Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 1282: Tâm trạng của Cổ Đế Hạo biến hóa (1)

Nữ Đế Nghê Xuân Thu có hơi mất hồn bước xuống từ trên lầu.
Ánh mắt nàng tan rã, tinh thần có hơi hoảng hốt, bước chân cũng không được ổn định.
Nàng ấy vô cùng ngỡ ngàng.
Khi nàng mở mắt ra thì bắt gặp phải ánh mắt ấm áp và hài lòng của Lục Phiên, Nghê Xuân Khâu cũng không biết Lục ca hài lòng cái gì. Nàng cũng không dám hỏi gì, cũng không dám nói gì. Lục Phiên bảo nàng xuống lầu, nàng cũng chỉ có thể ngoan ngoãn xuống lầu.
Khi nàng ấy đi xuống đầu cầu thang thì bản thân mới tỉnh lại…
Nàng ấy thật sự đã ở đây một ngày một đêm để giác ngộ sao?!
Vậy mà nàng lại thật sự dùng khoảng thời gian quý giá tuyệt vời ở một mình với Lục ca để giác ngộ sao?
Đột nhiên, trong đầu nàng giống như có một tiếng nổ như sấm, cả người sững sờ, trái tim như bị tắc nghẽn, lồng ngực vô cùng nặng nề, dường như linh hồn sắp sụp đổ.
Nhưng mà, đối mặt với ánh mắt mong đợi của Lục ca, Nghê Xuân Thu hiểu rõ bản thân không thể tiến lại gần một tấc.
Lục ca tự mình chỉ điểm, đó là cơ hội mà nhiều người mơ ước nhưng không thể có được.
Mà nàng lại lấy được cơ hội này, chẳng lẽ là nàng còn muốn làm cái gì đó quá đáng hơn sao?
Nghĩ đến đây, Nghệ Xuân Khâu đã tỉnh táo lại, không khỏi thở ra một hơi, đó là sự thất vọng về sự kém cỏi của bản thân.
Nhìn thấy đôi mắt to của Nghê Ngọc chớp chớp, tràn đầy hy vọng và bát quái, Nghê Xuân Thu cảm thấy như nghẹn trong cổ họng vậy.
“Nghê tỷ tỷ, kết thúc rồi sao? Nhanh như vậy?”
Cái miệng nhỏ nhắn của Nghê Ngọc mở ra, tròn vo, vô cùng ngạc nhiên.
Nghê Xuân Thu cười khổ không thôi, liếc Nghê Ngọc một cái, đôi môi đỏ mím lại.
Xa xa, Ngưng Chiêu và Y Nguyệt nhìn Nghê Xuân Thu đang khẽ cúi đầu.
“Ừm, kết thúc rồi”
Nghê Xuân Thu thở dài.
“Lục thiếu chủ chỉ bảo, quả nhiên thực sự đã làm cho ta giác ngộ phi thường..”
Nghê Xuân Thu vô cùng cay đắng.
Trong lòng nàng đang gào thét, đang phát điên.
Nàng muốn giác ngộ cái gì chứ?
Giác ngộ thì có lợi gì chứ?
Nhưng mà, thế gian này không có thuốc hối hận, Nữ Đế xúc động thở dài, cuối cùng xoay người rời
Y nhân đã ra đi, nhưng tiếng thở dài vẫn còn đọng lại quanh quẩn trên đảo.
Vẻ mặt Nghê Ngọc bối rối, nàng thật sự không hiểu lắm.
Nàng không tiếp tục để ý đến nó nữa rồi tiếp tục chạy đi luyện đan, khoảng cách giữa luyện đan thì bát quái là được. Nhưng đừng đắm chìm trong những tin đồn bát quái đó, luyện đan mới là việc chính của Nghê Ngọc nàng.
Hòn đảo đã trở lại bình thường.
Lục Phiên ngồi ngay ngắn trên lầu các, một tay chống cằm, đưa mắt nhìn bàn cờ.
Gió từ từ thổi qua, thổi chiếc áo trắng của hắn và vén lên tóc mai tơ của hắn, nhưng thật ra có phần hơi mát mẻ.
Trong lúc cả Ngưng Chiêu và Y Nguyệt đang tu luyện thì đồng thời bọn họ cũng phải lo việc quản lý Khí Vận Tháp.
Mọi thứ đang diễn ra một cách có trật tự.
Thiên Linh Cổ Đế giẫm lên bọt nước, trong lòng bàn tay của hắn có một đóa huyết liên mười hai cánh đang lặng lẽ xoay tròn, trong huyết liên có trăm triệu linh hồn đang gào thét.
Đó là linh hồn tất cả sinh linh của Cửu Trọng Thiên, được Cổ Đế Hạo dùng huyết hải để ngưng tụ ra huyết liên.
Nếu Cổ Đế Hạo không làm như vậy thì những vong hồn này cuối cùng sẽ tiêu tan giữa Cửu Trọng Thiên.
Mà bây giờ, họ lại được trao một cơ hội để sống lại một lần nữa.
Thiên Linh Cổ Đế thật sự rất e ngại trong lòng, hắn không xác định được liệu Lục Phiên có chấp nhận vong hồn Cửu Trọng Thiên trong huyết liên này hay không.
Nhưng mà, dù sao hắn cũng là Đại Đế cổ đại của Cửu Trọng Thiên.
Cho nên hắn cảm thấy bản thân cần phải đánh cược một lần.
Ban đầu, hắn muốn trực tiếp xuống Minh Thổ để tìm Đạm Đài Huyền xử lý chuyện này. Nhưng mà tiểu quận chúa đã ngăn cản hắn, kéo hắn lại.
Lời nói của tiểu quận chúa làm cho Thiên Linh cổ đế cảm giác như đột nhiên giác ngộ.
“Nghe đồn tính cách của Bạch Ngọc Kinh Lục thiếu chủ không tốt lắm, tốt nhất ngươi vẫn nên đi nói chuyện với hắn…
“Chớ chọc giận Lục thiếu chủ, sẽ phải ăn nhiều thua thiệt.
Từ nhỏ tiểu quận chúa đều nghe chuyện về Bạch Ngọc Kinh, đối với Bạch Ngọc Kinh từ trước đến nay chưa từng thiếu sự kính sợ nhưng Bạch Ngọc Kinh Lục thiếu gia càng khiến nàng thêm kính sợ
Khi Thiên Linh cổ đế nghĩ đến đây, hắn cũng cảm thấy nói đúng, Lục Bình An rất ép người… Tâm nhãn rất nhỏ nhen, hơn nữa còn thích chơi đùa tâm tính mọi người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận