Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 750: Tào thiếu gia, cậu sắp có thêm chú kìa (2)

Nhưng Tào thiếu gia lại không thể phản bác được vì cách buôn bán của lão Giang có được là thông qua thực tiễn, dù y có nhai nát giáo trình bốn năm đại học thì cũng không thể đạt tới trình độ như Giang Cần được.
Có câu nói thế này, từ lý thuyết đến thực hành nghe có vẻ đơn giản nhưng phải tự mình trải nghiệm thì mới biết việc này khó đến thế nào.
Vì để không bị kháy nữa, cũng vì không muốn lão Giang chó lấy hình tượng con nhà người ta ra khoe khoang trước mặt mình nên Tào Quảng Vũ dứt khoát giận dỗi dồn cơm vào mồm, ăn thật nhanh rồi về phòng ngủ làm một ván CF.
Sau khi đánh mấy trận, Tào Quảng Vũ thấy chắc cũng đã kết thúc rồi nên mới đứng dậy xuống tầng, kết quả vừa xuống đã gặp được Đặng Viện - người cũng không chen vào nói được câu nào giống y.
- Bọn họ… Vẫn chưa kết thúc à? Nãy giờ là bao lâu rồi?
Đặng Viện mím môi, sau khi do dự hồi lâu thì cũng mở miệng nói:
- Tào thiếu gia, cậu có để ý vụ bạn cùng phòng của cậu trở thành chú cậu không?
Tào Quảng Vũ sửng sốt, não tạm thời không tải được lời cô nói:
- Nói vậy là có ý gì?
- Vừa nãy tôi đưa rượu qua nghe được bố cậu bảo là ông ấy muốn kết bái huynh đệ với ông chủ của chúng tôi, kiểu điền tên vào gia phả luôn ấy, chắc cậu không để ý đâu ha?
- Ôi mẹ nó, thằng chó Giang Cần!
Tào Quảng Vũ lao xuống cầu thang ngay lập tức, y giậm chân uỳnh uỳnh đi về phía nhà ăn thì đã thấy Giang Cần với bố mình đã say bí tỉ rồi, còn đang định quỳ xuống dập đầu với hai bức tượng thổ địa trong nhà nữa.
Tôn Chí còn vui vẻ đứng cạnh giống như nhân chứng cho tình anh em của hai người, mẹ nó.
Ba phút sau, Tào thiếu gia bình thường không có gì lạ phải dùng hết sức của chín trâu hai hổ thì mới có thể kéo bố ruột với bạn cùng phòng của mình đứng lên, y sợ tới mức mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, thầm nghĩ có ai trong nhà này hiểu tui không vậy, mẹ nó tí nữa thì có thêm một người chú nữa, người đó lại còn là bạn cùng phòng, đặc biệt là đứa chó nhất trong phòng nữa chứ, đúng là muốn chết mà!
- Giang Cần cậu chó quá rồi đó, tôi không ngờ cậu lại muốn kết bái với bố tôi đấy!
Giang Cần thật sự đã hơi say rồi, hắn nằm nghiêng trên sô pha vuốt tóc:
- Lần đầu tiên tới nhà cậu tôi không mang quà gì ra hồn nên lòng tôi cứ băn khoăn mãi, thành ra đành tặng cậu một người chú vậy.
Tào Quảng Vũ thật sự muốn bóp chết Giang Cần ngay lúc này:
- Lão Giang, nhà cậu ở Tế Châu phải không? Nghỉ đông năm nay tôi sẽ tới nhà cậu thăm hỏi!
- Tùy cậu.
Giang Cần ợ một cái toàn mùi rượu:
- Đến giờ tôi vẫn không hiểu một chuyện, như cậu đã biết thì khi kết nghĩa mọi người đều bái tượng Quan Công đã trở thành truyền thống lâu đời, vậy lúc ba người Lưu Quan Trương kết nghĩa ở vườn đào thì bái ai? Cũng không thể cũng bái tượng Quan Công đúng chứ?
- Sáng sớm hôm nay, Giang Cần đã xuất phát đi Hàng Châu rồi.
Ở nơi xa trong một căn biệt thự ở trang viên Xà Sơn và cũng là nhà của cô họ Tần Chí Hoàn, anh ta tới làm khách đồng thời hội báo một chút về hướng đi của Giang Cần.
Vì đã sớm đoán được Giang Cần đang âm thầm lót đường cho Multi-group nên Tần Tịnh Thu cũng không ngạc nhiên với tin hắn đột nhiên đi Hàng Châu.
Nếu muốn phát triển Multi-group ra cả nước thì việc giải quyết vấn đề thanh toán online chính là một chướng ngại lớn không thể tránh né được, giải quyết được chắc chắn sẽ sống, còn không thì chết thôi.
Vì nếu không thể thanh toán online được thì vùng ảnh hưởng của Multi-group càng lớn thì càng khó quản lý, giao dịch cũng khó có thể đạt thành, cuối cùng chỉ có thể tự lụi bại ở Lâm Xuyên.
Từ những thông tin mà Tần Tịnh Thu thu thập được, trước mắt có thể thấy giờ không ít thế lực cũng làm về trang web mua hàng theo nhóm nhưng chỉ cần liên quan tới thanh toán online thì đều bị giới hạn ở chính thành thị khởi đầu.
Chuyện Giang Cần phải làm hiện tại chính là cần tìm một cơ hội có thể phá vỡ xiềng xích cho Multi-group.
- Chí Hoàn, mấy ngày nay cháu cũng vất vả rồi, ăn nhiều chút đi.
- Cảm ơn cô chú.
Tần Chí Hoàn gật đầu rồi cũng ngoan ngoãn nghe lời ăn thêm hai miếng nữa, tới khi ăn uống no đủ xong xuôi mới đứng dậy tạm biệt hai người, rời khỏi biệt thự.
Anh ta vừa đi khỏi là phòng ăn chỉ còn lại Tần Tịnh Thu và Phùng Thế Hoa, hai người liếc nhau một cái rồi lần lượt dừng đũa.
- Anh cảm thấy Giang Cần đi hơi nhanh.
Phùng Thế Hoa không nhịn được nói.
Tần Tịnh Thu im lặng một chút:
- Alipay không lấy được giấy phép tài chính nên đang sứt đầu mẻ trán, thành ra lại có lợi cho Multi-group, bọn họ chỉ có thể nhân cơ hội này thương lượng chuyện hợp tác thì mới có thể nhận được nhiều hứa hẹn và giảm nguy cơ bị chèn ép trong tương lai.
Phùng Thế Hoa phải suy nghĩ một lúc lâu:
- Nhưng trước mắt chưa nói tới vụ quốc gia có thừa nhận và ủng hộ sự tồn tại của công cụ thứ ba hay không, chỉ nói với vụ hợp tác với Alipay thôi cũng đã khó rồi, bên đó khá am hiểu việc quan sát và thương lượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận