Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 294: Như vậy là thích sao?

Phùng Nam Thư thấy cô không nói lời nào thì quay đầu nhìn về phía cửa sổ chờ đồ ăn của Giang Cần, hàng mi cong vút nhẹ nhàng run rẩy.

Trước kia, bên trong thế giới của cô chỉ có bản thân mình, trái tim nhỏ bé của cô giống như một cái kén, cản trở rất nhiều thứ bên ngoài.

Nhưng bỗng nhiên có một ngày, một con gấu chó không nói đạo lý vô cớ xé toạc cái kén dày này, mang theo ánh sáng sáng xâm nhập vào bên trong, còn sờ chân cô, từ đó về sau cô không thể quên được người này.

Trước mười tám tuổi, cô có một nguyện vọng rất lớn, chính là có được được một người bạn thân.

Nghỉ hè năm mười tám tuổi đó, cô đã thật sự có được một người bạn tốt trời ban.

Và dĩ nhiên, cô trở nên rất dính hắn.

Thế là trong lòng cô luôn luôn có suy nghĩ, có thể cứ như vậy cả một đời hay không?

Cô cũng không rõ sự khác nhau giữa bạn thân và người yêu, nhưng lại cảm giác được rất rõ một điều, dục vọng của mình ngày càng nhiều hơn.

Cô muốn được hắn nắm tay nhỏ, muốn gần gũi với hắn, muốn được hắn bóp chân.

Không gặp được hắn, cô sẽ nóng lòng, khi gặp được người rồi thì lại bắt đầu giả vờ ngớ ngẩn.

Nhưng... Đây có được coi là thích không?

Khi tiểu phú bà đang rơi vào mơ hồ, Giang Cần đã đi tới đi lui ba chuyến, bưng tới ba phần bánh dầu và canh vịt già, cũng rút đũa ra đưa tới.

Canh vịt già của căng tin số 2 rất đầy đặn, không chỉ có nước canh đầy, mà nguyên liệu nấu ăn cũng tương đối đầy đủ, khi ăn kèm với bánh dầu, rất nhanh có được cảm giác chắc bụng.

Nửa bát vào trong bụng, Giang Cần bỗng có cảm giác thỏa mãn.

Phùng Nam Thư bị Giang Cần thuận tay đút hai miếng, cũng rất thỏa mãn, nhưng đồ trong bát của mình lại không ít đi bao nhiêu.

Bởi vì đang trong giờ cơm, cho nên trong nhà ăn có rất nhiều người đến, không ít người quen đã đặc biệt đến chào hỏi khi nhìn thấy bọn họ.

Có Trang Tư Ngọc chủ tịch Hội Sinh viên trường đặc biệt tới cảm ơn hắn vì đã tài trợ cho cuộc thi biện luận.

Còn có chủ tịch Học viện Tài chính Chu Phượng, trưởng ban đối ngoại Từ Tuấn Lập, Trần Dũng làm bán thời gian tại cửa hàng trà sữa, và nhân viên giao hàng bán thời gian Điền Tường Giai.

Ngoài ra còn có mấy người Giang Cần không nhớ được tên, nghĩ một lúc thì đoán có lẽ bọn họ là sinh viên làm bán thời gian dưới tay mình.

Trong vô thức, đội ngũ 208 đã mở rộng gấp mấy lần so với thời điểm vừa cất bước.

Gánh hát rong lúc trước, hiện tại cũng đã thành quy mô đơn giản rồi.

Nhưng mà cho dù số lượng nhân viên có tăng lên nhiều, nhưng Giang Cần cũng không phải lo lắng sau này sẽ gặp phải tình trạng như Diệp Tử Khanh, hiển nhiên hắn cũng không nhớ mình đã từng tuyển dụng người này, nhưng người này vẫn còn đang kiếm tiền lương dưới tay mình một cách vi diệu.

Bởi vì ngoại trừ các nhân viên cốt cán của 208, thì tất cả các sinh viên làm bán thời gian dưới quyền hắn đều trực thuộc các Câu lạc bộ Part-time, ngay cả khi có tranh chấp vàng thau lẫn lộn ở giai đoạn sau, thì câu lạc bộ mới là bên phải chịu trách nhiệm, mà không phải là 208.

- Mình ăn xong rồi.

Giang Cần đẩy bát của mình về phía trước, nhấc túi đồ ăn vặt kia lên:

- Buổi chiều mình còn có việc, đi trước đây, khối lượng công việc trong khoảng thời gian gần đây hơi nhiều, tiểu phú bà, nếu như cậu chán thì dắt theo Cao Văn Tuệ đi.

Sau khi Phùng Nam Thư nghe xong thì ngoan ngoãn gật đầu, quay đầu nhìn về phía Cao Văn Tuệ.

Mà sau khi Cao Văn Tuệ nghe xong thì bực đến mức muốn cắn người, nhưng nể mặt canh vịt già nên quyết định tha cho hắn một cái mạng chó.

Sau khi rời khỏi nhà ăn, Giang Tần trở lại 208, đầu tiên là cùng Tô Nại nhìn chằm chằm số liệu hậu trường một hồi, sau khi xác nhận rằng lượng đơn đặt hàng vào buổi chiều đang tăng lên, hắn mới bắt đầu thảo luận về sự phát triển sau này của diễn đàn với Đổng Văn Hào.

Sự ra mắt của Multi-group là một điểm xuất phát hoàn toàn mới, chứ không phải là điểm cuối cùng.

Nếu muốn tiếp tục quảng bá rộng ra bên ngoài, hồ lưu lượng Zhihu phải tiếp tục mở rộng.

Nói trắng ra là hai dự án này sẽ hỗ trợ lẫn nhau, bất kỳ một cái nào cũng không thể có sơ xuất.

Nếu như tinh tế hơn một chút thì Quán trà sữa – Cuộc thi hoa khôi - Diễn đàn - Multi-group, trước khi đẩy khắp Lâm Xuyên, không thể từ bỏ bất kỳ mắt xích nào.



Trong chớp mắt, thời gian đã đến bảy giờ tối.

Đúng như Giang Cần dự đoán trước, sau khi Multi-group hoàn thành xuất sắc lần giao hàng đầu tiên, đơn đặt hàng trong buổi tối bắt đầu tăng vọt, tốc độ nhanh chóng khiến Tô Nại cũng không khỏi có chút líu lưỡi.

Thật ra nguyên nhân rất đơn giản.

Những đêm tuyết vào mùa đông lạnh hơn ban ngày nên việc ra ngoài vô cùng bất tiện và cũng không cần thiết.

Mặt khác, hầu hết mọi người đã nhìn thấy những chiếc mũ nhỏ màu vàng đó trong khuôn viên trường, cũng nhìn thấy những người bạn cùng phòng đã tiêu phí thành công trên Multi-group, cho nên nỗi lo bị lừa tiền hay giao hàng chậm trễ cũng triệt để biến mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận