Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 729: Vật họp theo loài, người phân theo nhóm (1)

Giang Cần tức xì khói, giơ tay lên che mắt của Phùng Nam Thư lại, một chút kẽ hở cũng không lộ ra.
Phùng Nam Thư rì rầm, cô không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng vẫn vô cùng nghe lời, không cho xem thì cô không xem, cực kỳ ngoan ngoãn.
Yêu cầu của cô không có gì nhiều, chỉ cần được bên cạnh Giang Cần là đủ, còn đứng hay ngồi, trong trường hay ngoài trường đều được, cô không quan tâm, có thể dính lấy hắn là vui rồi.
3 phút đã trôi qua, nhóm nam sinh lộ cơ bụng đã lui về cánh gà, trước khi đi còn hôn gió với toàn hội trường, khiến các nữ sinh hò reo nhiệt liệt.
Lúc này Giang Cần mới thở phào nhẹ nhóm, sau đó giơ chân đá nhẹ về ghế phía trước:
- Mã ca, mấy người đó hình như không phải người của khoa chúng ta phải không? Sao tôi chưa thấy bao giờ?
- Đúng là không phải, bọn họ được tôi mời về từ câu lạc bộ street dance bên ngoài, đặc biệt tới đây để biểu diễn cho chúng ta.
- Gu của anh đặc biệt phết nhỉ, mời một đống con trai lộ cơ bụng về làm gì vậy? Cho ai ngắm?
Mã Giang Minh lập tức lộ ra nụ cười thần bí:
- Giang ca đừng nóng vội, những người này chỉ đi kèm thôi. Tiết mục vũ đạo nóng bỏng sau đó mới kích thích. Tám em gái nóng bỏng! Tất cả đều mặc quần short và áo croptop.
- Tám em gái nóng bỏng! Lố vậy cơ à?
Giang Cần không khỏi hít thở không thông:
- Lão Mã tài quá, tôi biết là tiền tài trợ sẽ không uổng phí mà.
- Tất nhiên rồi Giang ca, cậu đợi đi, tý nữa là tới đó.
Vừa dứt lời, trên sân khấu lần nữa tối sầm lại, khi đèn đuốc được thắp lên, ông chủ Giang đã chắc chắn rằng lão Mã thực sự là một chính nhân quân tử nói lời giữ lời.
Trên sân khấu có tám cô gái mặc quần short trắng siêu ngắn, phối kèm áo croptop hồng nhạt, lộ ra những cặp chân trắng nõn hút mắt, khiến những tên con trai trong cả hội trường đồng loại kêu lên đến đây thật xứng đáng, tiếng huýt sáo vang vọng chân trời.
Giang Cần cũng tỏ ra vô cùng mãn nguyện, dần thả lỏng bản thân, dựa người vào ghế định bụng sẽ thưởng thức trọn vẹn cảnh này.
Cũng giống với nhóm nam lúc nãy, người đầu tiên bắt đầu các động tác nhảy cũng là người đứng đầu. Cô ấy bắt đầu cong eo, lộ ra cặp mông cong cong, tay phải vuốt ve từ mắt cá chân lên, tạo thành một hình chữ S vô cùng tinh tế.
Sau đó…
Sau đó Giang Cần chẳng nhìn thấy gì nữa.
Bởi vì Phùng Nam Thư đột nhiên giơ tay lên che đi mắt của hắn, vẻ mặt có hơi kiêu kỳ, nói gì cũng không để hắn xem.
- Phùng Nam Thư, cậu làm gì vậy?
- Mình không muốn cậu xem.
- Tại sao?
- Đồi phong bại tục.
Nhìn thấy cảnh này, Mã Giang Minh không khỏi chép miệng. Cái tên này, đúng là vật họp theo loài, người phân theo nhóm.
Rất nhanh, màn vũ đạo nóng bỏng trên sân khấu đã tới hồi kết, tiếng vỗ tay trong hội trường rền vang như sấm kèm tiếng hú hét như sói đói đã 18 năm chưa được ăn thịt sống vậy.
Giang Cần không nhìn thấy gì, nhưng vẫn nghe được, trong lòng cảm thấy vô cùng ghen tị.
Đợi sau khi tiểu phú bà bỏ tay ra, Mã Giang Minh vô cùng hào hứng nói:
- Giang ca, lần này cậu đã thiệt thòi lớn rồi, cô gái xinh đẹp đứng ở đầu còn hướng về cậu để hôn gió đó. Cái này là lợi ích đích thân tôi sắp xếp chỉ dành cho kim chủ thôi đó!
Giang Cần mặt mày vô cảm nhìn y:
- Mã ca, anh thấy mình có tý lịch sự nào không?
Phùng Nam Thư cũng xụ mặt nhìn y:
- Anh có lịch sự không vậy?
Được được được, đúng là vật họp theo loại, Mã Giang Minh lập tức ngưng nói.
Mà nửa tiếng đồng hồ kế tiếp, hai người nọ dường như đùa vui phát nghiện, chỉ cần có con trai lên sân khấu thì Phùng Nam Thư sẽ bị che mắt, còn con gái lên biểu diễn thì Giang Cần cũng chẳng nhìn thấy gì nữa. Hai người cứ che qua che lại vô cùng ấu trĩ.
Theo như cách nói của ông chủ Giang, không cần biết người đó điềm tĩnh trưởng thành đến đâu, cũng không cần biết là vị tiên nữ lạnh lùng băng giá đến nhường nào, chỉ cần rơi vào lưới tình bạn thì đều sẽ trở nên vô cùng ấu trĩ.
Tất nhiên chương trình này cũng sẽ có tiết mục có cả nam lẫn nữ, ví như hát tình ca, tiểu phẩm, hoặc là tiết mục biểu diễn nhóm, mỗi lần có tiết mục như vậy, hai người họ đều đưa tay che mắt đối phương.
Cho đến tận cuối chương trình, chẳng hiểu sao tiểu phú bà lại bị hắn ôm vào lòng, thân thể của thiếu nữ phút chốc trở nên mềm nhũn, không giãy giụa nữa mà dựa vào trong lòng Giang Cần, ánh mắt long lanh sáng ngời.
- Chương trình chào đón tân sinh viên đến đây là kết thúc. Tiếp sau đây xin mời nhà sáng lập của diễn đàn trường Zhihu, đồng thời cũng là nhà tài trợ của chương trình này, anh Giang Cần, sẽ lên phát biểu đôi lời.
Giang Cần thấy tê dại cả người, tốn tiền, tốn thời gian hai tiếng đồng hồ nhưng kết quả lại xem mấy ông nam giới biểu diễn? Sau đó lại còn phải lên sân khấu biểu diễn cho người ta xem?
Nhưng người ta đã thông báo rồi, hắn cũng không thể xua tay từ chối được. Ông chủ Giang đành đứng dậy đi lên sân khấu, nói vài câu cho có.
Bạn cần đăng nhập để bình luận