Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 1110: Ngày thường ở ký túc xá (2)

Chẳng bao lâu, Trương Quảng Phát và Tả Bách Cường đối diện mang ghế đến góp chân chơi bài. Nhưng Giang Cần không giỏi chơi bài, kiên quyết không tham gia.
Mọi người vừa chơi bài vừa trò chuyện, không khí dần trở nên sôi nổi.
"Lớp trưởng năm nay đã rời hội sinh viên rồi."
"Phòng bọn tôi vẫn còn ba thùng bánh trung thu chưa ăn hết."
"Nghe nói lão Lữ năm sau lại thăng chức..."
"Sắp lên năm cuối rồi, trước giờ luôn cảm thấy thời gian trôi qua thật chậm, nhưng nhìn lại thấy thật nhanh, cũng không thấy mình học được gì, cứ như là mất toi ba năm vậy, các cậu thấy sao?"
Trương Quảng Phát cũng là một kẻ nói nhiều, chơi bài mà liên tục blah blah không ngừng.
Nghe lời y nói, Tào Quảng Vũ cười quyến rũ: "Tôi cũng cảm thấy mình học hành phí công, chỉ có thêm được một cô bạn gái dễ thương và chu đáo mà thôi."
Trương Quảng Phát nghẹn họng.
Sướng!
Tào thiếu gia thầm reo lên, hóa ra không phải là mình không giống con nhà giàu, mà là lúc nhập học đã phân nhầm phòng, nếu mình mà ở chung với Quảng Phát thì đã sảng khoái biết bao, mỗi ngày đều rất vui vẻ!
Giang Cần nhìn Tào thiếu gia ra vẻ, cười không ngừng nghỉ, lấy ra một điếu thuốc Trung Hoa: "Thiếu gia hút đi."
Tào thiếu gia vươn tay ra, nhận lấy điếu thuốc, đặt vào miệng, lòng tự tôn được thỏa mãn đến cực điểm: "Bây giờ hàng ngày tôi đều chăm chỉ học tập, nỗ lực thi vào cao học, nếu không khi tốt nghiệp xong sẽ phải về nhà kế thừa tài sản, ôi, thực ra việc làm con nhà giàu cũng không nhẹ nhõm như các cậu nghĩ đâu."
Nghe thấy lời này, Trương Quảng Phát dừng động tác chia bài, trong lòng nghĩ, sao phòng này toàn chó thế nhỉ?
"Tào thiếu gia được lắm, nổ không lại mình, giờ lại bắt đầu đại tiểu tiện bừa bãi."
Giang Cần ngâm nga, một mình quay trở lại bàn, mở máy tính, trước khi đi ngủ kiểm tra tiến độ dự án trong hệ thống nội bộ.
Đội ngũ ưu tú do Tôn Chí dẫn dắt đã xây dựng thị trường ở thủ đô, quản lý hàng ngày hiện nay là Diêu Thịnh Đông.
Y gia nhập Multi-group vào năm 2010, luôn quản lý kinh doanh tại khu đô thị đại học thủ đô, là nhân tài quản lý toàn diện.
Sau đó, Tôn Chí cùng đội ngũ tiếp tục đến Việt Thành, ngay dưới mí mắt đội Wowo, dần dần mở rộng khu vực kinh doanh với tâm điểm là khu đô thị đại học.
Từ tháng Mười Một công bố đặt chân đến Thượng Hải, đến nay cuối tháng Tư, chuỗi kinh doanh của Multi-group đã xuyên qua bốn thành phố lớn hàng đầu, điều mà trang web Nắm Tay vào thời kỳ đỉnh cao cũng chưa từng làm được.
Hiện tại, nhân viên kỹ thuật của Cao Đức đang giúp làm kiểm tra hệ thống, chuẩn bị vào ngày Lễ Lao Động mùng 1 tháng 5, triển khai toàn diện dịch vụ GIS, nhân dịp lễ để khuyến mãi, bắt đầu quảng cáo ưu đãi hàng ngày.
Bản thảo kế hoạch cổ phần cho nhân viên cũng đã được chuẩn bị, hiện giờ đang nằm trong hộp thư của Giang Cần.
Tháng Tư quá bận rộn, hắn chưa kịp xem, bây giờ vừa rảnh rỗi, nên xem xét nội dung một cách kỹ lưỡng.
Chuỗi kinh doanh của Multi-group càng lúc càng dài, các phân trạm trải dài khắp bốn phương, mặc dù có thể kiểm soát toàn bộ qua hệ thống nội bộ hiệu quả, nhưng việc xây dựng cảm giác trung thành, sự gắn kết và sức mạnh tập trung cho các phân trạm vẫn là điều cần thiết.
Hơn nữa để nhân viên nắm giữ cổ phần, chính là một trong những biện pháp đó.
Làm vậy, sự thịnh vượng của công ty có thể liên kết với tiền thưởng mà nhân viên nhận được, khiến mọi người đồng lòng như một.
Giang Cần xem qua một lần, sau đó chuyển bản dự thảo cho mấy vị giáo sư trong học viện Tài chính, nhờ họ phân tích giúp.
Đến nửa đêm, bên ngoài truyền đến tiếng tinh tinh tang tang, là hiệu lệnh tắt đèn của ký túc xá. Trương Quảng Vũ và Tả Bách Cường ôm ghế trở về phòng của mình, phát hiện Trang Thần đã về, đang nằm trên giường chờ tin nhắn từ Giản Thuần.
Tối nay Tào Quảng Vũ thực sự thấy sảng khoái, có chút lưu luyến, muốn theo Trương Quảng Vũ đến ở phòng bên cạnh.
"Thì ra làm tỷ phú đời hai là cảm giác này."
Tào thiếu gia hơi kiêu ngạo, điếu thuốc Trung Hoa trong miệng đã bị cắn dẹp, còn thuận tay vỗ vỗ vào vai Giang Cần: "Lão Giang, cậu đang làm gì thế?"
Giang Cần ngáp một cái: "Kinh doanh ngày càng lớn, lan rộng khắp miền Nam Bắc, nhân viên gần như đã đến ba nghìn người, tôi định phát hành vòng cổ phần đầu tiên, để mọi người có thêm hy vọng vào ngày mai."
Tào thiếu gia im lặng một lúc lâu, mím môi trở lại giường của mình.
Chết tiệt, trước mặt tỷ phú đời đầu, tỷ phú đời hai vẫn chẳng là gì, thứ họ chơi cũng không cùng một cấp độ, niềm vui của lão Tào đã biến mất trong nháy mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận