Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 136: Lần thứ hai giảm nửa giá (2)

Cốc cốc cốc.
Tiếng gõ cửa vang lên, ánh mắt của Giang Cần rời khỏi màn hình máy tính, nhìn ra phía ngoài cửa, chỉ nhìn thấy một chị gái đeo kính, búi tóc củ tỏi đang nghiên đầu nhìn vào trong.
- Xin chào, tôi là chủ cửa hàng đồ ngọt Bối Lam ở Quảng trường Tiến lên, có thể thuê quảng cáo không?
- Mời vào trong.
Giang Cần đưa tay kéo ghế và gọi Đàm Thanh tới, phụ trách tiếp đón vị khách đến có mục đích này.
- Chào chị, trang web của chúng tôi hiện đang có chương trình ưu đãi giảm giá còn 80% cho khách hàng thuê quảng cáo, banner quảng cáo trên trang chủ của diễn đàn là 19999, loại B ở webpage là 9999, hình ảnh nhỏ ở khu vực slider là 5999. Giá cả có thể thương lượng, quảng cáo thứ hai giảm nửa giá.
Đàm Thanh dùng kỹ năng ăn nói đã qua rèn luyện giới thiệu qua một lần.
- Lần thứ hai giảm một nửa?
Đàm Thanh gật đầu rất nghiêm túc:
- Ví dụ chị cảm thấy quảng cáo có hiệu quả tốt, và muốn book quảng cáo lần hai, vậy thì giá cả của lần thứ hai sẽ được giảm một nửa.
Chủ tiệm đồ ngọt Bối Lam suy nghĩ một chút:
- Vậy lần đầu không được giảm một nửa giá sao?
- Không được đâu ạ, hoạt động của chúng tôi là như vậy, hoặc là…
Giang Cần bỗng nhiên vỗ vai Đàm Thanh, ngắt lời cô, sau đó ép thấp giọng nhìn quản lý Bối Lam hỏi:
- Nếu như chị đưa hộ kinh doanh bên cạnh tiệm chị cũng tới đây thuê quảng cáo, vậy đây không phải lần thứ hai của chị sao?
Chị gái trầm ngâm suy nghĩ, sau đó mở điện thoai, ra ngoài gọi một cuộc.
Đàm Thanh ngẩng đầu nhìn Giang Cần:
- Ông chủ, thế này được sao?
- Trang web vừa mới đi những bước đầu tiên, tất cả quy tắc đều không phải quy tắc, phải học vận dụng linh hoạt.
- Ồ ồ.
- Thời gian gần đây, những hộ kinh doanh giống thế này đoán chừng sẽ đến thường xuyên, bọn họ chưa hẳn là có ý định thuê quảng cáo thật, có thể chỉ là đến hỏi thăm thôi, nhất định không được hấp tấp, phải giữ bình tĩnh.
Đàm Thanh mím môi:
- Được rồi ông chủ, tôi sẽ nghiêm túc tiếp đón họ.
Giang Cần cho cô một ánh mắt cổ vũ, sau đó ra khỏi phòng 208, lại quay về tiệm trà sữa Hỉ Điềm ở Quảng trường Tiến lên.
Tiệm trà sữa vắng như chùa bà đanh lúc trước giờ bắt đầu có người xếp hàng, một phần là do bị tấm biển quảng cáo thu hút đến, một phần là bị thu hút bởi quảng cáo trên diễn đàn mà đến.
Mọi người đều tuân theo nguyên tắc, cậu một ly tôi một ly, lượng hóa đơn dần dần tăng lên.
Phòng Tiểu Tuyền ở trong tiệm bận tới bận lui, mồ hôi đã bắt đầu tuôn ra trên trán, nhưng động tác vẫn nhanh nhẹn như cũ.
- Tôi ủng hộ cho Phương Huyên khoa Truyền thông, ai vote cho Phương Huyên, tôi sẽ mời người đó uống trà sữa, vị nào tùy cậu chọn.
Trên quảng trường bỗng vang lên một tiếng hô to, lập tức khiến con mắt của Giang Cần phát sáng.
Hắn biết, dù là Lâm Đại, cũng chắc chắn không thể thiếu kiêu hùng như Tần Tử Ngang.
Giang Cần quay đầu nhìn, liền thấy một Tần Tử Ngang không biết tên của Lâm Đại chi tiêu hào phóng, biểu cảm kiêu căng, xấp tiền giấy hồng hồng trong tay theo cổ tay không ngừng rung rung, truyền đến một trận ồn ào.
Thật nhiều tiền nha, như thế kia cũng là tiểu phú bà rồi.
- Tiểu Tuyền, lão bản nương của các cô đâu?
Giang Cần bước vào tiệm thuận miệng hỏi một câu.
Phòng Tiểu Thuyền ngẩng đầu, ngốc nghếch nhìn Giang Cần, trong con ngươi có ba phần nghi ngờ, ba phần ngỡ ngàng và bốn phần khó hiểu.
Giang Cần bị biểu cảm này của cô làm cho sững sờ một hồi:
- Cô cứ nhìn chằm chằm vào tôi thế là có ý gì?
- Xin lỗi lão bản nương, não tôi có hơi ngu si, câu vừa nãy nghe không hiểu, cậu là đang hỏi cậu ở đâu sao?
Giang Cần cũng hơi lú:
- Tôi là lão bản nương?
- À đúng, bà chủ nói như vậy đó.
Phòng Tiểu Tuyền nói nhỏ một câu.
- Tôi là lão bản nương? Cô nhìn xem anh, một quý ông như thế này không cần thể diện sao? Đổi cách gọi đi.
- Ồ ồ, được rồi ông chủ, bà chủ về kí túc xá rồi, mới đi không lâu đâu. Bà chủ hình như không thích nơi đông người.
Giang Cần gật đầu, không nhịn được lẩm bẩm một câu, trong lòng thầm nghĩ gọi ông chủ với bà chủ cũng quá mập mờ rồi, yêu đương không phải chó cũng không thèm yêu sao?
Nhưng mà Phùng Nam Thư không ở đây cũng tốt, nếu không kế hoạch marketing coi như hỏng bét.
Vì sao ấy à?
Một đám kêu gào ủng hộ hoa khôi kéo đến mua trà sữa, kết quá phát hiện nữ thần của mình còn chẳng xinh đẹp bằng bà chủ quán trà sữa, ai có thể tiếp nhận đả kích như vậy được?
Về lâu về dài, những tín đồ của các nữ thần có khi càng ngày càng ít đi, vậy thì độ hot của cuộc thi hoa khôi càng ngày càng giảm, độ phát triển của trang web sẽ bị tụt dốc.
Nhan sắc có hại cho đoàn kết như của tiểu phú bà phải cất giấu thật kỹ mới được, tránh cho khỏi hại nước hại dân, dẫn đến tranh chấp lớn.
Ôi, cuối cùng vẫn là một mình mình chịu đứng tất cả, bảo vệ cả ngôi trường này.
Mẹ nó nếu không được đánh giá là sinh viên ba tốt, thì thật không thể chấp nhận được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận