Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 741: Sao rửa chân mà không rủ tôi? (2)

Hà Ích Quân cũng nhíu mày, quay đầu lại vị trợ lý đồng hành nọ:
- Tiểu Trương, chuyện gì thế này? Giang tổng là cổ đông lớn thứ hai của công ty tôi đó, các cậu sắp xếp kiểu gì vậy?
Vị trợ lý họ Trương kia nhìn Giang Cần nói:
- Tôi cũng không biết thưa Giang tổng, Tần tổng đã dặn bọn tôi từ sớm rồi, nói là trừ việc ăn uống ra thì các chương trình khác đều không cần gọi anh, nhất là những chương trình mang tính chất giải trí như thế này.
Giang Cần và Hà Ích Quân nhìn nhau, thầm nghĩ chuyện này quá đỗi kỳ quái.
Từ chuyện đón tiếp ở sân bay đến bữa tiệc, Tần Chí Hoàn đều sắp xếp đâu vào đó. Tạm không nhắc đến chuyện phục vụ chu đáo, nhưng nói thế nào cũng nên để khách cảm thấy thoải mái chứ, sao lại phân biệt đãi ngộ trong mấy chuyện này vậy?
Nên biết rằng quyền sở hữu cổ phiếu của Giang Cần chỉ đứng sau Hà Ích Quân, tuy nói rằng hắn không can dự vào các quyết sách và quản lý của Vạn Chúng, nhưng mắt thường cũng có thể thấy được tầm quan trọng của Giang Cần.
Tần Chí Hoàn làm ăn về việc đất đai, không thể đến điểm này cũng không nhận ra.
Phải biết rằng, sắp xếp chương trình trong đàm phán kinh doanh như thế nào không quan trọng, nhưng việc tối kỵ nhất là sự phân biệt đối xử trong đãi ngộ.
Có thể không sắp xếp chương trình nào cả, nhưng tuyệt đối không thể để người có người không, người hai hộp sữa người không hộp nào. Đây là một việc cơ bản, hơn nữa yến tiệc đón gió tẩy trần hôm nay vốn dĩ là dành cho Giang Cần, còn phần dành cho Hà Ích Quân có lẽ đã được sắp xếp xong từ mấy hôm trước rồi.
- Thôi được rồi Giang tổng, hay là thế này, tôi đưa anh đi rửa chân lần nữa nhé.
Giang Cần nhìn y nói:
- Lão Hà, có phải anh nghiện rửa chân rồi đúng không?
Miệng Hà Ích Quân méo xệch:
- Cậu đừng có chơi kiểu vừa ăn cướp vừa la làng như thế, không phải cậu tức giận vì chưa được rửa chân à?
- Tôi là ngôi sao học tập kiêm doanh nhân trẻ của Đại học Lâm Xuyên, và cũng là người dẫn đầu của hiệp hội thương gia Lâm Xuyên, năm nay mới 20 tuổi, anh rủ tôi đi rửa chân á? Xì, anh đang đầu độc trụ một cột nước nhà đó à?
Hà Ích Quân mắng một tiếng đúng là ảo con mẹ nó ma, thầm nghĩ không phải hắn cứ to mồm muốn đi rửa chân à? Sao y lại trở thành kẻ đầu độc trụ cột nước nhà chứ?
Giang Cần quay người trở về phòng, hắn ngồi ở phòng khách ngẫm nghĩ một lúc, cảm thấy mọi chuyện đều rất kỳ quặc. Sự xuất hiện của Tần Chí Hoàn vốn dĩ đã rất kỳ quặc rồi, hiện tại những sắp xếp này lại càng kỳ quặc hơn nữa.
Y cố tình sắp xếp lão Hà đi rửa chân mát xa, chắc chắn không thể quên mất hắn được, đây thực sự không chỉ là việc không được rửa chân mà còn là chuyện bị phân biệt đối xử, quả thực đang có một vấn đề rất lớn.
Lẽ nào do dáng vẻ chính nhân quân tử của hắn lồ lộ ra ngoài nên khiến Tần Chí Hoàn ngại gọi hắn ư?
Hắn có thể không đi, nhưng mấy chuyện không lành mạnh này không thể không cho hắn biết được.
Sáng sớm hôm sau, ánh nắng trải khắp, Giang Cần cùng Tần Chí Hoàn và Hà Ích Quân lại đi khảo sát mảnh đất dự án kia của Tần Chí Hoàn.
Kể từ khi khái niệm tiểu trung tâm đô thị được ra đời vào năm 2001 thì Thượng Hải đã chọn bốn vùng trong quy hoạch làm khu vực trọng điểm để phát triển sau này.
- Giải thích, Tiểu trung tâm đô thị là nơi tập trung hiệu quả các dòng chảy kinh tế đô thị bên ngoài khu trung tâm kinh doanh chính của thành phố. Hết giải thích.
Sau 9 năm lên kế hoạch và đàm phán di dời, những khái niệm đợi cải tạo và đợi xây dựng đã bắt đầu xuất hiện, việc xây dựng khu dân cư và văn phòng đã được khởi công, mà việc quan trọng nhất hiện giờ là phát triển khu thương mại.
Dựa vào các giấy tờ tài liệu của Tần Chí Hoàn, thời gian Công ty bất động sản Tần Thị lấy được dự án này đã qua lâu nhưng họ vẫn chưa hề vội vàng hành động, ai mà ngờ cuối cùng lại đi hợp tác cùng với Hà Ích Quân.
Nói thật nếu Vạn Chúng có thể phát triển ở đây thì chắc chắn sẽ là một cơ hội nhất chiến thành danh, thậm chí có thể từ một nhãn hiệu ở một vùng nhảy vọt thành trung tâm mua sắp cao cấp của toàn quốc.
Cũng tức là một cổ đông đứng thứ hai như Giang Cần chắc chắn cũng có thể kiếm được bộn tiền.
Nhưng nếu so sánh lại, tuy Công ty bất động sản Tần Thị có thể lấy được cổ phần của trung tâm mua sắm nhưng nó chắc chắn sẽ không bằng giá trị của cơ hội mà Tần Chí Hoàn mang đến.
Có một số chuyện đâu đâu cũng có vẻ kỳ lạ, nhưng lại vô cùng hợp lý hợp tình như vậy.
Đợi sau khi đã khảo sát thực địa xong xuôi, Tần Chí Hoàn lấy ra một bản hợp đồng mở rộng hợp tác đưa cho Giang Cần và Hà Ích Quân.
Ông chủ Giang không có nhiều hiểu biết về ngành bất động sản, cũng không dám tự quyết định thay cho Hà Ích Quân, nên hắn đã gọi điện cho Trương Bách Thanh xin trợ giúp, nhờ ông tìm một vị giáo sư học luật giúp hắn phân tích bản hợp đồng.
Đây là mặt lợi của việc có một trường đại học chống lưng, trông Giang Cần như một dân thường, nhưng lúc cần chắc chắn sẽ tìm được các tài nguyên đỉnh cấp của các ngành nghề khác nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận