Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 678: Đừng để tiểu phú bà học xong (1)

Giang Cần đi vào nhà vệ sinh rửa mặt, xoay người bò lên trên giường chuẩn bị ngủ thì nghe thấy Nhâm Tự Cường gào thét ăn mừng:
- Giang ca, cô ấy hẹn tôi chiều thứ bảy tới ra ngoài dạo.
Lão Nhâm kích động bước xuống giường, hít đất liền mười mấy cái. Tối đó quyết định móc tiền sinh hoạt phí ra mời toàn ký túc xá ăn cơm.
Chu Siêu không hiểu nổi. Mẹ nó, còn chưa làm gì đã có được một bữa cơm miễn phí rồi, tuyệt thật.
- Lão Nhâm, tôi đưa Phùng Nam Thư theo cùng được không?
Giang Cần đang nằm trên giường đột nhiên hỏi, ánh mắt nhìn chằm chằm khung chat trên màn hình điện thoại.
[Giang Cần, hôm nay mình rất ngoan ngoãn nghe lời, cậu có rảnh không?].
[Giang Cần, chiều nay mình lại gặp được con mèo chỉ biết lộn ngược ra sau.].
[Giang Cần, bé Phú Quý nói nó muốn ra ngoài đi dạo.].
[Ca ca, nhớ anh, nhớ cả cảm giác chân nhỏ bị ngứa khi ở bên anh.].
[Câu trên là do Cao Văn Tuệ nhắn, kỳ thực không có ngứa như vậy.].
Mấy hôm nay Giang Cần bận rộn đầu óc choáng váng, cũng chưa có thời gian ở bên cạnh bạn tốt của mình. Bây giờ thấy tiểu phú bà nhắn vậy, hầu như đều thể hiện rõ không chịu nổi sự cô đơn nữa, trong mỗi hàng chữ đều viết “muốn gặp”, “muốn gặp”.
Bây giờ Nhâm Tự Cường đang chìm đắm trong khoái cảm mãnh liệt khi được học muội hẹn, coi Giang Cần như ba, dĩ nhiên sẽ không cự tuyệt.
- Như vậy đi, tôi cũng đưa Đinh Tuyết qua. Cô ấy là con gái, con gái hiểu tâm tư con gái nhất, cậu có thể hỏi xem con gái bọn họ thích kiểu con trai như nào. - Tào Quảng Vũ cũng tận dụng mọi thứ, một bầy toàn chó.
Nhâm Tự Cường hung hăng gật đầu, có chút cầu còn không được:
- Được Tào ca, tôi nhất định sẽ hỏi thăm cẩn thận.
Giang Cần nghe vậy thì ngồi dậy:
- Lão Nhâm, cậu hỏi gì thì hỏi, nhưng nhất định phải nói nhỏ thôi. Đừng dạy cả tiểu phú bà của tôi, cô ấy học hư rất nhanh!
- Giang ca, tôi có thể hỏi nhỏ thôi nhưng Tuyết tỷ không nhất định sẽ nói nhỏ.
- Có lý. Như vậy đi lão Tào, cậu kêu Đinh Tuyết nói nhỏ thôi, đừng dạy hư tiểu phú bà của tôi. - Giang Cần nói với Tào Quảng Vũ.
Nghe thế, Tào Quảng Vũ lập tức nheo mắt lại:
- Nhỏ giọng thì được thôi, nhưng cậu phải để tôi lừa cậu một bữa cơm, nếu không tôi cứ luôn là người bị lừa, rất mất mặt.
Giang Cần cười:
- Muốn tôi mời khách? Được thôi, tối mai, tôi đãi cậu một bàn ở Tụ Tiên Lâu.
- Thật hay giả vậy? Quá bất thường rồi, kỳ thực ăn ở nhà hàng Nam Sơn là được rồi.
- Ăn ở nhà hàng Nam Sơn sao xứng được với Tào thiếu gia như cậu được, cần phải tới Tụ Tiên Lâu mới xứng. Như vậy đi, cậu dẫn cả Đinh Tuyết theo, tôi và cô ấy tâm sự chuyện cậu tới sân thể dục ngắm gái, cậu thấy thế nào?
Tào Quảng Vũ lập tức hoảng hốt:
- Giang ca, tôi sai rồi, tôi nhất định sẽ bảo cô ấy nói nhỏ thôi!
Giang Cần khẽ tự hỏi:
- Tôi cảm thấy không đủ, cậu mời cả phòng ăn bữa cơm nữa tôi mới có thể miễn cưỡng tha thứ cho sự vô lễ vừa rồi của cậu.
Nghe vậy, Chu Siêu ở trên giường lần nữa choáng váng. Trời ạ, phòng ký túc thần tiên gì vậy, tôi không nói câu nào lại bị động được mời hai bữa cơm. Sinh hoạt phí mang tới khi đi học lại đến giờ còn không được dùng nữa, đây mẹ nó còn có vương pháp không?
Trong nháy mắt, thời gian đã tới ngày hôm sau. Giang Cần tới 208 xem chuyện video, phát hiện hiệu quả của video này không tệ, đồng thời cũng chứng minh mình có thể tiếp tục sử dụng cái kịch bản này.
Vì thế hắn triệu tập tổ nội dung mở họp, tiến hành phân tích và thảo luận chuyện video.
Làm sao để lợi dụng kịch bản và cắt nối biên tập, chế tác ra một ít “video ngẫu nhiên” để truyền bá khiến cho chúng tỏa sáng trên các nền tảng khác và thu hút lưu lượng truy cập đến Zhihu.
Ví dụ như tìm một người, diễn cảnh một sinh viên năm nhất không chịu nổi việc phơi nắng khi huấn luyện quân sự, cho nên đã mặc đồng phục quân sự cầu mưa ở sân thể dục. Sau đó chuyển cảnh, sắc trời đột nhiên tối sầm lại rồi có mưa ngay sau đó, như vậy có được không?
Hay ví dụ như sử dụng các phương ngữ thú vị để diễn lại các cảnh phim hoạt hình phổ biến. Liệu nó có thể hot được không?
Để đáp lại ý tưởng của Giang Cần, trí tưởng tượng của Đổng Văn Hào và Lộ Phi Vũ bắt đầu mở rộng, lập tức nghĩ ra được rất nhiều ý tưởng mới mẻ.
- Ông chủ, tôi hiểu ý của cậu, nhưng bây giờ ý tưởng trong đầu tôi rất loạn, có thể lặng đọng lại một chút hay không?
- Được, vậy các anh cứ nghĩ đi, sau đó viết kế hoạch cho tôi. Tên hạng mục là kế hoạch Douyin.
- Vâng thưa ông chủ.
Giang Cần vẫy tay tuyên bố tan họp. Sau đó hắn mở ra trang web đã được nâng cấp, cẩn thận duyệt lại. Bây giờ Zhihu đã có nhiều nội dung hơn. Vì để thuận tiện cho việc kiểm tra và xem, một số chủ đề lớn đã được chia độc lập.
Bạn cần đăng nhập để bình luận