Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 1247: Bất cẩn một cái là phun lệch (1)

"Giang ca, Tào ca đi chơi rồi." Nhâm Tự Cường đáp lại một câu.
Giang Cần hơi ngạc nhiên: "Cậu ta vừa mới nhắn tin cho tôi, hỏi tôi khi nào về, tôi còn tưởng cậu ta không chờ được nữa cơ."
"Ờ, cậu ấy vừa mới đi."
"Hiểu rồi, tránh mặt tôi, à, tôi còn muốn cùng cậu ta chia sẻ niềm vui chiến thắng, không ngờ thiếu gia là một người anh em tốt không màng danh lợi, sẵn sàng cộng khổ nhưng có vẻ không muốn đồng cam."
Giang Cần kéo ghế ngồi xuống, quăng ba lô lên bàn.
Từ năm nhất đến năm tư, công việc kinh doanh của hắn càng lúc càng lớn, nhưng mỗi khi có sự kiện quan trọng, cuối cùng đều phải được chứng kiến bởi lão Tào, hắn đã quen với điều đó trong suốt những năm qua.
Thiếu mất khâu này của lão Tào, dường như dù đạt được thành tựu lớn đến mấy cũng không thấy vui.
Ủa, hình như mình có lốp dự phòng?
Đột nhiên, Giang Cần đứng dậy: "Tôi qua phòng bên kia một vòng."
Chu Siêu nín thở nhìn Giang Cần bước ra khỏi cửa, rồi quay đầu nhìn Nhâm Tự Cường: "Lần này Tào ca chắc là chạy không thoát rồi."
"Nén bi thương."
Giang Cần bước ra khỏi phòng ký túc xá, đến phòng 303, vừa vào cửa đã tìm Trương Quảng Phát, nhưng lại bất ngờ thấy Tào Quảng Vũ: "Hử? Sao mọi người cũng ở đây, hai niềm vui cùng đến à?"
Tào Quảng Vũ với tay lấy điện thoại: "Siêu Tử, cậu lấy băng dính cho tôi dùng với..."
Trương Quảng Phát là kiểu người hay quên đòn, lại nhìn nhìn cái ghế với đôi mắt trong trẻo: "Giang tổng, cùng đánh bài không?"
"Các cậu đánh đi, tôi sẽ chia sẻ chuyến đi thủ đô vui vẻ của mình cho các cậu nghe."
Nhiều người trong trường đã xem quảng cáo, biết chuyện Multi-group bị nhắm vào, nhưng không ai biết chi tiết cách Giang Cần thực hiện như thế nào.
Chẳng hạn như sau khi hắn hoàn tiền cho mọi người, cả hội trường lập tức hỗn loạn như nồi cháo, một quảng cáo được phát ra, tất cả đối thủ bắt đầu xử lý khủng hoảng không kịp trở tay, cuối cùng phải tắt phần bình luận vì bị chỉ trích.
Còn hắn, ngồi yên như núi, khóe miệng nhếch cao, nhìn cuộc họp ký kết sụp đổ, một tin nhắn được gửi đi, tất cả các poster liên kết được dán lên, cả thị trường hướng về một mục tiêu.
Trương Quảng Phát vươn tay lau mặt, nhìn lại Tào thiếu gia, thấy như là bị kích thích đến nỗi da đầu tê rần, thở ra không khí nhưng không thể hít vào.
Trang Thần nghe xong vẫn quay mặt vào tường, trong lòng không hề đồng tình.
Vẫn là câu cũ, nếu là y lên, Giang Cần chẳng thể chỉ đạo gì ở đây cả.
"Giang tổng, lần này sự việc làm ầm ĩ đến vậy, mạng xã hội đang bàn tán Multi-group bị nhắm vào, nhưng rốt cuộc là ai đang nhắm vào các cậu?"
"Bề ngoài thì có vẻ như là Đánh Giá Đại Chúng, Nắm Tay, Gạo Nếp, Wowo... những đối thủ cạnh tranh này, nhưng thực chất đằng sau có lẽ là Alibaba và Tencent đang là những người dẫn dắt."
Giang Cần mím môi: "Họ luôn muốn tham gia cổ phần, nhưng tôi đã từ chối họ, lần này họ dùng trận chiến dư luận cũng chỉ để ép tôi vào đường cùng, cạn kiệt vốn liếng, nhưng tiếc là thủ đoạn của họ còn non yếu, cuối cùng vẫn thất bại."
"Vãi lúa, Tencent và Alibaba ư?"
Trương Quảng Phát thót tim, nhịn không được hít một hơi thật sâu, dường như không dám thở mạnh.
Còn Tào thiếu gia thì nhìn y một cái chán nản, nghĩ thầm, hỏi lằm hỏi lốn, bố mày biết ngay mà, những cái đầu chỉ là món khai vị, câu cuối mới là điểm chính!
Thực ra, nếu chỉ là những gì vừa rồi kể thì cũng chẳng có gì quá nghiêm trọng, dù sao các cuộc họp ngành, lễ ký kết, tiệc tối, những sự kiện này họ chưa từng trải qua, nên cũng khó mà tưởng tượng.
Nhưng Alibaba và Tencent thì họ biết, thậm chí họ luôn sử dụng sản phẩm hai nhà này.
QQ, Taobao, thậm chí là game CF mà họ luôn mê mẩn.
Trong mắt sinh viên đại học bình thường, hai công ty này như những tập đoàn khổng lồ, tượng trưng cho đỉnh cao không thể vượt qua.
Bị hai ông lớn này nhắm đến, mới thực sự khiến họ cảm nhận được địa vị hiện tại của Giang Cần.
Tinh! Tinh! Tinh!
Ngay lúc đó, Trang Thần bất ngờ nhận thấy một cửa sổ pop-up xuất hiện trên điện thoại, là tin nhắn QQ từ Giản Thuần.
"Có đấy không?"
Trang Thần chợt giật mình, mất một lúc mới phản ứng lại, đây là Giản Thuần chủ động liên lạc: "Mình đây Thuần Thuần, có chuyện gì không?"
Giản Thuần: "Không có gì, chỉ hỏi xem cậu đang làm gì thôi."
"Mình đang nằm trên giường, còn cậu thì sao?"
"Mình cũng vậy."
Sau khi gửi ba từ kia, Giản Thuần bổ sung một câu: "Mình thấy mọi người trong nhóm đều đang nói Giang Cần đã trở về, thật hay giả vậy? Cậu ấy có ở ký túc xá không?"
Sắc mặt Trang Thần cứng đờ, im lặng một lúc lâu mới tiếp tục gõ phím: "Đúng, đã trở về."
"Chụp hai tấm hình gửi cho mình xem."
Trang Thần suy nghĩ một chút, vén tóc lên, quay camera lại và tự sướng một tấm gửi đi.
Giản Thuần im lặng.
Trang Thần gửi đi biểu tượng cười ngây ngô: "Nằm trên giường lâu quá, tóc hơi xấu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận