theo lời ma chủ nói, bất cẩn một chút, thiên hạ Ngũ Hoàng sẽ sinh linh đồ thán, thương vong vô số.”
Trên gương mặt già nua của Lữ Mộc Đối khẽ run run.
Sau đó, ngón tay đặt trên thẻ tre, không ngừng gõ nhẹ theo tiết tấu.
Rầm rầm rầm!
Có tiếng nổ trong không khí.
Giây phút tiếp theo, mấy đạo thân ảnh, rơi xuống chân núi Thiên Cơ đỉnh.
Dọc theo con đường đá xanh cổ kính, một đường đi lên Thiên Cơ đỉnh.
Lữ Mộc Đối cùng Mạc Thiên Ngữ không khỏi nhìn lại.
Người đến không là ai khác, chính là Lục Cửu Liên, Nhiếp Trường Khanh, Nhiếp Song còn có đám người du lịch hồng trần Ngưng Chiêu, Nghê Ngọc.
Thấy những người này đến, Lữ Mộc Đối cùng Mạc Thiên Ngữ lập tức hiểu ra.
“Là muốn tính thử đại thế hung thú trong lời yêu chủ cùng ma chủ nói đến là gì?”
Lữ Mộc Đối nói.
Đám người Lục Cửu Liên ngưng trọng gật đầu.
Thôi diễn Thiên Cơ tự nhiên là không có vấn đề, Lữ Mộc Đối cùng Mạc Thiên Ngữ cũng đều không có cự tuyệt.
“Thôi diễn chi đạo, vẫn là để Thiên Ngữ tới đi.”
Lữ Mộc Đối nói.
Hắn chuẩn bị xong Huyền Hoàng giấy, cũng chuẩn bị xong máu heo.
Hắn có dự cảm, tiếp theo đây chuyện Mạc Thiên Ngữ thôi diễn, có lẽ……sẽ liên quan đến an nguy tương lai Ngũ Hoàng đoạn thời gian tới.
Chuyện khiến yêu chủ cùng ma chủ kiêng kỵ như vậy, bọn hắn há có thể không nghiêm túc đối phó.
Mạc Thiên Ngữ cười cười, hở ngực lộ bụng, đứng lên, dạo bước trên Thiên Cơ đỉnh.
Hắn bây giờ, tu vi cũng không tính là kém, có được khí vận gia thân, lúc này, cũng xem như cực hạn nhân tiên, thiếu một chút khí vận nữa, là có thể vào chân tiên.
Mọi người nhìn hắn.
Sau khi Mạc Thiên Ngữ nổi lên một vài cảm xúc, bắt đầu thôi diễn.
Ba đồng bảo rơi vào trong tay, giữa các cuộn giấy, ánh sáng vàng bao la, hơn nữa có những thanh âm chói lọi vang lên không ngừng.
Nguyên thần Mạc Thiên Ngữ chấn động, chân đạp thất tinh, đối với thôi diễn Thiên Cơ, hắn thực sự nghiêm túc, những năm này, cái khác không có, nhưng hình thức thôi diễn này, thì lại càng ngày càng lòe loẹt.
Ô ô ông……
Khí vận như tơ, không ngừng hội tụ đan xen.
Hai con ngươi Mạc Thiên Ngữ sáng rực, trong mơ hồ, vậy mà câu thông với thiên đạo Ngũ Hoàng.
Ba đồng bảo rơi xuống, dùng ba ngón tay kẹp lại.
Đột nhiên.
Tâm thần Mạc Thiên Ngữ thông huyền.
Phảng phất thấy được một phương Thiên Cơ.
Nguyên thân du đãng trong dòng sông năm tháng, bỗng nhiên……thấy được.
Trong bóng tối vô tận, mười hai con mắt đỏ rực đột nhiên sáng ngời, tràn ngập hung hãn đáng sợ, núi sông sụp đổ, đất trời hủy diệt.
Mạc Thiên Ngữ cảm nhận được sát ý cùng hung khí phô diễn, sởn hết gai ốc, thân hình run rẩy, trên trán bắt đầu chảy mồ hôi.
Hắn dường như nhìn thấy chủ nhân của mười hai con mắt đỏ tươi, dần dần phiêu tán ra khỏi bóng tối, năng lượng kinh khủng xé nát không gian.
Ngay khi hình dạng hung thú kia hoàn toàn rõ ràng.
Cái miệng lớn như chậu máu đột nhiên phóng to trong mắt hắn!
Đột nhiên, dường như có một âm thanh giòn giã của một quân cờ rơi trên bàn cờ.
Mạc Thiên Ngữ đột nhiên bừng tỉnh, thối lui ra khỏi tình cảnh diễn toán thiên cơ.
Hắn che ngực, ho ra từng ngụm từng ngụm máu.
Trong mắt hắn vẫn còn vương một cảm xúc chưa tỉnh hoàn toàn.
Xuyên qua ba đồng bảo hình thành quẻ tượng, vẻ mặt Mạc Thiên Ngữ không khỏi thay đổi cực lớn.
Quẻ tượng này……Đã mấy trăm năm chưa từng xuất hiện!
Lại thấy quẻ tượng hiện ra……
Đại cát.
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận