Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 766: Cả ký túc xá hít đường đến điên rồi (1)

- Giải thích, Hít đường: cụm từ dùng trong đu couple, gán ghép couple, khi couple có những hành động ngọt ngào thì gọi là "phát đường", người đu chứng kiến sẽ được "hít đường". Hết giải thích.
Mọi người đều không phải kẻ ngốc, trong cuộc đối thoại qua lại giữa Giang Cần và "bố mẹ Phùng Nam Thư", họ nhanh chóng nhận ra điều bất thường.
Không giống như tưởng tượng, không có cảnh hưng sư vấn tội, "tại sao cậu lại dụ dỗ con gái tôi?", không có cảnh lột da, rút gân như trong tưởng tượng, "ai cho cậu dám bắt nạt con gái tôi ở trường?", cũng không có cảnh đưa ra một tấm séc có hàng loạt số không như trong phim truyền hình, "lập tức rời xa con gái tôi".
Ngược lại, chú và dì trong lúc trò chuyện với Giang Cần đều tự xưng là bố mẹ.
Cái gì mà bố và mẹ con như này, mẹ và bố con như kia... nghe đến đây, ai còn không nếm ra được mùi vị chứ?
Hóa ra từ đầu họ đã hiểu nhầm, cặp vợ chồng này không phải là bố mẹ của Phùng Nam Thư, mà chính là bố mẹ của Giang Cần.
Mọi chuyện bắt đầu rõ ràng...
Mặc dù chú dì không sở hữu nét đẹp tinh tế như Phùng Nam Thư, nhưng đôi mắt, chiếc mũi, và miệng đều rất giống với Giang Cần. Nếu nhất định phải so sánh, thì các đặc điểm khuôn mặt của Giang Cần có thể tìm thấy trên khuôn mặt của chú dì.
Các cô gái ở phòng 503 nhìn nhau, trong ánh mắt của họ đều thấy được sự kinh ngạc, còn bạn Tiểu Cao ngoài sự kinh ngạc còn có một sự hứng thú khó hiểu.
Quá mức phi lý, thực sự quá phi lý, đến mức dù họ đã đoán được nhưng vẫn có phần không dám tin.
Tinh! Tinh! Tinh!
Đúng lúc này, điện thoại của Giang Cần đột nhiên reo lên, nghe điệu nhạc chờ là biết ngay, đó là âm báo của QQ trên điện thoại di động.
Hắn với tay lấy điện thoại ra nhìn, phát hiện mình đã được thêm vào một nhóm QQ có tên "Loạn thất giai nhân 503". Nếu không sai, đây chắc chắn là nhóm nội bộ của tiểu phú bà và những người bạn cùng phòng.
"Giang Cần, đây là bố mẹ cậu à?"
"Phải, bố mẹ ruột."
Thấy dòng chữ này trong nhóm, các cô gái ở phòng 503 đồng thời ngẩng đầu, nhìn nhau, ánh mắt trở nên kỳ lạ và kích động.
Vãi, chuyện này là sao?
Chúng ta chỉ nói, cha mẹ nhà ai lại đi xa hàng nghìn dặm để đưa bạn thân của con trai mình trở lại trường học chứ!
Nhất là khi kết hợp với những sự việc vừa xảy ra trong ký túc xá, nhiều hành động và chi tiết bắt đầu trở nên khó hiểu.
Giúp Phùng Nam Thư thay ga trải giường, phủ chăn, thậm chí còn giặt tay ga giường cũ đã thay ra, dẫn dắt họ tổng vệ sinh phòng ký túc, thậm chí còn nắm tay cô khi đi ăn. Những khoảnh khắc như thế, bây giờ nghĩ lại, thật sự giống như mẹ con ruột vậy!
Điều quan trọng nhất là, từ khi mẹ Giang đến, bà ấy luôn miệng nói "con gái nhà tôi Nam Thư", "con gái nhà tôi Nam Thư", ánh mắt tràn đầy sự yêu thương, không chỉ vậy, bà ấy còn bày tỏ lòng biết ơn với họ vì đã chăm sóc Phùng Nam Thư trong suốt một năm qua, thậm chí còn mời cả phòng của họ đi ăn để cảm ơn.
Đây rõ ràng là những việc mà chỉ có một người mẹ thực sự mới làm được.
Nếu không phải vì điều này, họ cũng không sẽ nhầm lẫn về mối quan hệ của đôi vợ chồng này.
Chưa kể đến bạn bè khác giới, Vương Hải Ny trong năm đầu đại học đã có một bạn trai, nhưng ngay cả cô ấy cũng không dám tưởng tượng rằng bố mẹ của đối phương sẽ đưa mình đến trường, trải chăn giường và giặt ga trải giường cho mình.
Thời đại học, tinh khôi và đẹp đẽ, luôn thích mơ mộng về tương lai.
Nhiều cặp đôi đang yêu nhau trong trường đại học thường mơ mộng về tương lai vô hạn, trong đó, điều họ mong đợi nhất có lẽ là sự chấp nhận từ phía bố mẹ của đối phương.
Không ngờ Phùng Nam Thư có vẻ ngoài ngây thơ, dường như không biết gì, lại vượt qua được khâu khó nhất một cách dễ dàng, còn chưa cần đến giấy đăng ký kết hôn đã được chấp nhận vào gia đình. Vãi, đúng là số một trong lĩnh vực chuyên môn!
"Mẹ của Giang Cần có vẻ thích tớ."
Cao Văn Tuệ bất chợt nhớ lại câu chuyện lần trước Phùng Nam Thư kể về việc mình đến nhà Giang Cần ăn tết.
Lúc đó cô ấy chỉ mải mê nghe chuyện mà không suy nghĩ sâu xa về lời nói đó, chỉ cảm thấy với vẻ đẹp và tính cách dễ mến của Nam Thư, chắc chắn không ai là không thích cô. Nhưng cô ấy không ngờ rằng tình cảm đó lại giống như tình mẫu tử.
Mẹ nó, đây không phải là chỉ thích một chút đâu, rõ ràng là đã coi cậu như con dâu luôn rồi.
Làm sao mà có thể như vậy được?
Cao Văn Tuệ cảm thấy mức đường huyết của mình đang tăng vọt, chỉ muốn tìm ngay một chiếc micro để phỏng vấn dì, hỏi dì rốt cuộc thích Phùng Nam Thư đến mức nào.
Nhà họ Giang các cậu mở nhà máy đường à? Đến cả bố mẹ cũng giỏi 'phát đường', thật là quá đáng.
Thôi rồi, Phùng Nam Thư vốn đã dính Giang Cần lắm rồi, bây giờ bố mẹ cậu ta còn chiều chuộng cô ấy như vậy, chắc cô ấy đã sẵn sàng ngồi đợi Giang Cần đến cưới rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận