Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 659: Lại một năm nữa, ngày tân sinh viên nhập học (2)

- Giang Cần, tôi sắp từ nhiệm.
Chu Phượng đột nhiên nói.
Giang Cần lấy lại tinh thần:
- Chủ tịch tiếp theo là Mã Giang Minh sao?
- Đúng vậy, sau này người dẫn dắt chính là Mã Giang Minh, nhưng tôi vẫn muốn hỏi cậu, cậu có hứng thú gia nhập hội sinh viên không?
Một chủ tịch hội sinh viên sắp từ chức đột nhiên hỏi một sinh viên năm hai xem có muốn tham gia hội sinh viên hay không, thật ra đây là một điều rất vô lý, trừ phi cô muốn Giang Cần ngồi vào một vị trí nào đó chứ không phải là thu nạp đơn giản.
Sau khi Mã Giang Minh tiếp nhận chức chủ tịch, vị trí phó chủ tịch sẽ bị bỏ trống, sẽ do một bộ trưởng trong sáu bộ phận lớn đến tiếp nhận, như vậy một trong những vị trí bộ trưởng đó sẽ trống ra.
Bình thường vị trí này đều do sinh viên năm thứ hai đảm nhận, bởi vì bọn họ còn có một năm để rèn luyện, có khi một năm sau có thể sinh ra một nhân tuyển chủ tịch.
Lúc này, những bông hoa vàng của lớp Tài chính 3 cũng có mặt, người dẫn đội đến là Tưởng Điềm, khi nghe Chu Phượng nói những lời này, cô đột nhiên hơi hoảng hốt, suy nghĩ như quay về thời điểm giữa mùa hè năm ngoái.
Ngày đó, kỳ huấn luyện quân sự sắp kết thúc, hoạt động nạp đoàn được tổ chức, cô hỏi Giang Cần có muốn đi tham gia phỏng vấn của hội sinh viên không.
[Không đi, năng lực của tôi không đủ, ngộ nhỡ tuyển tôi làm chủ tịch hội sinh viên thì phải làm sao, tôi không thể làm được.].
Đây là nguyên văn lời nói lúc đó của Giang Cần.
Chu dù lúc đó Tưởng Điềm có chút hứng thú với Giang Cần, nhưng cô vẫn cảm thấy câu nói này hoàn toàn là chém gió, không ngờ sau một năm, những lời này giống như một lời tiên tri.
- Quên đi, một năm trôi qua, con người của tôi vẫn chưa có chút tiến bộ nào, nên năng lực vẫn chưa đủ.
- Thế nhưng, cậu là ngôi sao học tập đầu tiên của Lâm Đại, doanh nhân trẻ tuổi của Lâm Xuyên, năng lực như vậy còn chưa đủ sao?
- Cũng là vì những chuyện này đã tiêu hao quá nhiều sức lực của tôi, tôi mới không có cách nào cống hiến cho học viện, nhưng lớp trưởng Tưởng Điềm của chúng tôi rất tốt, liên hoan, du lịch, team building, cô ấy đều có thể sắp xếp rõ ràng kỹ càng.
Tưởng Điềm đang phát nước ở bên cạnh, nghe thấy câu này cũng sửng sốt một chút, cô ngẩng đầu lên nhìn thấy Chu Phượng đang nhìn mình:
- Học tỷ, có chuyện gì sao?
Chu Phượng mím môi nói:
- Nhiệm kỳ mới của chúng ta sẽ sớm bắt đầu, em có thể viết một bản thảo thuyết trình, thử đi tranh cử chức phó bộ trưởng bộ quan hệ đối ngoại.
- Dạ học tỷ.
Tưởng Điềm liếc nhìn Giang Cần, cô biết mình vừa được che dù.
Sau đó Giang Cần không còn bày tỏ bất kỳ ý kiến nào nữa, hắn lui về phía sau lều trại, nhóm kim hoa của lớp Tài chính 3 đứng cùng nhau.
Trước đây hắn không nhận ra, đôi chân của Tống Tình Tình rất là tinh tế, móng tay sơn màu lam nhạt nhìn qua rất hài hòa hoạt bát.
Nhưng trong đám người, người có đôi chân đẹp nhất vẫn là Giản Thuần, đôi chân trắng trẻo, mềm mại như ngọc thạch, còn có hơi đỏ ửng, thơm ngon như quả anh đào đỏ mọng.
Nhìn thấy Giang Cần nhìn chằm chằm vào chân mình, má Giản Thuần hơi đỏ lên, nhịn không được lùi về sau một chút, nhưng chỉ rụt lại chốc lát, sau đó cô lấy hết can đảm tiến lên, đồng thời cắn chặt đôi môi đỏ mọng, ánh mắt ngấn nước trở nên dịu dàng, hai chân nhịn không được mà khép chặt lại.
Lúc này Trang Thần đứng ở bên cạnh, nhìn thấy cảnh này thì rất bực bội, luôn có cảm giác cô gái mình thích hơn mười năm bị người khác lột sạch, trong lòng rất tức giận.
Thế nhưng y không thể nói gì, chẳng lẽ nói Giang Cần, cậu không được phép nhìn chân Giản Thuần sao? Những người có mặt ở đây nhất định sẽ nghĩ y là kẻ biến thái.
- Nam thần, trên phố đi bộ có một cửa tiệm mới mở, trang trí rất đẹp, nhưng kỳ lạ là tôi lại có cảm giác như đang ăn hương vị của mẹ nấu.
Tống Tình Tình đột nhiên mở miệng, giọng điệu có hơi mềm.
Giang Cần lấy lại tinh thần, liếc nhìn cô:
- Cửa hàng gì?
- Dương Ký, món chính là canh dê, rau xào và sủi cảo, gà luộc gì đó. Hương vị không tệ, nhưng sủi cảo mà họ bán rất giống với sủi cảo do mẹ tôi làm.
- À đúng rồi, tôi quên nói với cậu, Dương Ký chính là tiệm ăn mà tôi đã đầu tư, đó chính là cửa hàng mà cậu nhập cổ phần. Cửa hàng này vốn là nhãn hiệu địa phương Tế Châu, kế hoạch hiện tại là muốn khai mở ở thị trường Lâm Xuyên.
Nghe thấy vậy, mấy người đón tân sinh trong lều vải đều quay đầu lại nhìn, trong ánh mắt ai nấy đều hiện lên vẻ ghen tị và hâm mộ.
Mọi người đều biết Giang Cần làm kinh doanh trên mạng, một tay tạo ra Zhihu và Multi-group, nhưng không ai ngờ rằng hắn còn có nhiều sản nghiệp dưới tay như vậy.
Nếu đúng như vậy, những tin đồn trước đó có lẽ là sự thật, có lẽ Hỉ Điềm cũng là của ông chủ Giang này. Nếu đúng như vậy thì thật sự khủng khiếp, nghe nói nhãn hiệu trà sữa này đã nở hoa toàn thành phố, chiếm hơn 40% thị trường Lâm Xuyên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận