Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 727: Bé yêu tinh và gấu đen lớn (2)

- Mình cũng không biết, tự nhiên biến thành thế này. - Phùng Nam Thư rụt rè nói.
- Cậu tưởng mình ngốc à? Chắc chắn là Cao Văn Tuệ làm. Toi rồi, bây giờ mình không dám nhìn cậu luôn.
Ánh mắt Phùng Nam Thư trong vắt nhìn hắn:
- Giang Cần, cậu là một người tốt.
Giang Cần đối mắt với cô rồi hít một hơi thật sâu:
- Cậu hớp hồn mình rồi, cậu có biết bạn tốt của cậu sinh lý căng tràn không hả?
Tiểu phú bà nhẹ nhàng đút tay vào trong túi áo của hắn:
- Giang Cần, mình biết lỗi rồi, nhưng lần sau mình còn dám.
- Bé yêu tinh này…
- Gấu đen lớn.
Sau khi ăn tối, đèn đuốc trong phòng thể chất sáng rực, tân sinh viên của Học viên Tài Chính đã lũ lượt vào trong phòng, sau đó theo sắp xếp của giáo viên ngồi theo thứ tự.
Tuy vậy khi lớp Tài chính 2 nhìn thấy Tề Kỳ nghiêm túc ngồi xuống chỗ của mình, rất nhiều ánh mắt khó hiểu bắn về phía cô.
Không phải Tề Kỳ và Giang Cần đã hẹn nhau rồi sao? Nói rằng cùng nhau xem biểu diễn, còn nói với bọn họ sẽ ngồi hàng đầu đằng sau hàng đại biểu, sao bây giờ chỉ có một mình cô ấy, lại còn ngồi đúng vị trí đã được sắp xếp nữa chứ?
Trên thế giới này chắc chắn sẽ không có tin tức nào hoàn toàn bí mật, tuy rằng không biết là ai đã truyền ra, nhưng chẳng bao lâu mọi người đã biết chuyện xảy ra dưới tòa ký túc xá nữ.
Giang Cần đã đợi dưới lầu, nhưng không phải để đợi Tề Kỳ.
Không phải chứ, không phải Giang Cần chưa có bạn gái à? Hơn nữa Học viện Tài chính cũng đâu có hoa khôi, ai lại xứng đôi với người đàn ông tỏa sáng như vậy?
- Giang học trưởng thật kỳ lạ, anh ấy không thích con gái xinh đẹp à?
Quan Văn Tư nghe vậy thì quay đầu:
- Mình chỉ có 3 chữ để bình luận, không có mắt!
Vương Lâm Lâm hơi khó chịu với lời nói của Quan Văn Tư, do dự hồi lâu liền không nhịn được cất lời:
- Các cậu không nhớ thật à? Chị Tưởng Điềm đã nói rồi, người mà Giang ca Cần thích tên là Phùng Nam Thư, là cô gái xinh đẹp nhất Học viện Tài chính.
- À đúng rồi, mình nhớ chị Tống Tình Tình cũng kể rồi. - Tôn Na đột nhiên nhớ ra lời đồn đó.
Chỉ có điều lúc đó bọn họ không thấy Giang Cần là một nam thần nên chẳng hề quan tâm, sau này Giang Cần lên ti vi, bọn họ đều đã chú ý tới hắn, bị hào quang che mắt nên càng chẳng nhớ ra điều này.
Quan Văn Tư nghe xong thì bật cười:
- Mình từng xem qua một bài đăng trên Zhihu, nói rằng năm ngoái Đại học Lâm Xuyên từng tổ chức một cuộc thi hoa khôi, Học viện Tài chính còn chẳng có cơ hội bước vào đêm chung kết. Cậu nghĩ xem một học viện còn chẳng có cơ hội lọt vào đêm chung kết như vậy thì cô gái đẹp nhất có thể đẹp được tới đâu?
Tôn Na hơi ngạc nhiên:
- Học viện Tài chính của chúng ta đến cả vòng chung kết cũng không vào được á?
- Đúng vậy, cho nên người kia có đẹp tới đâu cũng chỉ là hoa khôi ngành thôi, cậu nhìn Tề Kỳ đi, tuyệt đối là cấp bậc hoa khôi trường. Cho nên mình mới bảo Giang học trưởng không có mắt nhìn, đúng không Tề Kỳ?
- Cũng không đến nỗi đáng nói như vậy, mỗi người đều có mắt thẩm mỹ khác nhau, có những người trông rất xinh đẹp, nhưng lại không phải là gu của họ thì họ không rung động cũng hết cách. Nhưng nếu như có người hợp gu họ thì dù có bình thường một tý họ cũng thích thôi.
Tề Kỳ vừa nói vừa ra vẻ ung dung cười cười.
Mọi người lập tức hiểu người vô cùng xinh đẹp mà cô nói là bản thân cô, người bình thường một tý chính là cô gái mà Giang Cần đi đón kia.
Quan Văn Tư ngẫm nghĩ hồi lâu rồi cắn môi:
- Cũng hợp lý, nếu như tâm đầu ý hợp thì kể cả có không đẹp như Tề Kỳ đi chăng nữa, anh ấy thích thì vẫn sẽ thích thôi.
Tôn Na cũng gật gù theo:
- Ai cũng bảo đàn ông yêu bằng mắt, nhưng cũng vẫn có những trường hợp ngoại lệ mà. So sánh tâm hồn và thể xác thì Giang học trưởng càng yêu vẻ đẹp tâm hồn hơn.
Đang lúc mọi người bàn tán xôm tụ thì lối vào của phòng thể chất đột nhiên truyền tới tiếng bán tán xôn xao, rất nhiều người nhỏ giọng kêu lên:
- Nhìn kìa, Giang học trưởng tới rồi.
Dù sao cũng là người tài giỏi vừa được lên ti vi, có hào quang và độ nổi tiếng là bình thường, do vậy sự xuất hiện của Giang Cần thực sự sẽ gây xôn xao, đây là việc hết sức bình thường.
Cùng lúc đó, những cô gái lớp hai đang nói chuyện phiếm cũng quay đầu nhìn ra cửa, muốn biết cô gái mà Giang Cần đích thân đón có dáng vẻ ra sao.
Ngay tức khắc, một cô gái mặc chiếc váy voan trắng đi vào từ cửa, dừng sau lưng Giang Cần, tay phải của cô được Giang Cần nắm chặt. Cô có ánh mắt lạnh lùng, vẻ đẹp tuyệt sắc, khí chất vừa cao quý vừa trong sáng, còn rạng rỡ hơn cả thiên kim nhà giàu trong phim truyền hình, khí chất bạch phú mỹ phút chốc lộ rõ.
Nhìn thấy cảnh này, các tân sinh viên đột nhiên ngơ ngác, như thể có một vầng trăng sáng bay xuống đây, tiên khí ngời ngời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận