Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 160: Đến trong âm thầm

Một đường đi tới đại học Lâm Xuyên, mây đen giống như dày hơn một tầng, nhưng thủy chung không có giọt mưa nào rơi xuống, chỉ là bầu trời u ám, sấm sét chớp động.
Vì thế Giang Cần bước nhanh về ký túc xá, thông gió trong phòng.
Tất thối của lão Chu phơi trên ban công một tuần, cửa sổ vừa mở ra, vèo một cái thổi bay, sau đó rơi xuống cống dưới lầu.
Ánh mắt Giang Cần không khỏi có chút ngưng đọng, rất nghiêm túc suy nghĩ xem có nên hủy thi diệt tích chiếc còn lại hay không.
- Lão Giang, cậu lên sớm vậy sao? - Tào Quảng Vũ đưa tay đẩy cửa ra, nhìn thấy Giang Cần lập tức hô một tiếng.
Giang Cần xoay người nhìn y:
- Lão Tào, tôi thấy cậu rất nổi tiếng trên diễn đàn nha, đặc biệt là bài viết ‘Năm cô bạn gái xinh đẹp của tôi’, số lượng bình luận gần như bắt kịp tiểu thuyết của Thời Miểu Miểu.
- Cậu cũng xem à?
- Đương nhiên là xem rồi, nhưng tôi luôn cảm thấy giống như đang soi gương, đâu đó cảm thấy rất nhiều tình tiết đã từng xảy ra trên người tôi, ví dụ như Tào Quảng Vũ và cuộc thi hoa khôi trường, tu la tràng của Tào Quảng Vũ, cảm giác nhập vai rất mạnh.
Tào Quảng Vũ xì một tiếng:
- Mẹ nó, nhắc tới chuyện này lại bực hết cả mình, một đống người làm ầm ĩ đòi tôi chân thật, vì sao bọn họ lại không chịu tin tưởng tôi là một phú nhị đại?
- Thật ra tôi đề nghị cậu nên thay đổi suy nghĩ, không nên cưỡng ép thiết lập một phú nhị đại, dứt khoát thuận nước đẩy thuyền đi làm một cái Vlogger hài luôn đi? Về khoản này cậu rất có tài năng đấy. - Giang Cần vừa lau bàn vừa truyền thụ kinh nghiệm.
Tào Quảng Vũ nghe xong lông mày liền dựng thẳng lên:
- Cậu đang nói tiếng người sao? lão Giang, cậu cũng cảm thấy tôi khoác lác?
Giang Cần nhổ y một bãi:
- Mẹ nó cậu có bạn gái hoa khôi trường với Patek Philippe hay không chẳng lẽ tôi còn không biết hả? Chết tiệt, đạo văn nhân sinh của tôi.
Tào Quảng Vũ mặt mo đỏ ửng:
- Vậy… làm sao để thành Vlogger hài?
- Biểu tình nghiêm túc, nhưng lời nói lại vớ vẩn.
- Ủa, không phải là những gì tôi đang làm sao?
- Còn chưa đủ triệt để, cậu phải nói cậu xây một trang viên 9 triệu ki lô mét vuông, đi toilet cũng phải lái xe đi, nhất định sẽ có người thích loại hài hước này của cậu. - Giang Cần chỉ chiêu cho y.
- Nghe qua vẫn không đáng tin, tôi vẫn nên duy trì thiết lập phú nhị đại của tôi, sẽ luôn có em gái mắt sáng minh tâm tin tưởng tôi.
Giang Cần vỗ vỗ bả vai Tào Quảng Vũ, khẽ thở dài, biết thằng này chỉ là sinh không gặp thời.
Một thiết lập phóng đãng như hắn, nếu đặt ở mười lăm năm sau, tuyệt đối là KOL nhất hô bách ứng, chỉ là thời đại này chưa phải phải thiên hạ của lưu lượng, dẫn đến nhân tài bị mai một, thật đúng là đáng tiếc.
Dọn dẹp xong ký túc, Giang Cần kéo Tào Quảng Vũ đi cơ sở khởi nghiệp 208, nói là để cho y tham quan văn phòng, trên thực tế chính là vì tìm một trợ thủ quét dọn vệ sinh.
Phòng 208 rất dễ quét dọn vệ sinh, chỉ đơn giản là mở cửa sổ thông gió, lau bàn, những thứ khác không cần làm, dù sao nghỉ lễ mới có bảy ngày, dù muốn khó có thể bẩn đến mức nào.
Chờ sau khi làm xong, điện thoại di động của Giang Cần bắt đầu rung lên, con mèo Felis đáng yêu không ngừng nhảy lên.
- Giang Cần, đi dạo.
- Trời sắp mưa, sẽ bị ướt.
- Đi dạo ở những nơi không ướt.
- Cậu đến trường rồi à?
- Còn chưa, nhưng cũng sắp rồi. Cậu tới ký túc xá chờ mình, nhớ lặng lẽ tới.
Giang Cần xem xong tin nhắn cảm thấy không hiểu, lặng lẽ tới là thao tác gì?
Nhưng nhìn thoáng qua thời gian, hắn cảm thấy đã đến lúc ăn cơm rồi, cũng không thể để cho lão Tào giúp đỡ không công, vì vậy liền lôi y đi căng tin số 2 trên đường học viện.
Nơi này cách ký túc xá nữ của Học viện Tài chính tương đối gần, cơm nước xong là có thể đi thẳng qua.
Kết quả thật khéo, hai người vừa vào cửa đã đụng phải Giản Thuần và Trang Thần, hai người bọn họ ngồi đối diện nhau, xem ra cũng vừa mới tới, cơm trên đĩa vẫn đầy.
- Lão Tào, không qua chào hỏi sao?
- Giang Cần cổ động y.
Tào Quảng Vũ vừa cầm khay thức ăn vừa xua tay:
- Thôi, tôi đi đào chân tường, ngoại trừ cho họ một thử thách tình yêu mãnh liệt, trên thực tế không có tác dụng gì.
Giang Cần nghe xong thoáng kinh ngạc, khoan hãy nói, lão Tào thật sự không phải mãnh nam bình thường nha, y hiểu được biết khó mà lui, điều này rất đáng sợ:
- Không định tìm đối tượng nữa?
- Tìm chứ, thế nhưng chuyện này phải nói duyên phận, không thể gấp gáp được.
- Nghỉ lễ cậu đi đâu, sao giống như là được buff chỉ số EQ vậy?
- Đàn ông sẽ trưởng thành.
Tào Quảng Vũ cúi đầu múc cơm, nhưng thật ra nội tâm lại chan nước chanh, mẹ nó, mấy ngày nghỉ y thổ lộ với Giản Thuần qua QQ, kết quả bị thẳng thừng từ chối, mấu chốt cô còn nhớ lầm tên của y.
Bạn cần đăng nhập để bình luận