Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 178: Hành sự lộ liễu

- Tiếp đi.
Đàm Thanh giơ tay:
- Tôi thấy biển PVC cỡ lớn ở quảng trường Tiến Lên rất tốt, vừa to lại vừa bắt mắt.
Thời Miểu Miểu cũng không nhịn được nữa lên tiếng:
- Học trưởng Đổng trù tính lựa chọn chủ đề cũng rất tốt. Tỷ lệ giữ chân lớn như vậy, phần lớn đều là vì tiêu chuẩn lựa chọn chủ đề của học trưởng khá phù hợp.
Lộ Phi Vũ bám sát theo sau:
- Tôi nghĩ sở dĩ cuộc thi lần này thành công, quan trọng nhất nhất nhất chỉ có một yếu tố.
- Yếu tố gì?
- Bởi vì bà chủ chúng ta không tham gia cuộc thi.
Giang Cần thầm mắng một tiếng nịnh bợ, thầm nói, người như Lộ Phi Vũ, nếu không thăng quan phát tài thì thiên lý bất dung.
Nhưng không thể không nói, những gì họ tổng kết quả thực có lý. Cuộc thi hoa khôi mang lại sức nóng cho diễn đàn, còn sức nóng của diễn đàn lại nâng cao doanh số bán hàng của quán trà sữa. Cuối cùng người dùng vì nội dung mà ở lại, dữ liệu doanh số bán hàng lại thu hút hàng loạt các nhà quảng cáo. Tất cả chiêu thức này hợp thành một bài quyền chặt chẽ, tháo rời bất kỳ điều gì trong số đó cũng không được.
Nói cách khác, bước đầu tiên nên tiến hành khi mở rộng đến các trường khác không phải tổ chức cuộc thi, mà là mở thêm chi nhánh của Hỉ Điềm, trước hết phải đóng một cây đinh rõ ràng trên địa bàn của người khác.
Xem ra tiểu phủ bà lại được kiếm tiền rồi, mặc dù số tiền ít ỏi này cô cũng không thiếu.
Giang Cần lên tiếng kết thúc cuộc họp, bảo họ tiếp tục chơi bài, sau đó hắn quay lại 208, dùng QQ liên lạc với Quách Tử Hàng.
Lão Quách là sinh viên trường Đại học Khoa học Kỹ thuật, chắc chắn khá quen thuộc với khuôn viên trường của mình. Nếu đã muốn lặp lại chiến lược trước đó, thì phải tìm một người dẫn đường. Quách Tử Hàng là ứng cử viên rất tốt, dù sao thì chàng trai này và cô dì nhỏ ở sạp trái cây cũng quen biết nhau.
Quách Tử Hàng có thể không hiểu, nhưng cô dì nhỏ chắc chắn có hiểu biết về bầu không khí kinh doanh ở khu vực đó.
Con đường để Hỉ Điềm nổi dậy là gì?
Là ở một vị trí tồi tàn, trải qua quảng cáo tuyên truyền, trong nháy mắt khởi tử hồi sinh. Từ đó mới khiến các hộ kinh doanh xung quanh chấn động cực độ, vì vậy lần tái hiện này, hắn muốn xây lại cái nền móng này.
“Lão Quách, mày đang làm gì vậy?”
“Mấy ngày trước tham gia một hoạt động của hội nhóm sinh viên, tao mới làm quen được một học tỷ, bây giờ đang nói chuyện với cô ấy.” Quách Tử Hàng lập tức trả lời.
Giang Cần gửi một biểu tượng cười mỉm qua:
“Mày khá đấy, đây gọi là khít từng kẽ răng sao, không theo đuổi cô dì nhỏ bán trái cây nữa à?”
“Tao vốn không hề theo đuổi cô ấy, chỉ kết bạn và trò chuyện vài câu trên QQ thôi, Giang ca, mày đừng có đồn ra ngoài đấy.”
“Yên tâm đi, tao có rảnh đâu mà lan truyền tin đồn, ngày mai chủ nhật, tao qua đó gặp mày.” Giang Cần gõ bàn phím lách cách.
Quách Tử Hàng lập tức trả lời:
“Thật hay giả thế? Chết tiệt, tốt quá rồi, đến đi đến đi. Cuối tuần nào tao cũng rảnh mệt cả người, đang nghĩ xem có nên tìm mày đi chơi không đây, mày qua chỗ tao thì tốt quá, chỗ tao đi xe không tiện lắm.”
Rảnh?
Lão tử không hề liên quan cũng không có quan hệ gì với từ “rảnh” này cả.
Vừa muốn làm kinh doanh, vừa muốn dỗ dành tiểu phú bà, ngươi cho rằng ai cũng có thể làm ông chủ sao?
“Được rồi, vậy mai gặp.”
"Đợi đã, Giang ca, đoạn đường phía nam trường tao đang thi công, nên xe buýt sẽ chạy đường vòng, mày phải ngồi 203 trước, sau đó đến thư viện thành phố thì đổi sang 101 mới đến được.” Quách Tử Hàng chân thành nhắc nhở.
Giang Cần mỉm cười gõ chữ: "Tao mua xe rồi."
Sáng sớm hôm sau, Giang Cần ngồi xe buýt vào nội thành một chuyến, đến cửa hàng Tứ Nhi Tử ở thành phố ô tô, cầm lái chiếc xe Audi mới mua của mình, sau đó xếp hàng chọn số, nhận biển số tạm thời, mòn mỏi cả buổi sáng, sau khi đến trường Đại học Khoa học Kỹ thuật Lâm Xuyên cũng đã ba giờ chiều.
Quách Tử Hàng đang đợi ở cổng trường, cứ nhìn mãi chiếc xe Audi của Giang Cần, trong đôi mắt cũng hằn lên ghen tị.
Vừa năm nhất đã mua xe, còn là BBA, cũng quá khoa trương đi.
- Giang ca, nhà mày có biết mày mua xe không?
- Không biết, nhưng dù sao mày cũng đừng truyền ra ngoài, tao không muốn quá lộ liễu. Nếu không, mọi người đều sẽ biết mối tình đầu thời đại học của mày là cô dì nhỏ bán trái cây.
Sắc mặt Quách Tử Hàng tái nhợt, lập tức vỗ ngực đảm bảo tuyệt đối sẽ không truyền ra ngoài:
- Vậy bây giờ chúng làm gì đây? Đi hóng gió hả?
- Đi gặp cô dì nhỏ của mày trước, sau đó mới đi hóng gió, tao có chút chuyện muốn hỏi ý kiến cô ấy.
Giang Cần dự định làm xong chính sự trước.
- Hả?
- Nói thật với mày, tao định mở quán trà sữa ở trường này, nhưng lại không hiểu nhiều nơi này, nên muốn tìm một người làm buôn bán hỏi thử, xem coi vị trí nào tệ nhất.
Quách Tử Hàng sửng sốt một chút:
- Nói ngược rồi chăng? Phải là vị trí nào tốt nhất mới đúng chứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận