Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 307: 《 Tụ Thần thuật 》cùng cấm vực khủng bố. (1)

Dịch: Mèo Rừng
Kí chủ: Lục Phiên
Xưng hào: Luyện Khí sĩ (vĩnh cửu)
Cấp độ luyện khí: 4 (Tiến độ tầng 5: 1.9/10 linh dịch)
Cường độ linh hồn: 608 (có thể trao đổi: 521 【 linh thức: 5 】)
Cường độ thân thể: 510 (có thể trao đổi: 510 【 Thần Ma huyết: 4 】)
Linh khí: 14790 sợi
Linh dịch: 1 giọt
Xếp hạng thế giới đang ở: Ngũ Hoàng đại lục 【 trung võ 】
Điểm thuộc tính có thể tự do sử dụng: 83 điểm
Lục Phiên nhìn xem bảng hệ thống hiện lên trước mặt, khóe miệng không khỏi nhếch lên.
Nhìn Ngũ Hoàng đại lục từ 【 đê võ 】 bước vào 【 trung võ 】, Lục Phiên không biết vì sao lại có một loại cảm giác muốn phun ngụm khí ra.
Không dễ dàng a.
Cuối cùng cũng trở thành thế giới cấp độ trung võ.
Người khác đều là nuôi các loại gà, heo, hoặc ngỗng.
Nhưng mà, Lục Phiên hắn, lại nuôi một cái thế giới…
Do chỉ mới vào trung võ, nếu không tính bản thân Lục Phiên, thì hiện tại Ngũ Hoàng đại lục có khả năng còn yếu hơn chút ít so với thế giới trung võ của tên Kim Đan cảnh bóp Lan Hoa chỉ kia.
Ngũ Hoàng đại lục thuộc về một cái tân thế giới béo béo mập mạp ở giữa các thế giới cấp độ trung võ.
Tuy nhiên, Lục Phiên có lòng tin, rất nhanh hắn sẽ vượt qua thế giới trung võ của tên Kim Đan cảnh bóp Lan Hoa chỉ nọ.
“Chúc mừng kí chủ hoàn thành việc lột xác thế giới, sải ra một bước chân kiên cố trên con đường cải tạo siêu huyền huyễn đại thế giới.”
“Cải tạo ban thưởng thu hoạch được: 《 Tụ Thần thuật 》, 3 điểm thăng cấp.”
Trước mặt, hệ thống nhắc nhở bắn ra.
Lục Phiên một mực rất chờ mong, ban thưởng khi Ngũ Hoàng đại lục từ đê võ bước vào trung võ sẽ là cái gì.
Mặc dù chưa có hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến, bước vào siêu huyền huyễn đại thế giới, thế nhưng… Ít nhất, xảy ra chuyện lớn như vị diện thăng cấp, ban thưởng hẳn sẽ không thấp a?
Địa giai linh cụ giống như Thí Luyện tháp, cho thêm ba bốn cái cũng không quá đáng nhỉ?
Nhưng mà, ban thưởng vừa xuất hiện, Lục Phiên lập tức có một loại cảm giác nhàn nhạt cùng mất mát.
Bởi vì ban thưởng nhắc nhở được bắn ra, lại tương đối nhạt nhẽo, nhìn sơ qua dường như không có nhiều cho lắm.
Lục Phiên có chút thất vọng.
Tuy nhiên, rất nhanh thì hắn điều chỉnh trạng thái lại, dù sao có ban thưởng cũng tốt hơn so với không có ban thưởng.
Ban thưởng đầu tiên là 《 Tụ Thần thuật 》, dựa vào tên mà đánh giá… Ngược lại lại khiến cho Lục Phiên không khỏi có đôi phần kinh ngạc, cái tên này không kém cạnh chút nào so với cái gân gà 《 Điểm Hóa thuật 》 trước kia.
Lục Phiên tra xét hệ thống giới thiệu.
“《 Tụ Thần thuật 》, phẩm giai: ???, tu hành công pháp này, kí chủ có thể rút phần trăm linh thức từ tu hành giả ở Ngũ Hoàng đại lục.”
Một đoạn giới thiệu tương đối đơn giản, lại làm cho nội tâm của Lục Phiên không khỏi dậy sóng.
Dù cho có bình tĩnh hòa nhã như hắn, ở khoảnh khắc này, cũng nhịn không được mà hít sâu một hơi.
Phần thưởng này… Rất bá đạo a.
Vốn cho rằng đây là một thứ gân gà giống như《Điểm Hóa thuật》, nhưng sự thật lại tát cho hắn một bàn tay.
《 Tụ Thần thuật 》này quả thật chính là Thần thuật!
Cái này cùng một dạng với việc Lục Phiên có khả năng rút phần trăm linh khí mà tu hành giả tu luyện ra được, tuy nhiên,《 Tụ Thần thuật 》lại càng thô bạo hơn.
Linh thức ngưng tụ khó khăn bao nhiêu, Lục Phiên thấm sâu trong người, thấu hiểu rất rõ, 100 cường độ linh hồn mới có thể ngưng tụ ra 1 sợi linh thức.
Cho tới hiện tại, Lục Phiên cũng chỉ mới ngưng tụ ra 5 sợi.
Linh thức cường hãn, việc này không thể nghi ngờ, tác dụng cũng rất phong phú.
Đợi cho sau khi Lục Phiên tu hành《 Tụ Thần thuật 》 xong, bên trong hệ thống bảng, lại xuất hiện thêm một cái cột.
Tụ thần: 1
Cái này đại biểu cho việc rút phần trăm được 1 sợi linh thức, linh thức này hẳn là đến từ Nhiếp Trường Khanh.
Hiện tại tu hành giả Thiên Tỏa cảnh chỉ có Nhiếp Trường Khanh.
《 Tụ Thần thuật 》này xuất hiện, khiến cho Lục Phiên càng ngày càng nghĩ đến việc tăng thực lực các cường giả Ngũ Hoàng đại lục lên.
Nếu cường giả Thiên Tỏa cảnh có 100 vị được sinh ra, vậy linh thức của hắn sẽ lập tức đi đến 100 sợi!
Đương nhiên, mong muốn bồi dưỡng 100 vị Thiên Tỏa cảnh, không có dễ dàng như vậy.
Thế nhưng, mộng tưởng luôn phải có.
Đè xuống kích động trong lòng, Lục Phiên chuyển ánh mắt của mình lên trên ban thưởng khác, ‘3 điểm thăng cấp’.
Tên như ý nghĩa, tính chất của thứ này giống với điểm thuộc tính có thể tự do sử dụng.
Thần tâm của Lục Phiên khẽ động.
Hắn nghĩ tới thủ đoạn thôi diễn công pháp của 【 Vạn Pháp Hồng Lô 】.
Cái đồ chơi này tựa hồ như là có thể thăng cấp.
Lục Phiên lấy một điểm thăng cấp cho vào bên trên 【 Vạn Pháp Hồng Lô 】.
Lập tức, 【 Vạn Pháp Hồng Lô 】 trực tiếp từ cấp một, bước vào cấp hai.
Quả nhiên là dùng để thăng cấp.
Trong lòng Lục Phiên kinh hỉ một hồi.
Tuy nhiên… Rất nhanh, sắc mặt của hắn có chút co lại, cảm giác hơi đau lòng.
Đối với Lục Phiên mà nói, 【 Vạn Pháp Hồng Lô 】là một cái kỹ năng tương đối gân gà.
Lục Phiên phí phạm một điểm thăng cấp, khiến cho hắn thật có hơi hối hận.
Linh áp kỳ bàn hiện ra, 【 linh áp kỳ bàn 】Huyền giai hạ phẩm linh cụ (có thể thăng cấp), Lục Phiên thần tâm khẽ động, hắn cho toàn bộ hai điểm thăng cấp còn lại vào bên trong Linh áp kỳ bàn.
Lập tức, linh áp kỳ bàn có vầng sáng lấp lánh một hồi.
Lục Phiên lại lần nữa xem xét, phẩm giai của linh áp kỳ bàn, đã đạt đến Huyền giai thượng phẩm.
Linh áp kỳ bàn đã đi theo Lục Phiên lâu như vậy, rốt cuộc cũng có thể thăng cấp!
Lục Phiên cảm giác độ tương thích giữa mình và linh áp kỳ bàn càng sâu hơn, thậm chí, mỗi khi hạ một quân cờ, linh áp bộc phát ra, cũng đã tăng mấy lần, mà chỗ trọng yếu nhất, chính là có thể tăng cường việc cô đọng cường độ linh hồn khi bày 《 Dịch Thiên Thế 》.
Đây mới chính là thứ trọng yếu nhất.
Hắn thối lui ra khỏi bảng hệ thống.
Lục Phiên có chút cảm thấy đáng tiếc, phí phạm 1 điểm thăng cấp, bằng không, linh áp kỳ bàn đã có thể tăng lên thành Địa giai linh cụ.
Ngẫm lại cái Thí Luyện tháp kia, Địa giai linh khí tuyệt đối là cực kỳ mạnh mẽ.
Gió nhẹ trên mặt hồ Bắc Lạc chậm rãi thổi qua, nhộn nhào lên từng đợt gợn sóng.
Tiểu Ứng Long ngồi xổm ở trên bờ vai Lục Phiên, phun nước về phía những con hải âu, chim cò ở phía xa xa, khiến cho bọn nó kinh hãi bay tán loạn.
Đường cong trong đôi mắt của Lục Phiên nhảy lên.
Hắn tiếp tục xây dựng tam đại cấm vực.
Lục Phiên ở bên trong quá trình cải tạo, cố ý bỏ trống đi tam đại cấm vực, là bởi vì cần phải áp dụng một cái ý nghĩ to gan của hắn.
Sinh linh Ngũ Hoàng đại lục muốn tiến bộ, cũng không đơn giản chỉ tu luyện là được.
Còn phải chiến đấu.
Mà Thiên Tỏa cảnh giống với Nhiếp Trường Khanh, trên cơ bản là không có thứ gì có thể chiến đấu trên Ngũ Hoàng đại lục.
Cho nên, Lục Phiên phải lập tức chuẩn bị cho bọn họ một chút bồi luyện, cũng chính là đá mài đao.
Lục Phiên chia lôi châu làm ba, bay về phía ba chỗ cấm vực.
Thứ phong ấn ở bên trong lôi châu chính là Thiên Đảo bản nguyên của cái thế giới đỉnh cấp trung võ kia.
Có thể dùng để làm môi giới cùng cầu nối.
. . .
Thiên địa đại biến, lòng người bên trong Bắc Lạc thành trở nên bàng hoàng.
Mặc dù nói Bạch Ngọc Kinh tọa trấn Bắc Lạc, thế nhưng, loại biến hóa này, căn bản chính là thủ đoạn của thần tiên, Bạch Ngọc Kinh có thể đỡ nổi sao?
Bắc Lạc thành cực kỳ yên ổn, không cần lo lắng chiến loạn.
Thế nhưng…
Đối mặt với nguy hiểm không rõ ràng này, bọn họ vẫn lựa chọn muốn sống sót.
Đối với những bình dân không phải tu hành giả mà nói, sống sót, chính là ý nghĩ duy nhất của bọn họ.
Rốt cuộc.
Dưới lòng người bàng hoàng.
Bỗng nhiên bên trong toàn bộ Bắc Lạc thành vang vội lấy âm thanh của Lục Phiên, âm thanh dường như vang lên bên tai của mỗi một người.
“Nơi Bạch Ngọc Kinh ở, chính là nơi an toàn nhất.”
Âm thanh của Lục Phiên vang vọng ở bên trong mọi ngõ ngách ở Bắc Lạc thành.
Vốn dĩ các bình dân lo lắng hoảng hốt, bèn quỳ rạp trên đất, cuồng nhiệt vô cùng.
Bắc Lạc Lục thiếu chủ, chính là “tiên” trong suy nghĩ của bọn họ, là vị thần phù hộ cho Bắc Lạc thành yên ổn an lành.
Vốn dĩ Bắc Lạc thành đang bị phân loạn, lại tiếp tục khôi phục lại bình yên.
Hết thảy đều quay lại quỹ tích phát triển ban đầu.
Biến hóa duy nhất, có lẽ là Bắc Lạc thành ở dưới chân núi, chuyển qua đỉnh núi.
Bắc Lạc phong rất cao, có tầng mây quanh quẩn ở giữa sườn núi.
Theo lý mà nói, bên trên một ngọn núi cao như vậy, phàm nhân bách tính bình thường rất có thể sẽ sinh ra khó chịu.
Tuy nhiên, các phàm nhân bên trong Bắc Lạc thành, lại không thấy bất kỳ sự khó chịu nào, đây không chỉ là bởi vì linh khí, cũng là bởi vì Lục Phiên đã làm ra một chút ít thủ đoạn, khiến cho phàm nhân có thể vượt qua sự khó chịu, sinh tồn tựa như đất bằng tự nhiên.
Bạch Ngọc Kinh đích thật là thiên hạ đệ nhất thế lực tu hành giả.
Nhưng mà, Lục Phiên cũng không có ý định đuổi tất cả phàm nhân ra khỏi Bắc Lạc thành.
Bởi vì, Lục Phiên cảm thấy tu hành vốn đã không có nhân vị*, nếu như xua đuổi tất cả phàm nhân sở hữu nhân vị này, thì đây chẳng phải sẽ rất cô tịch cùng nhàm chán sao.
(*nhân vị: mùi vị con người.)
Thời gian trôi qua rất nhanh.
Toàn bộ thiên hạ đều đắm chìm vào bên trong thiên hạ đại biến, bởi vì cương vực thiên hạ biến lớn hơn, cho nên đưa tin trở nên càng khó khăn.
Vốn dĩ tin tức một ngày là có thể đi tới, hiện tại cần hai hoặc ba ngày.
Tin tức trở nên càng lúc càng bế tắc.
Tuy nhiên, đây chỉ nói với tin tức bình thường, tin tức mà Thiên Cơ các truyền ra, vĩnh viễn là nhanh nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận