Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 655: Đặt tên

- Đã nửa tháng rồi mà cậu mới viết được 18 chương thôi? Cậu viết bằng chân hả?
- 18 chương thì làm sao? Tôi đâu phải là tác giả chuyên nghiệp. Một ngày viết được hai đến ba trăm chữ đã rất khổ rồi, cậu còn muốn thúc giục… không có cửa đâu!
Giang Cần suy nghĩ một lúc rồi nói:
- Cuốn sách của cậu có xu thế hot, cũng có ích cho kế hoạch tiếp thị địa phương của bọn tôi. Cách thức theo dõi chương mới cũng có lợi cho việc tăng độ gắn bó của người dùng. Thôi vậy đi, cô không cần dành nhiều thời gian cho quán trà sữa đâu, dành nhiều thời gian để sáng tác đi.
Cao Văn Tuệ nhịn không được nở một nụ cười mơ hồ:
- Sao vậy? Nóng lòng muốn nhìn trộm nội tâm hoài xuân của thiếu nữ Nam Thư nhà chúng ta đến như vậy sao?
Phùng Nam Thư vỗ vỗ bụng:
- Văn Tuệ, tớ còn chưa có thai.
- Không phải hoài trong hoài thai, mà hoài tức là ẩn trong lòng ấy.
Giang Cần nhìn cô một cái:
- Cậu đừng mà từ không nói có, tôi là người thiên hướng sự nghiệp, nghĩ gì cũng đều là vì công việc.
Cao Văn Tuệ còn lâu mới tin hắn, các học giả đập đường đỉnh cấp đều có cách suy nghĩ của riêng mình:
- Cậu muốn nói gì thì nói, nhưng gần đây tôi thật sự hơi kẹt văn. Ngoài ra, các độc giả trên diễn đàn cũng không thích câu chuyện về một thiên kim giàu có và một tiểu tử nghèo, tôi không dám cập nhật vì sợ nát đuôi.
- Tiểu tử nghèo muốn lấy được thiên kim nhà giàu thì đúng là nằm mơ giữa ban ngày, mọi người lo lắng như vậy cũng là chuyện bình thường, ngay cả tôi cũng cảm thấy kết cục cũng sẽ không đẹp đẽ gì.
- Cho nên tôi định viết một cái phiên ngoại, miêu tả cuộc sống nam nữ chính nuôi một đứa bé, để mọi người yên tâm, hai người có thể đến đặt tên cho đứa bé được không?
Phùng Nam Thư lập tức hăng hái giơ tay lên:
- Tên là Giang Phú Quý.
Giang Cần liếc nhìn tiểu phú bà:
- Tên này quá low, đến lúc nó đi học sẽ bị bạn cùng lớp cười nhạo.
- Nhưng cậu nói Phú Quý là một cái tên rất hay.
- Đấy là tôi nói về con chó. Sao có thể lấy tên đó để đặt cho trẻ con, cái tên Giang Ngạo Thiên cũng hay hơn tên này…
Phùng Nam Thư ngẩng mặt lên nói:
- Vậy nên đặt tên gì?
Giang Cần mím môi nói:
- Lúc trước tôi có nghĩ đến mấy tên, con trai thì tên Giang Tài, con gái thì tên Giang Thái, có được không?
- Tất cả nghe theo cậu.
Cao Văn Tuệ nín thở, nhìn dáng vẻ hai người bọn họ nghiêm túc thảo luận, hai mắt cô trợn tròn như muốn rớt ra, chỉ là bạn tốt, bọn họ đang nghiêm túc thảo luận về tên của đứa bé, hai người đang gạt quỷ sao!
Nhất là tên Giang Cần kia, tôi chỉ nói tôi muốn miêu tả cuộc sống nuôi một đứa bé mà anh ta đã nghĩ đến việc em bé đến trường, hai người mượn danh nghĩa giúp tôi viết tiểu thuyết để công khai bàn bạc về chuyện sinh con sao!
- Sinh con chòm sao Bảo Bình được không? Tư duy sinh động, giỏi suy nghĩ, điềm tĩnh và thông minh.
- Được. - Phùng Nam Thư nhanh chóng đồng ý.
Giang Cần mỉm cười:
- Thật ra chòm sao Sư Tử cũng không tệ, nhiệt tình lại hào phóng, lương thiện và chân thành.
- Mình ngốc nghếch không hiểu gì, mọi chuyện nghe theo cậu hết.
- Được, nhưng vấn đề tuổi con gì cũng cần xem xét. Năm sau là năm dần, nếu đẻ con gái tuổi Hổ thì không tốt cho lắm, con gái tuổi hổ tuy tự tin và sáng sủa nhưng trong chuyện tình cảm sẽ dễ hại người hại mình. Theo lý mà nói, thật ra tên cũng không thể tùy tiện chọn, tốt nhất nên tìm người xem tử vi, chữ Giang có nghĩa là nước, chữ Nam là mệnh mộc, đặt tên con có một chữ Thổ có lẽ sẽ tốt hơn, sẽ mang lại lợi ích và tài lộc.
Làm ông chủ hơn một năm, năng lực tư duy của Giang Cần đã trở nên vô cùng nhạy bén, hơn nữa hắn vẫn luôn giành chiến thắng trong tiếp thị, đây coi như là kỹ năng cơ bản hạ bút thành văn.
Từ khoa học đến huyền học, từ chòm sao đến danh lợi, mọi việc đều được suy tính chu toàn nguyên vẹn, đây gọi là tỉ mỉ.
Phùng Nam Thư đứng bên cạnh nghe xong thì ngơ ngác, trong đôi mắt xinh đẹp như có ánh sáng lóe lên, nhìn qua lạnh lùng ngơ ngác nhưng lại có chút kích động.
Cao Văn Tuệ lập tức ghé vào quầy, cúi đầu về phía trước với vẻ mặt điên rồi, trong đầu không ngừng hiện lên hai từ - năm sau, tuổi Hổ.
Sang năm sẽ sinh con sao, mẹ kiếp? Có phải quá nhanh rồi không? Như vậy sẽ bị phạt tiền đó?
- Cao Văn Tuệ, cậu nghiến răng cười ngây ngô gì vậy?
Giang Cần nói xong cũng đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn, trong lòng tự nhủ tại sao hắn lại bị lôi kéo vào việc đặt tên cho nhân vật? Loại chuyện này sao lại dễ dàng phấn khích đến vậy?
Lại quay đầu lại liếc nhìn Cao Văn Tuệ, đúng như dự đoán, quả nhiên bạn học Tiểu Cao đã kích động đến mức chảy nước miếng, ánh sáng trong mắt không yếu hơn ánh mắt của tiểu phú bà là bao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận