Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 445: Tôi muốn làm kẻ phản bội (2)

Giang Cần lo trời mưa nên đã đưa tiểu phú bà về ký túc xá trước.
Chỉ là khi hắn quay lại định về thì những giọt mưa tí tách đã rơi xuống tạo thành cơn mưa nhỏ, nhìn ra xa chỉ thấy hơi nước tinh mịn mang tới lạnh lẽo lan tỏa khắp trường.
Bình thường mưa xuân sẽ không quá lớn, chỉ là thời gian mưa dài thôi, Giang Cần cũng không có bất cứ tay nải thần tượng nào, hắn trùm luôn áo khoác lên đầu rồi bước nhanh về 208.
Lúc này, Đổng Văn Hào cũng đã trở về từ Đại học Sư phạm và đang ngồi trong văn phòng u ám nói chuyện phiếm với đám Tô Nại, vừa thấy Giang Cần một cái là đứng dậy ngay lập tức.
- Ông chủ tôi về rồi đây.
Giang Cần vẫy vẫy tay ra hiệu y cứ ngồi đi:
- Thế nào, dẫn dắt đoàn đội có thuận lợi không?
Đổng Văn Hào gật đầu:
- Nhóm nhân viên mới đợt này khá nghiêm túc, làm việc tay chân cũng nhanh nhẹn.
- Vẫn nên nhanh chóng để bọn họ quen với công việc đi, Đại học Sư phạm cách chúng ta quá xa, các anh cũng không thể chạy qua chạy lại mãi được, không tiện lắm đâu. Hơn nữa như vậy cũng sẽ kéo hiệu suất xuống. - Giang Cần dặn dò một câu.
- Được, tôi sẽ sắp xếp để bọn họ nhanh chóng tiến vào trạng thái.
- Nếu anh có thời gian thì chia sẻ chút kinh nghiệm cho Lai Tồn Khánh đi nhé, đây là lần đầu tiên cậu ta dẫn đầu một cái gì đó nên tôi nghĩ trong lòng cậu ta vẫn sẽ không được tự tin, có thể cậu ta sẽ cần một ít ý kiến thực tế đấy.
- Hiểu rồi.
Mưa xuân ngoài cửa sổ càng ngày càng nhanh, cơn lạnh ấy như có thể xuyên thấu qua cửa sổ tiến vào trong nhà, điều hòa của Lâm Đại đã ngừng từ lâu rồi nên mọi người lại mang máy sưởi từ mùa đông ra dùng.
Giang Cần bọc cái thảm còn vương vấn mùi của tiểu phú bà quanh người mình, vừa uống trà vừa xem địa điểm tổ chức cuộc thi hoa khôi và bài viết về cuộc thi này.
Năm 2009, mỗi đại học đều là một vòng sinh thái độc lập, sở hữu đề tài phổ biến của chính mình, cũng sở hữu drama của riêng mình.
Mà trong vòng tròn này chỉ có đề tài về nữ thần sẽ không bao giờ hết hạn, đặc biệt là những cô gái xinh đẹp trắng trẻo luôn khiến người xem mơ màng, cũng là đề tài dễ thu hút sự chú ý và mọi người tích cực nhất.
Có vài nam sinh nhã nhặn tự tin âm thầm cảm thấy chắc chắn nữ thần sẽ thuộc về mình.
Còn có không ít cậu trai trẻ đang chờ chó ngáp phải ruồi.
Đương nhiên cũng có vài người còn không dám ngáp phải ruồi, ngày nào cũng chúc ngủ ngon, chào buổi sáng, thấy chỉ cần được ngửi chút mùi vị là đã thỏa mãn lắm rồi.
Càng có nhiều bạn nữ cảm thấy bản thân gì cũng tốt thì dựa vào đâu mà cái chức hoa khôi lại không thuộc về mình?
Dù là loại người nào, thì chỉ cần dính tới hai chữ đua đòi, họ chắc chắn sẽ sinh ra một tâm lý chung là tự khẳng định bản thân không kém gì người khác, hoặc là nữ thần mình thích không kém gì người khác!
Vậy nên lượng quảng cáo trước khi cuộc thi bắt đầu và bài viết châm ngòi đều có thể thỏa mãn được dục vọng thảo luận của mọi người.
“Hoa khôi Đại học Bách khoa không phải Thiệu Minh Hà thì còn ai vào đây?”
“Tào lao, Tống Nhiễm mới là nữ thần duy nhất của Đại học Bách khoa, không nhận ý kiến trái chiều!”
“Rõ ràng Trương Tử Huyên mới là nữ thần duy nhất, chỉ riêng ngực thôi đã gấp ba Tống Nhiễm rồi, cái này còn phải so nữa hả?”
“Phì, ngực thì làm sao? Nông cạn!”
“Cúi đầu không thấy mũi chân là tuyệt sắc nhân gian, rốt cuộc bạn có hiểu hay không đây?
“Nói một câu trước đã nhớ, tôi là người qua đường thuần chủng thuộc Lâm Đại nhưng mà nếu lầu trên nói thật thì tôi nguyện ý thừa nhận Trương Tử Huyên là hoa khôi của Đại học Bách khoa.”
“Sinh viên Đại học Bách khoa bọn tôi bình chọn hoa khôi, Lâm Đại mấy người chạy tới hóng hớt gì chứ?”
“Người qua đường thuần chủng thuộc Đại học Khoa học Kỹ thuật, tuy tôi chưa từng gặp Trương Tử Huyên nhưng tôi đồng ý với quan điểm của người anh em qua đường thuần chủng thuộc Lâm Đại, một chấp ba là quá đủ rồi, mấy thứ khác đều là giả dối, không cần so nữa.”
“Bên Đại học Bách khoa ít nữ như thế thì việc chọn tướng trong đám què này có gì thú vị chứ? Vẫn nên tới xem nữ thần Đường Lan của Đại học Sư phạm bọn tôi đi!”
“Đường Lan cũng ổn nhưng mà gu quá kém, đọ khí chất thì phải là Đỗ Quế Phân.”
“Người qua đường thuần chủng thuộc Lâm Đại bày tỏ tuy chưa từng gặp Đỗ Quế Phân nhưng nghe tên thôi đã thấy không có gì khác thường rồi.”
“Sao người qua đường thuần chủng thuộc Lâm Đại thích hóng hớt xen mồm vào chuyện nhà người khác thế?”
“Tôi thích đấy thì sao nào, có giỏi thì cắn xuyên mạng đi, có làm được không đấy?”
Giang Cần vô cùng vừa lòng với tình huống đua đòi này, chỉ cần bầu không khí này có thể duy trì đến ngày mai thì chắc chắn cuộc thi hoa khôi này không thể không nổi được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận