Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 260: Tôi là ngôi sao học tập !

Giang Cần bị vạch trần nhưng cũng không xấu hổ, ngược lại còn cười mỉa:
- Dù sao thì thị trường cũng đều là như vậy mà. Tôi vẫn kiên trì với cái giá một trăm ngàn tệ thì đương nhiên chúng ta sẽ không thể hợp tác được, nhưng chẳng lẽ chỉ cần tham gia miễn phí một chút còn được giảm năm mươi ngàn tệ không ngon ư?
Trước khi tới đây Giang Cần đã tính kỹ rồi, số tiền cao nhất có thể lấy được từ việc quảng cáo cho trung tâm thương mại Vạn Chúng là bảy mươi ngàn tệ, nên ngay từ đầu, hắn đã không tới đây vì phí quảng cáo mà là muốn tìm đối tượng hợp tác cho Multi-group.
Nếu chính thức bàn bạc hợp tác thì chỉ riêng thân phận hiện tại của Giang Cần đã thấp hơn bên kia quá nhiều, rất dễ bị bên đó bắt chẹp.
Nhưng nếu để Vạn Chúng nghĩ bên họ được lợi thì tỷ lệ thành công sẽ cao hơn.
Đều là kịch bản cả, đồ giống nhau nhưng chỉ cần đổi cách nói thì đã thu được các kết quả khác nhau như long trời lở đất rồi.
- Năm mươi ngàn tệ nha.
Giang Cần vươn tay ra vẫy vẫy trước mặt hai người:
- Giảm một phát năm mươi ngàn tệ mà mấy người còn do dự cái gì vậy? Nói thật nhé, năm mươi ngàn tệ mấy người cho ra chỉ là cái giá thấp nhất thôi, vẫn còn có thể kéo giá lên được nhưng tôi có cò kè mặc cả với mấy người đâu, năm mươi ngàn tệ là năm mười ngàn tệ.
Hiếm lắm Hà Ích Quân mới gặp được một người trẻ thú vị như vậy, ông không nhịn được mà cười ra tiếng:
- Được thôi, dù sao bên tôi cũng không có hại, để tôi xem thử xem Giang tổng sẽ làm thế nào tiếp theo.
- Cảm ơn tâm ý của Hà tổng!
- Xin lỗi nhưng chúng tôi không thể ký hợp đồng ngay được, tôi cần cho nhân viên cùng nghiên cứu một chút.
Giang Cần chép chép miệng:
- Làm gì đến mức đó chứ?
Hà Ích Quân nhìn về phía Nhạc Trúc:
- Giám đốc Nhạc của chúng tôi đã làm marketing được năm năm rồi, nhưng mà cậu chỉ dùng hai câu đã khiến cô ấy suýt mắc mưu, nếu không nghiên cứu bản hợp đồng này kỹ càng một chút thì tôi thật sự không dám ký đâu.
- Hà tổng, tôi là người thành thật đó.
- Người thành thật thường nhiều âm mưu nhất!
Giang Cần vui vẻ:
- Vậy được, Hà tổng cứ nghiên cứu đi, đừng bỏ lỡ thời khắc trang web của chúng tôi chính thức công bố với toàn thể cư dân mạng là được.
Hà Ích Quân gật đầu rồi nhìn bí thư của mình:
- Tiểu Phương, cậu đi đặt bàn ở Tụ Tiên Cư đi, tôi muốn mời Giang tổng ăn trưa.
- Đừng Hà tổng. Ăn uống thì thôi đi, chiều tôi còn phải đi nhận thưởng.
- Nhận thưởng?
- Không giấu gì Hà tổng, gần đây tôi vinh dự đạt được vị trí đứng đầu trong cuộc thi đua học tập toàn trường đầu tiên của Lâm Đại, trở thành ngôi sao học tập đầu tiên của Lâm Đại, chiều tôi còn phải đi nhận thưởng nữa, thật sự không có thời gian.
Nghe vậy, Hà Ích Quân và Nhạc Trúc ngẩng lên cùng một lúc, trong mắt hiện rõ vẻ kinh ngạc.
Ở Lâm Xuyên, Lâm Đại là trường đại học tốt nhất trong Đề án 985, người đầu tiên, đứng đầu, công cuộc thi đua học tập, toàn trường, ngôi sao học tập. Giỏi thật, cần bao nhiêu tài năng và chăm chỉ mới có thể nhận được danh hiệu này chứ?
Một giây trước, Giang Cần trong lòng Hà Ích Quân thật sự đã mất 50% độ tin cậy.
Một kẻ mà lời nào câu nào cũng tràn đầy bẫy rập thì có được bao nhiêu lương tâm?
Nhưng sau khi nghe Giang Cần nói mình là ngôi sao học tập đầu tiên trong lịch sử Lâm Đại thì phần tín nhiệm Lâm Đại đã chuyển tới Giang Cần.
Người làm ăn thế hệ trước hầu hết đều không có bằng cấp cao, bọn họ cũng đều có sự tôn trọng khó hiểu đối với trường học, đặc biệt là với các trường top đầu.
Hà Ích Quân cảm thấy nếu thành tích học tập của Giang Cần đứng đầu Lâm Đại thì hẳn sẽ không phải kẻ chuyên đi hãm hại lừa gạt người khác.
- Đúng là việc nhận thưởng quan trọng hơn thật, cơm thì lúc nào ăn chả được, tôi sẽ không cố giữ cậu lại nữa.
- Cảm ơn Hà tổng đã thông cảm, dù sao thì tôi cũng là người đứng đầu, còn là người đầu tiên nữa, nếu tôi vắng mặt thì chắc nhiều người sẽ thất vọng lắm.
- Ừm, giải thưởng của trường đều rất quan trọng, tôi hiểu mà.
Một lúc lâu sau, ba người rời khỏi trung tâm thương mại Vạn Chúng và đi tới phố ẩm thực gần đó để ăn mì chân giò.
Lúc này Đổng Văn Hào và Ngụy Lan Lan mới dám xác nhận hóa ra mục đích ban đầu của sếp không phải là mở rộng quảng cáo mà là tìm bên hợp tác cho Multi-group.
Mặt khác đoạn ngôi sao học tập đầu tiên toàn tường cũng quá đáng đúng không? Bọn họ sắp xấu hổ đến mức ngón chân moi ra cả tòa biệt thự rồi mà sao sếp có thể nói ra một cách bình thản như vậy chứ.
- Ông chủ, lúc cậu nói ngôi sao học tập cậu không thấy chột dạ à?
Giang Cần nhíu mày:
- Chột dạ cái khỉ gì? Người đầu tiên, đứng nhất, toàn trường, tôi có nói dối chữ nào không?
Ngụy Lan Lan sửng sốt:
- Không có.
Bạn cần đăng nhập để bình luận