Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 287: Chỉ toàn gạt người thôi

- Tôi nhận lời xin lỗi của chị, nhưng tôi cũng từng nói rồi, bộ tiểu thuyết của chị không hợp với yêu cầu của trang web, tôi là người làm ăn chứ không phải kẻ yêu thích văn học, tôi cần những tác phẩm thu hút được người đọc.
Giang Cần từ chối lời cầu xin của cô ngay tại chỗ.
- Vậy tiểu thuyết của Thời Miểu Miểu phù hợp? Tiểu thuyết của cô ấy còn có giá trị hơn tiểu thuyết của tôi? - Diêu Diễm Linh nghiến răng nghiến lợi nói.
- Đây không phải là điều tôi có quyền phán xét, mà là đáp án của sinh viên toàn trường. Chị xem độ nổi tiếng của “Anh là khói lửa nhân gian” là biết, giáo viên lẫn học sinh toàn trường đều thích.
Diêu Diễm Linh hít sâu một hơi:
- Chị có thể không cần tiền nhuận bút, chỉ cần em cho chị một cơ hội chứng minh bản thân!
Giang Cần thở dài:
- Học tỷ, chị không xem phần thi biện luận vừa rồi à? Bên phản biện thắng, nếu biết kết quả chắc chắn sẽ không tốt thì không cần bắt đầu nữa, miễn cho bị tổn thương rồi mãi đắm chìm vào đó.
- Thế thì sao chứ? Chị có tự tin rằng tác phẩm của chị tốt hơn hẳn Thời Miểu Miểu, nếu em không nhận thì chị sẽ tự đăng, ngồi đó giương mắt chờ mọi người hâm mộ “Cô Thành” đi!
- Vậy thì tốt quá, tôi cũng mong chờ thời khắc đó lắm. Dù sao thì chị nổi tiếng cũng đồng nghĩa với việc tôi kiếm được tiền mà, học tỷ cố lên, tốt nhất là chứng minh cho tôi thấy.
Giang Cần vừa nói xong thì chiếc Bentley màu đen đã đỗ trước cửa hội trường, chú Cung hạ cửa xe xuống gọi thiếu gia tiểu thư trước mặt mọi người.
Vì vậy ở trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Giang Cần và Phùng Nam Thư ngồi lên xe, chiếc xe từ từ rời đi trong đêm tuyết, chỉ chừa lại một bóng xe tiêu sái cho mọi người ở đó.
- Ôi vãi, người vừa rời đi bằng Bently là ai vậy?
- Ngôi sao học tập đầu tiên trong lịch sử Lâm Đại, Giang Cần!
- Ngôi sao học tập là thứ gì? Sao tôi chưa từng nghe đến vậy?
- Không biết, nhưng chắc là lợi hại lắm.
- Thế còn cô gái kia thì sao? Cổ đẹp quá đi mất thôi, nãy ở trong phòng tôi còn không nhìn rõ, đúng là chim sa cá lặn mà.
- Người kia là bà chủ Phùng Nam Thư.
- Bà chủ của ai cơ?
- Cậu hỏi tôi thì tôi hỏi ai? Chỉ nghe được đúng sáu chữ đó.
Cùng lúc đó ở ghế sau xe Bentley, Giang Cần dựa vào cửa xe chăm chú ngắm nhìn cảnh vật bị tuyết bao trùm ở bên ngoài, yên lặng hồi lâu.
Phùng Nam Thư cũng yên lặng nắm tay vào với nhau, thần thái lạnh lùng không khác gì các cô thiên kim tiểu thư khác.
Cô không biết cuộc thi biện luận hôm nay có ý nghĩa gì với Giang Cần, nhưng mà thấy hình như hắn hơi không vui nên cô cũng không vui.
Lúc lâu sau, chiếc Bentley mới từ từ về đến Lâm Đại, tuyết rơi lả tả nên vườn trường chật kín người, có người duỗi tay đón bông tuyết rơi xuống nhưng cũng có người vo tuyết lại để ném nhau.
Đây là trận tuyết đầu tiên năm 2008 nên khó tránh khỏi việc sinh viên của Lâm Đại kích động như vậy.
Đặc biệt là những người sinh ra và lớn lên ở phía Nam, ví dụ như Chu Siêu, vừa thấy tuyết một phát là bung lụa điên cuồng trên nền tuyết trước cửa ký túc xá.
- Bên này này Giang ca!
- Tuyết rơi thôi mà cũng kích động đến vậy hả?
Chu Siêu vo một quả cầu tuyết:
- Tại trước có mấy khi thấy đâu, phải rồi cậu đi đâu đấy?
Giang Cần tìm một chỗ không bị tuyết hất vào, vừa phủi phủi tuyết trên vai vừa nói:
- Tôi đi xem người ta biện luận.
- Cậu còn có sở thích này hả?
- Đề biện luận là chuyện tôi tự hỏi và phân vân đã lâu nên mới để mọi người giúp đưa ra đáp án.
Đôi mắt Giang Cần trở nên thâm thúy.
Chu Siêu nghe cái hiểu cái không, cũng chẳng hỏi kỹ:
- Vậy giờ cậu có đáp án chưa.
- Ừ, tôi có đáp án rồi.
- Nói tôi nghe được không?
- Mẹ nó biện luận toàn gạt người thôi, không tin được!
Sau một trận tuyết lớn ào ào đổ xuống, hương vị trời đông giá rét lập tức nồng nặc, nhiệt độ ở Lâm Xuyên chợt hạ xuống, không ít sinh viên còn phải đi học hận không thể ôm chăn đi ra ngoài.
Ngay cả những người không có tiết học muốn mở cửa sổ ra hít một chút gió lạnh thì cũng bị gió lạnh đánh bay suy nghĩ muốn đi ra ngoài.
Ngay cả chuyên gia tình ái như lão Tào cũng cuộn mình trong ký túc xá, do dự mãi không dám đi ra ngoài.
Một là hắn không muốn ra ngoài, hai là buổi sáng Đinh Tuyết mắng hắn một hồi lâu nói trời lạnh như vậy anh còn rủ tôi đi hẹn hò, anh muốn lão nương đây chết cóng à!
Trong trận tuyết lớn này, Multi-group do Giang Cần một tay tạo ra đồng thời mở cả cổng đăng kí và cổng đặt hàng đúng vào lúc bảy giờ, liên kết với diễn đàn Zhihu, quảng cáo chiếm nửa trang chủ.
Trong nháy mắt khi hợp tác với Multi-group, màu sắc chủ đạo của trang chủ diễn đàn vốn dĩ có màu xanh da trời lại biến thành màu vàng sáng.
Sự thay đổi màu sắc đột ngột là thứ bắt mắt nhất.
Tất cả mọi người đều đã dùng quen diễn đàn màu xanh da trời, sau khi đăng nhập chợt phát hiện trang chủ đã thay đổi màu sắc nên hiếu kỳ đi tìm nguyên nhân, rồi Multi-group nổi bật nhất lập tức chiếu vào tầm mắt của mọi người, đây chính là dẫn lưu cơ sở nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận