Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 444: Tôi muốn làm kẻ phản bội (1)

- Xem kìa, Phú Quý tức đến mức muốn nói tiếng người luôn rồi kìa.
Giang Cần giơ tay tháo dây dắt chó xuống rồi xoa xoa nó hai cái, càng nghĩ càng thấy buồn bực.
Chuyện hắn quên chó rất bình thường, vì trong đầu hắn luôn quanh quẩn dự án mở rộng lần này, có vứt bừa vứt bãi thì về tình vẫn có thể tha thứ được, nhưng mà tiểu phú bà từ lúc nghỉ đông đã muốn nuôi chó rồi, tại sao cũng quên vậy?
Chuyện này không khoa học.
Trừ khi cô ấy muốn dắt con chó khác.
Giang Cần quay qua nhìn Phùng Nam Thư, thấy cô cũng ngồi xổm xuống duỗi tay xoa xoa đầu nó an ủi, đôi mắt xinh đẹp tràn ngập sự hối lỗi với Phú Quý Lật Trời.
- Cậu quên thật hay giả vờ vậy?
- Mình quên thật mà, lần này không có lừa cậu.
Phùng Nam Thư nghiêm túc đảm bảo.
Giang Cần nheo mắt lại nhìn cô một lúc lâu:
- Lần này không lừa mình? Ồ vậy là lần nào cậu lừa mình vậy?
- Giang Cần cậu đừng hỏi nữa, chính mình cũng không biết mình đang nói cái gì đâu.
Tiểu phú bà duỗi tay ra che lại ánh mắt nghi ngờ của hắn, giả bộ vuốt ve đầu chó như không có gì xảy ra, nhưng thật ra trong lòng lại cực kỳ chột dạ.
Cô cảm thấy Giang Cần khá thông minh, không thể để hắn hỏi tiếp.
Giang Cần vốn không định hỏi tới cùng, hắn muốn xem xem rốt cuộc Phùng Nam Thư đang chơi trò gì, rốt cuộc câu nào là lừa người đây? Là câu không lừa hắn vừa nãy á hả? Nhưng hắn còn chưa kịp nói ra thì tiếng Lộ Phi Vũ đã vang lên từ phía đối diện.
- Ông chủ, bài viết châm ngòi đã có hiệu quả rồi, cậu mau qua xem xem!
Trái tim sự nghiệp của Giang Cần bành trướng, hắn bỏ qua màn truy vấn không có kết quả và đi về phía đối diện, khiến tiểu phú bà thở phào nhẹ nhõm ngay lập tức.
- Lộ Phi Vũ là người tốt.
Phùng Nam Thư vừa sờ chó vui vẻ vừa thầm nói ở trong lòng.
Cùng lúc đó, Giang Cần đã đi tới chỗ làm việc của Lộ Phi Vũ, cúi xuống nhìn màn hình.
- Mở mấy bài viết đó ra cho tôi xem.
- Ok ông chủ.
Châm ngòi cuộc chiến trên internet là cách dễ kích thích người dùng nhất, vì một bài đăng có đẹp đến đâu thì về lâu về dài cũng kém thù hận. Vậy nên khi Lộ Phi Vũ dùng những ID khác nhau khiêu khích dẫn đường cho cuộc chiến một lúc, sinh viên của cả bốn trường đã tham gia vào trận hỗn chiến này.
Từ số lượng người xem bài viết mới nhất thì sự tức giận này có thể duy trì tối thiểu là ba ngày.
Ba ngày ngắn ngủi ấy chắc cũng đủ để bọn họ hỏi thăm tổ tông của nhau tới thời tiền sử ha.
Nhưng mà nếu cuộc chiến kéo dài quá lâu thì toàn bộ hệ sinh thái của diễn đàn sẽ gặp bất lợi, vì không ai muốn bản thân phải nhận lấy một bụng tức trong thời gian thả lỏng giải trí hết, tính ra đây là chuyện rất dễ khiến người dùng nảy sinh ác cảm.
Bạn phải biết điểm dừng ở đâu thì mới có thể thu hút người ta tham dự mà không biến thành hỗn chiến giữa các trường.
Vậy nên sau đó Lộ Phi Vũ lại đổi thành tài khoản nhân viên quản lý tuyên bố thanh minh đầu tiên, ra vẻ cực kỳ khiển trách loại hành vi châm ngòi này, cũng xóa đi mấy tài khoản nói tục chửi bậy quá đáng, bảo rằng sau khi cuộc thi bắt đầu sẽ dùng số phiếu tới nói chuyện, mắng chửi qua lại là một chuyện cực kỳ vô nghĩa.
- Biết người biết mặt không biết lòng, mở miệng ra toàn lời giả dối, Phi Vũ, anh càng ngày càng đỏ chí ra đấy.
Mặt Giang Cần đầy vẻ tán dương.
- Tôi mới chỉ học được một phần năm của ông chủ thôi, còn kém xa lắm.
Lộ Phi Vũ rung đùi đắc ý.
Giang Cần híp mắt nhìn y:
- Tôi kiến nghị này, nếu không nói được gì hay thì đừng nói nữa.
- Này, đó đều là Đổng ca dạy tôi đấy.
- Anh ta dạy anh cái gì?
- Anh ấy nói nếu cậu khen tôi thì tôi chỉ cần nói là mới học được chút xíu từ ông chủ thôi, như thế cậu sẽ thấy tôi không tệ, chẳng lẽ Đổng ca lại lừa tôi à?
Giang Cần thở dài:
- Thật ra anh ta không lừa anh.
Lộ Phi Vũ ngơ ngác:
- Vậy vấn đề ở chỗ nào?
- Không sao, anh cứ làm đi, coi như là thế giới này sai rồi.
Giang Cần vỗ vai y hai cái rồi quay về ngồi lên ghế ông chủ của mình.
- Chị Tô Nại, vừa nãy em nói sai gì vậy?
Tô Nại suy nghĩ một lúc lâu rồi mới nói:
- Ông chủ chó đến vậy, có thể lúc nãy cậu bảo học được một phần năm là hơi nhiều rồi, phải khiêm tốn thêm tí nữa.
Lộ Phi Vũ như được giác ngộ:
- Thế thì lần sau em sẽ nói là một phần mười.
- Ừ, một phần mười khá chuẩn đấy.
Giang Cần nghe hai người nói chuyện mà cười nhếch mép, thầm nghĩ hai người gộp lại cũng không đủ EQ, thế mà cũng thảo luận nghiêm túc thật đấy.
Đảo mắt một cái đã tới chiều, không trung Lâm Đại bỗng bị bao vây bởi vô số cụm mây xám xịt, bên ngoài gió to thổi phần phật vô cùng dọa người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận