Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 633: Cho mình sờ sờ cơ bụng (2)

Tiểu phú bà thực sự rất bám dính Giang Cần, cô chắc chắn sẽ không thể một thân một mình ở thành phố xa lạ này được. Mặc dù thấy Phùng Nam Thư rất hoạt bát năng động khi ở cạnh Giang Cần, nhưng một khi không thấy hắn, cô sẽ vừa sợ hãi vừa tỏ ra lạnh lùng, cho dù có Ngụy Lan Lan và Tô Nại ở bên cạnh thì cô vẫn sợ sệt như thường.
Đối với tiểu phú bà, chỉ có Giang Cần mới đem lại cảm giác an toàn tuyệt đối, đây rõ ràng là một loại tâm lý dựa dẫm.
Sáu giờ tối, Giang Cần hạ cánh tại Lâm Xuyên, Vương Bồi Hương của khách sạn Vienna đã cử xe tới đón bọn họ về khách sạn của nhà mình.
Kể từ khi Giang Cần hạ cánh, một số ông chủ của Lâm Xuyên đã bắt đầu sắp xếp yến tiệc.
Mọi người ai ai cũng biết chính quyền thành phố Lâm Xuyên sẽ dẫn dắt buổi hội đàm lần này, còn nhân vật chính sẽ là Giang Cần và Zhihu của hắn. Vì vậy cho dù lý do là gì đi chăng nữa, bọn họ cũng phải cho hắn đầy đủ mặt mũi mới được.
Hơn nữa, mọi người đều đã được trải nghiệm quảng bá của Multi-group, cho nên đều biết dù Giang Cần trẻ tuổi nhưng không thể coi thường thực lực của hắn.
- Tối nay mình phải tham gia một cuộc họp, cậu ở khách sạn đợi mình có được không?
Phùng Nam Thư nhìn ra ngoài cửa sổ, hàng mi chớp chớp hai cái:
- Nhưng mình muốn bám lấy cậu.
Giang Cần đưa tay bẹo đôi má mềm mại của cô:
- Bữa tiệc này không giống với tiệc của 208 chúng ta, có rất nhiều thành phần rất rối ren, người cũng rất phức tạp, mình không muốn người khác nhìn thấy gương mặt xinh đẹp này của cậu.
- Vậy cậu cho mình sờ cơ bụng đi, thì mình sẽ ngoan ngoãn đợi cậu trong khách sạn. - Phùng Nam Thư đã học được cách mặc cả.
Giang Cần híp mắt:
- Cậu đã lên kế hoạch hết rồi chứ gì?
- Không có, mình không thông minh như cậu nghĩ đâu.
Giang Cần trầm ngâm một lúc rồi cởi chiếc áo ngắn tay ra, nằm ra đằng sau nhắm chặt mắt, tim hắn cũng hẫng một nhịp, cuối cùng bày ra vẻ mặt mặc người dày vò bắt nạt.
Nhìn thấy cảnh này, tiểu phú bà mang gương mặt băng giá đưa tay ra sờ soạng điên cuồng, đôi mắt long lanh của cô dần trở nên phơi phới như một chú cầy hương ngô nghê vậy.
Nếu bây giờ mà cảnh sát ập vào kiểm tra thì kiểu gì cũng bắt lại không cần tra hỏi, không hề oan uổng tý nào.
Bởi vì đây là một giao dịch nóng bỏng, một giao dịch trần trụi nóng bỏng.
- Được rồi, sờ thế thôi.
- Không, sờ thêm một tý đi, chỉ một tý thôi.
- Không ngờ mình coi cậu là bạn mà cậu chỉ muốn sờ mó mình…
Nửa tiếng sau, sau khi bị dày vò xong xuôi, Giang Cần rời khỏi phòng khách sạn. Hắn tìm một chỗ bình tĩnh lại, điều chỉnh cảm xúc ổn định rồi mới đến khách sạn quốc tế Long Uy tham dự bữa tiệc.
Trong sảnh tiệc đèn đuốc sáng choang, rất nhiều ông chủ bụng phệ đang tươi cười chuyện trò vui vẻ.
Những người này đều được coi là những doanh nhân thành công ở Lâm Xuyên, càng béo càng lắm tiền, dù làm ngành gì cũng đều được coi là hiện thân của kim chủ, Giang Cần tới gặp họ chính là để phát huy tối đa hiệu quả quảng bá.
- Đã lâu không gặp, Giang tổng.
- Đã lâu không gặp, Lưu tổng.
- Phạm vi nghiệp vụ của Multi-group bây giờ càng ngày càng rộng. Con tôi mới lên cấp ba thôi mà đã biết tụ tập với bạn bè cùng dùng voucher nhóm rồi.
Buổi tiệc rượu lần trước, những ông lớn có mặt trong bàn đều nói về chủ đề Multi-group. Dù sao so với một Zhihu tập trung vào mạng xã hội, thì Multi-group có thể móc nối trực tiếp với tiền bạc đáng để bọn họ quan tâm hơn.
Cuộc gặp gỡ lần này của bọn họ thực ra là để xác nhân lại xem, Giang Cần có thực sự có ý không quảng bá Multi-group hay không.
Nếu thực sự có thì so với Zhihu, bọn họ vẫn muốn lựa chọn Multi-group.
Có điều Giang Cần rất quen thuộc với chiêu trò trong tiệc rượu, những lời nói của hắn vừa vòng vo vừa cẩn thận, khiến cho người khác không thể đoán được thâm ý của hắn.
Nhưng ai mà ngờ được, chỉ vừa một tiếng trước, con người sành sỏi tiệc rượu này lại là một thiếu nam ngây thơ mặc người dày vò cơ chứ.
- Giang tổng đúng là tuổi trẻ tài cao nhỉ, lão Lý tôi phải kính cậu một ly thôi.
- Mới 19 tuổi, đúng là kinh khủng thật. Không giấu gì Giang tổng, tôi năm 19 tuổi trong đầu chẳng có gì khác ngoài ngực với đùi cả.
- Giang tổng, cậu thực sự không muốn quảng bá Multi-group ra bên ngoài ư? Thế thì khá là đáng tiếc a.
- Mọi người nghỉ ngơi một lúc đi, để tôi kính Giang tổng một ly được không?
Trong lúc kính rượu qua lại như vậy, màn đêm cũng tối dần. Giang Cần đã bày ra vẻ mặt say mèm và nói thẳng là bản thân không uống được nữa. Còn chưa kịp để mọi người tiếp tục chuốc rượu, hắn đã đổ gục lên bàn cái rầm.
Nhìn thấy cảnh này, các ông chủ trong buổi tiệc trố mắt nhìn nhau, thầm nghĩ say kiểu gì mà nằm bẹp cả ra như vậy. Tuy vẫn không nhắc đến việc sẽ tiếp tục quảng bá Multi-group, nhưng có lẽ hắn đã nói hết những điều nên nói rồi, chắc hắn không có ý tung hỏa mù đâu.
Bởi vậy bây giờ bọn họ chỉ còn hai lựa chọn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận