Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 527: Đánh không lại thì gia nhập bọn họ đi (1)

Điều thú vị nhất là, màn ra mắt ấn tượng của trung tâm thương mại Vạn Chúng vào cuối tuần thậm chí còn thu hút được sự chú ý của một số phương tiện truyền thông địa phương, thậm chí cả chương trình dân sinh của đài truyền hình Lâm Xuyên cũng làm một bài phóng sự, còn tiện thể nhắc đến một câu về Multi-group.
Thương giới Lâm Xuyên vốn đã im lìm bấy lâu nay, giống như một vũng nước mùa xuân đột nhiên bị khuấy động, bắt đầu trở nên tràn đầy sinh khí và sức sống.
“Năm nay, mình phải ngồi ở bàn chính trong bữa tiệc các thương gia Lâm Xuyên, để nhìn người khác rót rượu cho mình chứ nhỉ?”
Giang Cần nhìn danh sách dữ liệu người dùng mới, không nhịn được mà nở ra một nụ cười giống như logo Nike.
Lấy Vạn Chúng làm trung tâm và hướng ra bên ngoài, hoạt động tiếp thị địa phương của Multi-group giống như những gợn sóng lan ra từ tâm hồ, từng vòng từng vòng, cứ thế lan rộng ra ngoài.
Số lượng cửa hàng tham gia Multi-group cũng bắt đầu tăng dần, quá trình diễn ra rất trơn tru.
Tất nhiên, cũng có một số cửa hàng nhất quyết không muốn tham gia, bọn họ cho rằng mình bán được hàng thì tiền đó là của mình, chia cho người khác 10% mẹ nó không phải là ném tiền qua cửa sổ sao?
Đối với việc này, Multi-group cũng không cưỡng cầu.
Bởi vì hầu hết các cửa hàng ở nội thành đều trùng lặp nhau, việc một con phố có hai hoặc ba cửa hàng trà sữa không phải là chuyện hiếm thấy, thiếu cái này thì có cái khác. Multi-group là nền tảng O2O tức là Online To Offline, tuyệt đối sẽ không ngừng hoạt động vì thiếu một đối tác hợp tác.
- Không tham gia thì chúng ta sẽ không sống nổi sao? Nực cười, chúng ta cứ làm ăn như trước đây, nên làm ăn thì làm ăn, không cầu nhiều, chẳng lẽ ít cũng không có sao?
- Kiếm được tiền rồi, còn phải chia 10% cho cái Multi-group ăn không ngồi rồi kia, để làm gì chứ?
- Bây giờ những kẻ làm ăn lớn chỉ ước gì được bám vào người kẻ khác mà hút máu, tướng ăn rất khó coi, mọi người đừng nên bị lừa!
Mạnh Binh, chủ một quán mì ramen ở phố Tân Dân, đang phát biểu quan điểm của mình một cách gay gắt với các cửa hàng kinh doanh dọc trên con phố này.
Nghe y nói vậy, mấy cửa hàng định ký hợp đồng liền chần chừ.
Đúng vậy, chi phí là do chúng tôi tự chịu, hàng hóa là do chúng tôi tự làm ra, tiền là do chúng tôi tự kiếm được, các người đột nhiên chen chân vào, chẳng làm gì hết nhưng lại nói với chúng tôi là hợp tác đi, còn bắt tôi chia cho các người 10% doanh thu.
Mẹ nó, đây có khác gì cướp giật không?
Còn không bằng các người nói thẳng, ‘mở quầy thu ngân của anh ra, tôi vào lấy chút tiền tiêu, đừng phản kháng’, chết cười mất thôi!
Sau khi làm rõ suy nghĩ này, các cửa hàng xung quanh tức giận không thôi, chỉ muốn xé hợp đồng đi chùi đít, nhất quyết không hợp tác.
- Mạnh ca nói đúng, chúng ta làm ăn của chúng ta, không hợp tác với họ thì sẽ sống nổi sao?
- Còn đòi lấy đi 10% của chúng ta, quá mẹ nó không biết xấu hổ.
- Lần sau gặp nhân viên của Multi-group, tôi sẽ phun cho bọn họ một bãi nước bọt!
Các chủ cửa hàng trên phố Tân Dân chửi rủa om sòm, sau đó quay trở lại cửa hàng của mình, rồi lại bắt đầu một ngày làm việc vất vả.
Nhưng theo thời gian trôi qua, mọi người phát hiện, ngoài những nhân viên văn phòng ở tòa nhà đối diện, số lượng khách đi dạo trên con phố này đang giảm xuống với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Đúng vậy, con phố này dần dần trở nên hoang vắng, tương ứng, số người vào cửa hàng tiêu dùng cũng ngày càng ít.
Ban đầu, Mạnh Binh không mấy quan tâm, còn gọi hàng xóm đến chơi bài, vừa chơi là hết cả buổi sáng. Dù sao hiện tại thời tiết đã nóng lên, mọi người đều không thích ra ngoài. Đối với họ, làm ăn khi nào cũng có lúc vắng khách và lúc đông khách, chẳng có gì phải bận tâm.
Nhưng dần dần, lượng người qua lại bắt đầu ngày càng ít, ngày càng ít… Mạnh Binh bắt đầu đứng ngồi không yên.
Y không còn chơi bài nữa, mà là ngày nào cũng đứng ở đầu phố quan sát kỹ lưỡng, kết quả phát hiện tuy khách vãng lai trên con phố này ít đi, nhưng điều kỳ lạ là, khách của tiệm vịt quay Lương Vị ở đoạn giữa phố Tân Dân lại ngày càng đông.
Rất nhiều người đều là lái xe đến, đến nơi thì đi thẳng vào trong tiệm, mua một con rồi quay đầu đi.
Vị trí của tiệm vịt quay này còn không bằng quán mì ramen của Mạnh Binh, chỉ vì ký hợp đồng hợp tác với Multi-group, vậy mà lại độc hưởng một lượng khách hàng khổng lồ như vậy?
Mạnh Binh tản bộ cho tới trưa, cuối cùng không nhịn được, cúi đầu chui vào tiệm vịt quay, đi tới bếp sau.
- Kể từ khi tôi ký hợp đồng hợp tác với Multi-group, bọn họ làm cho tôi một làn sóng thu hút và tiếp xúc, kết quả khách đến ăn thấy cũng ổn, còn để lại khá nhiều đánh giá tốt. Mấy hôm trước, tiệm tôi được gắn mác “Lâm Xuyên number one vịt quay".
Bạn cần đăng nhập để bình luận