Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 159: Nam thần hệ trừu tượng

Giang Cần trên mặt cười hì hì, trong lòng chửi mẹ, thầm nhủ buồn vui của nhân loại thật mẹ nó khác biệt, chuyện này cũng không vượt qua được sao?
Thật vất vả mới được nghỉ, còn mẹ nó bởi vì chuyện khó chịu này mà bị người ta phun một mặt.
- Không nói nữa, mẹ kiếp, bai!
Giang Cần mắng lớn, thầm nghĩ mình có nên chuyển nhà hay không.
Vu Toa Toa nhịn không được mà nhìn thoáng qua Lục Siêu:
- Cậu không nói sẽ chết sao? Làm nam thần tôi tức giận chạy mất!
- Những gì mình nói đều là sự thật, nói đi cũng phải nói lại, sao cậu lại tìm loại người này làm nam thần?
Lục Siêu triệu lần không hiểu.
- Giang Cần là nam thần của tôi thì sao? Mất mặt sao, Phùng Nam Thư lớp các cậu còn không phải ngày nào cũng ríu rít cạnh cậu ta!
Lục Siêu hơi sửng sốt, lập tức không phản ứng kịp Phùng Nam Thư là ai.
Điều này không phải là bởi vì cảm giác tồn tại của Phùng Nam Thư thấp, mà là bởi vì cô quá chói mắt, làm cho người ta không dám hướng về cô mà nghĩ. Thiếu nữ thiên tiên của trường trung học Thành Nam, bạch nguyệt quang kinh diễm thời thanh xuân của vô số người, không có lý do gì để cô dính tới chữ ríu rít này!
- Cậu nói Phùng Nam Thư nào?
- Lục Siêu có chút mơ hồ.
Vu Toa Toa phi một tiếng:
- Còn có Phùng Nam Thư nào nữa, trường trung học Thành Nam còn có Phùng Nam Thư thứ hai sao?
- Không có khả năng, cậu nói bậy đi, đó chính là Phùng Nam Thư a, cao lãnh như vậy, cô ấy sẽ ríu rít sao?
- Không tin thì lấy điện thoại ra, vào không gian QQ của Phùng Nam Thư nhìn xem!
Lục Siêu là học sinh lớp A, cùng một nhóm lớp với Phùng Nam Thư, hơn nữa không gian của Phùng Nam Thư chưa bao giờ khóa, cho nên vào xem rất dễ dàng.
Nhưng y nhớ trong không gian của Phùng Nam Thư chưa từng có thứ gì.
Lục Siêu lướt một cái, dùng ánh mắt không tin nhìn, kết quả ánh mắt lập tức ngưng đọng.
Y quả thật không có nhớ lầm, cả thời trung học, không gian của Phùng Nam Thư không có gì, nhưng bắt đầu từ kỳ nghỉ hè, cô mới bắt đầu đăng bài mỗi ngày, sử dụng giống như là một cuốn nhật ký.
- Có bạn tốt, tên là Giang Cần.
- Giang Cần dẫn tôi ngồi xe lắc.
- Giang Cần dẫn tôi đi ngâm suối nước nóng.
- Giang Cần nói cứ mỉm cười là được.
- Giang Cần nói sau này làm gì cũng mang tôi theo, thật vui.
- Giang Cần nói có thể ở bên tôi cả đời.
- Giang Cần, Giang Cần, Giang Cần, Giang Cần!
Không gian QQ của một cô gái gần như trống rỗng, nhưng từ một ngày nào đó, bên trong bỗng nhiên nhiều thêm một cái tên, sau đó khắp thế giới đều là cái tên này, hiện tượng như vậy đã rất nói rõ vấn đề.
Lục Siêu nhìn mồ hôi chảy ròng, dụi dụi mắt xác định mình không nhìn lầm.
Tên cẩu kia một bên đòi lại thư tình đã đưa Sở Ti Kỳ, một bên ân ái với nữ thần thanh lãnh Phùng Nam Thư, người này sống trừu tượng như vậy sao? Rốt cuộc cái nào mới là hắn?
- Đây là bị hack tài khoản phải không? - Lục Siêu vẫn không thể tin được.
Đôi mắt Vu Toa Toa sáng ngời:
- Vậy để mình nói cho cậu biết, kỳ nghỉ hè vừa rồi Giang Cần đã kiếm được ba trăm ngàn, ngay cả quán bar này cũng do cậu ta quản lý, giờ các hạ định ứng phó như thế nào đây?
Lục Siêu nuốt nước miếng:
- Để mình đi rửa mặt.
Vu Toa Toa hừ một tiếng, xoay người nhìn về phía bartender gần nhất:
- Xin chào, tôi là em gái của Giang Cần, có thể tặng tôi một đĩa trái cây được không?
- Được, quý khách chờ một chút.
- Mẹ, con phải về trường rồi!
Ngày cuối của kỳ nghỉ Quốc khánh, Giang Cần ăn sủi cảo mẹ tự tay làm, bước lên xe lửa đi tới Lâm Xuyên.
Thời tiết hôm nay không tốt lắm, toàn bộ bầu trời đều âm u, giống như trời sắp mưa, không khí mát mẻ, giống như là đang chứng minh câu nói một cơn mưa thu một tràng gió lạnh.
Sau khi đến ga, Giang Cần xuống xe lửa, mắt thấy sắc trời âm u, trong lòng bắt đầu tự hỏi làm sao trở về trường học.
Xe buýt có thể chạy thẳng đến cổng trường, nhưng xe taxi không thể đi vào đường dành riêng cho người đi bộ, lỡ như trời đổ mưa, đoạn đường từ phố đi bộ đến ký túc xá nam nhất định sẽ bị ướt, hơn nữa đoạn đường này còn rất xa.
Ai, thực sự nên mua một chiếc xe, về sau trang web sẽ quảng bá bên ngoài khuôn viên trường, không có xe cũng rất phiền.
- Tiên sinh, biệt thự Hào Đình xem qua một chút.
- Tiểu thư, biệt thự Hào Đình xem qua một chút.
Một cô gái trẻ tuổi đang đứng ven đường phát tờ rơi, lúc thấy Giang Cần liền thoáng sửng sốt, sau đó mở một cái túi xách khác:
- Tiên sinh, phòng trọ giá rẻ xem qua một chút?
Giang Cần nhíu mày, tránh tờ rơi phòng trọ giá rẻ kia, đưa tay cầm một tờ biệt thự Hào Đình, biểu tình nghiêm túc đi thẳng đến trạm dừng xe buýt.
Thật sự, không phải ai trên thế giới này đều có ánh mắt tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận