Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 710: Cậu không được thèm muốn thân thể của mình ! (1)

Chọn lựa một thôi một hồi, Giang Cần quyết định ăn canh vịt già và bánh rán, hắn xé bánh ra chấm vào nước canh rồi đút cho Phùng Nam Thư, tiện thể lau miệng cho cô, hắn cảm thấy da của tiểu phú bà vừa mềm lại vừa trơn.
Với lại cô gái này thật sự rất giỏi thức đêm.
Theo như lời của Cao Văn Tuệ, tối hôm qua cô đã xem video hội nghị của hắn tới tận hơn 3 giờ sáng mới đi ngủ, rồi 6 giờ lại dậy đánh răng rửa mặt để đợi hắn cùng đi ăn sáng.
Ăn xong lại xem lại lần nữa rồi mới đi ngủ, vậy mà đôi mắt cô vẫn cứ long lanh ngập nước, trừ việc mắt hơi đỏ ra thì đến cả quầng thâm cũng chẳng có.
Không, cũng không phải không có.
Giang Cần dí sát lại gần ngắm cô, phát hiện ra trên mặt cô vẫn có tí vết thâm quầng.
Tiểu phú bà hơi căng thẳng khi Giang Cần nhìn chằm chằm cô như vậy, nên gương mặt lại lộ ra vẻ lạnh lùng băng giá, chế độ bạch phú mỹ lạnh lẽo lại bắt đầu khởi động, nhưng hàng mi khẽ rung và những ngôi sao trong mắt cô lại cho thấy cô muốn làm nũng.
Giang Cần nhìn một lúc thì bừng tỉnh:
- Nghe bảo cậu đã xem video của mình tới mức không thèm đến lớp phải không?
Tiểu phú bà chợt nhớ ra chiều nay mình không đi học, nên ưỡn ngực nói:
- Giang Cần, mình biết trốn học rồi.
- Cái này thì có gì mà tự hào, tới bây giờ mình vẫn không phân biệt được hết các giảng viên của lớp đấy.
- Nhưng mình chưa từng làm việc này bao giờ. - Tiểu phú bà có chút mừng rỡ.
Giang Cần xé một miếng thịt vịt đút cho cô:
- Rồi rồi, cái tốt thì không học toàn đi học cái xấu, cậu thấy trốn học là việc tốt sao? Mau từ bỏ nó đi, tối nay về phải ngủ cho ngoan đấy.
- Mình sẽ cố gắng. - Phùng Nam Thư lộ vẻ nghiêm túc, sau đó ăn miếng thịt mà Giang Cần đút cho cô.
Sau khi ăn tối xong, trời đã tối đen như mực. Giang Cần đưa Phùng Nam Thư đến phòng tắm công cộng của trường để tắm rửa, sau đó đưa cô về ký túc xá, đứng trước đèn đường dưới chân tòa nhà vẫy tay với cô.
Phùng Nam Thư cũng đứng bên cửa sổ vẫy tay với hắn, vẻ mặt ngoan ngoãn điềm tĩnh:
- Ngủ ngon nhé gấu đen khổng lồ.
Giọng cô nhỏ nhẹ như vậy, Giang Cần đứng cách năm tầng lầu sẽ không nghe thấy gì cả, nhưng khi thấy cảnh này, cảm xúc của Giang Cần dần dần trở nên phức tạp.
Thế nào được gọi là bạn tốt?
Tạm không bàn về những việc làm hàng ngày, hắn cảm thấy bạn tốt gần nhau có thể vui đùa cùng nhau, không ở cạnh nhau cũng sẽ có cuộc sống riêng của mỗi người, nhưng bây giờ, dường như tiểu phú bà đã xâm nhập vào cuộc sống của hắn quá sâu, như thể vận mệnh của hai người đã quấn lấy nhau.
Còn nhớ khi mới trùng sinh, trong đầu hắn chỉ luôn nghĩ tới việc kiếm tiền, nhưng nửa năm gần đây, chỉ cần không dắt tiểu phú bà đi đâu đó thì hắn sẽ cảm thấy như còn việc gì đó chưa được hoàn thành vậy.
Đến cả những hành động vượt quá giới hạn như nắm tay, ôm ấp, đút đồ ăn, sấy tóc, mè nheo cũng diễn ra càng ngày càng tự nhiên, càng ngày càng trơn tru, giống như chuyện con ếch bị nấu chín trong nồi nước sôi vậy.
Nghĩ tới đây, trái tim của Giang Cần rơi bộp một cái, lập tức dùng ánh mắt cảnh giác nhìn Phùng Nam Thư đang đứng cạnh cửa sổ tầng năm.
- Tiểu phú bà!
- Hả?
- Cậu không được thèm muốn thân thể mình!
Nghe xong câu này, trong mắt Phùng Nam Thư tỏ vẻ khó hiểu, cô nhìn gấu đen khổng lồ xa dần trong màn đêm đen, lúc này mới lon ton đi vào phòng.
Cô thực sự rất nghe lời Giang Cần, hoàn toàn không nghĩ tới việc mở máy tính xem video nữa mà lên giường đi ngủ từ rất sớm.
Nhưng buổi chiều ngủ no cả mắt rồi, bây giờ trăn trở trên giường cũng không ngủ được, vậy là cô lặng lẽ ngắm trần nhà, trông như một cô gái ngơ ngác đáng yêu không có linh hồn vậy.
- Cai được 1 phút, tự thưởng cho bản thân 10 phút vậy…
Phùng Nam Thư ra quyết định, rồi trèo xuống ngồi vào ghế, mở video trong máy tính lên xem, khép hai chân lại rồi đung đưa bàn chân trắng nõn.
Sáng sớm hôm sau, Lâm Xuyên lặng lẽ đón một cơn mưa mùa thu, Giang Cần ngủ dậy, mò lấy điện thoại mở ra xem liền phát hiện tiểu phú bà không chúc hắn buổi sáng tốt lành, khiến hắn không khỏi cảm thấy kỳ lạ.
Cô gái này không phải nghiện lại rồi đấy chứ?
Giang Cần buông điện thoại, vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt rồi lấy ra một chiếc ô ở trong tủ, hắn không định hỏi thêm tiểu phú bà nữa mà đi tới căn cứ khởi nghiệp dưới cơn mưa thu se lạnh.
Kế hoạch tiếp thị địa phương giai đoạn hai của Zhihu đã chính thức bắt đầu, các thành phố mục tiêu gồm Thiên Tân, Thành Đô, Tây An, Trịnh Châu, Trường Sa, Ninh Ba. Sáu thành phố này vẫn chưa được khảo sát thị trường, vẫn chưa biết được tình hình cụ thể ra sao, cho nên mấy hôm nay hắn phải theo dõi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận