Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 482: Trừng phạt tiểu ác ma ! (2)

Học kỳ này cô mới biết được, thì ra đạo viên Tiết Hồng Anh cũng là một chúa ship 'Xê-Pê', hơn nữa cũng thích đẩy thuyền Phùng Nam Thư và Giang Cần.
Có thể cùng chí hướng với giáo viên hướng dẫn, Cao Văn Tuệ cảm thấy rất vinh hạnh.
Nhưng Tiết Hồng Anh tương đối bận rộn, bình thường không có nhiều thời gian, cho nên Cao Văn Tuệ thường xuyên chụp ảnh cho cô ấy xem.
Đội ngũ đẩy thuyền, từng bước lớn mạnh.
- Ăn nữa không?
Phùng Nam Thư mím cái miệng nhỏ nhắn:
- Còn muốn.
Giang Cần móc túi, lại phát hiện bên trong đã rỗng tuếch:
- Hết, mình chỉ bốc một nắm, toàn bộ bị cậu ăn sạch rồi. Để lần sau lại trừng phạt cậu tiếp.
- Hai cậu đừng hoảng, còn năm phút nữa mới vô tiết, để tôi xuống mua cho!
Giang Cần nhìn Cao Văn Tuệ đang lao ra khỏi phòng học như chó săn, trên mặt tràn ngập vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng rất nhanh, hắn đã nghĩ tới chuyện khác, ánh mắt đảo quanh một vòng, tìm được vị trí của nhóm hoa vàng lớp Tài chính 3, sau đó lấy ra một bản hợp đồng từ trong túi xách và đi qua.
Đoạn thời gian trước, Tống Tình Tình đã đồng ý dùng công thức sủi cảo nhập cổ phần. Chỉ là Giang Cần vẫn luôn bận rộn bên ngoài, hơn nữa chuyện này cũng không phải quá quan trọng, cho nên chuyện hợp đồng cứ kéo dài cho tới tận bây giờ.
Đúng lúc hôm nay là ngày lành tháng tốt Giang Cần đi học, hắn liền mang hợp đồng tới.
Nhìn thấy Giang Cần đi tới trước mặt, nhóm hoa vàng lớp 3 vốn đang dựa ghế lập tức trở nên đoan trang.
Tưởng Điềm hơi kéo quần áo, phủi phẳng nếp nhăn; Tống Tình Tình vuốt tóc, kéo sợi tóc tán loạn ra sau tai; ngay cả Giản Thuần cũng sửa sang lại cổ áo, thuận tiện kéo thẳng nơ bướm trên đó.
Những hành động này không liên quan nhiều đến mến mộ, chỉ là trong tiềm thức các cô muốn cho nam thần sùng bái thấy hình tượng xinh đẹp nhất của mình.
Trang Thần ở bên cạnh nhìn mà trong lòng chua xót, bất giác cắn chặt răng hàm.
- Mấy ngày nay bận quá, thiếu chút nữa quên chuyện ký hợp đồng. Đây là hợp đồng nhập cổ phần, cậu xem đi, cảm thấy thích hợp thì ký tên.
Giang Cần ngồi vào chỗ trống đối diện, đặt hợp đồng trước mặt Tống Tình Tình.
- À, được nam thần.
Tống Tình Tình cầm lấy phần thỏa thuận nhập cổ phần kia, ánh mắt sáng không chịu được. Mà các cô gái bên cạnh cô cũng đều vây lại, trong ánh mắt mang theo ước mơ và hâm mộ.
Sau khi ký là mỗi tháng có thể lấy hai ba trăm tiền hoa hồng, tương lai có thể còn có thể tăng gấp đôi, cái này ai xem mà không rối rắm?
Nhất là bốn chữ to “Hợp đồng góp vốn” trên trang đầu của hợp đồng, quả thực đã kéo max tính nghi thức.
- Đây là hợp đồng gì? Còn nhập cổ phần?
Ba dù sao lớp 4 và lớp 3 cũng không phải chung một lớp, cho nên có sự chậm trễ và cách biệt không nhỏ trên đường truyền thông tin.
Vì thế sau khi nhìn thấy cảnh này, sinh viên lớp 4 đều tràn đầy nghi vấn.
- Giang Cần đầu tư vào một nhà hàng ăn uống, dùng công thức của nhà Tình Tình. Giang Cần bảo nếu cô ấy trực tiếp nhập cổ phần thì mỗi tháng có thể nhận được hơn ba trăm tệ, sau này còn cao hơn.
Tưởng Điềm làm lớp trưởng một học kỳ, hơn nữa còn thường xuyên đến Hội Sinh viên hỗ trợ xử lý công việc, cho nên năng lực nói chuyện rất mạnh.
- Mỗi tháng? Còn chưa phải max?
Giản Thuần cắn môi dưới, nhịn không được mở miệng:
- Đây vẫn chỉ là phương án thứ hai, nếu như Tình Tình chọn loại thứ nhất, có thể trực tiếp nhận được 50 ngàn tệ.
Giang Cần nhìn thoáng qua Tưởng Điềm và Giản Thuần, thầm nghĩ sao hai cô gái này lại có tật xấu giống lão Tào, đều thích giả vờ giả vịt.
Cùng lúc đó, sinh viên lớp 4 đều lộ ra vẻ hâm mộ, ánh mắt nhìn về phía Giang Cần trở nên phức tạp hơn rất nhiều.
Trong Học viện Tài chính có rất nhiều người đều biết chuyện hắn khởi nghiệp từ lúc khai giảng, cũng biết Zhihu và Multi-group là của hắn, nhưng những chuyện này đều cách bọn họ rất xa, nghe tương đối hư ảo.
Nhưng khi có người nhờ có Giang Cần mà kiếm lời, còn là lợi nhuận liên tục, loại cảm giác này rất khiến người ta ghen tị.
Cảm quan của lớp 4 đối với Giang Cần vẫn luôn không tốt lắm, thậm chí có vài nam sinh còn mang theo hận ý.
Không vì gì khác, chỉ vì hắn cướp đi Phùng Nam Thư tốt nhất đẹp nhất.
Nhưng bây giờ ngẫm lại, ngoại trừ một người có năng lực làm mưa làm gió như Giang Cần, còn ai có thể xứng với tuyệt sắc giai nhân như Phùng Nam Thư?
Học tập rất giỏi? Có gì dùng?
Vẻ ngoài điển trai? Có cơm ăn?
Hay là ở trong Hội Sinh viên?
Đừng quên, trong Học viện Tài chính còn có tin đồn, nói Chu Phượng muốn Giang Cần nhậm chức hội trưởng, người ta còn cự tuyệt.
- Đọc xong chưa?
- Xem xong rồi. - Tống Tình Tình gật đầu.
Giang Cần đột nhiên cầm hợp đồng về:
- Xem xong thì thôi, tôi không định hợp tác với cậu nữa.
- Hả?
- Nói thật, cửa hàng kia của tôi cũng không phải kiếm được rất nhiều tiền, một tháng cho cậu 300 hoặc 500 tệ, có chút quá thiệt thòi, các cậu coi như tôi bốc phét đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận