Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 450: Bà chủ giá lâm (2)

Vu Toa Toa không biết Giang Cần có thói quen cứng miệng, nên trong lòng cũng đầy nghi hoặc, nếu cậu ấy không có bạn gái, vậy Phùng Nam Thư là gì? Hai người còn cùng nhau đón năm mới đấy.
Ồ, hiểu rồi.
Phùng Nam Thư là vợ cậu ấy?
Chậc chậc chậc, nam thần chết tiệt, đã không hài lòng với danh xưng bạn gái, ngay cả kiểu lãng mạn nhỏ nhặt này cũng chơi vô cùng nhuần nhuyễn.
- Toa Toa, chúng ta quyết định như thế nhé, cậu không theo đuổi, mình sẽ theo đuổi!
- Tùy cậu, nhưng lúc theo đuổi nhớ kêu to một tiếng, đừng để tai họa đổ lên đầu bạn cùng phòng!
Vu Toa Toa lười giải thích, bởi vì cưỡng ép giải thích người ta cũng đâu có nghe, nói không chừng còn cho rằng cô có lòng riêng.
Cố Điềm Điềm thấy cô không phản đối, không khỏi vui vẻ, bèn vui vẻ lên giường, đắp chăn đến ngực, mắt nhìn chằm chằm lên trần nhà, trong đầu thì tiếp tục diễn lại từng lời từng hành động của Giang Cần.
Tôi chỉ có một chút thiên phú và vẻ ngoài đẹp trai thôi.
Tôi luôn nhấn mạnh với đội ngũ của Lâm Đại một điều, gọi là thấu hiểu bản chất thông qua hiện tượng.
Lão Lai, chúng ta làm ăn chứ không phải làm từ thiện!”
Cố Điềm Điềm ánh mắt sáng ngời, càng nghĩ càng rung động, trực tiếp quên luôn chuyện tối nào cũng phải gọi điện thoại cho bạn trai.
Nhưng rất nhanh, bạn trai cô đã chủ động gọi điện tới, gọi cô là cục cưng, còn hỏi cô có ăn cơm tử tế không.
Nhưng Cố Điềm Điềm đã không có tâm trạng nói chuyện với y nữa, chỉ lơ đãng nói một câu ‘đi làm thêm mệt quá muốn ngủ sớm’, rồi vội vàng cúp điện thoại.
Mấy ngày sau, cuộc thi vẫn tiếp tục tiến hành, nhưng Giang Cần không lộ diện, tuy rằng Cố Điềm Điềm có lòng muốn thổ lộ, nhưng làm sao cũng không gặp được cơ hội.
Bất quá có gió tất nhiên sẽ nổi sóng, tám chuyện chốn công sở cộng thêm tám chuyện trong trường học, loại dưa này quả thật quá ngon, vì thế tin tức Cố Điềm Điềm muốn theo đuổi ông chủ dần dần lan truyền trong nhóm nhỏ của sinh viên làm thêm Đại học Bách khoa.
Cố Điềm Điềm đúng là một tiểu mỹ nữ, nhất là ở Đại học Bách khoa - nơi tài nguyên nữ sinh tương đối thiếu thốn, nhân khí của cô cũng rất cao, mọi người đều cảm thấy nếu là cô thì muốn theo đuổi ông chủ cũng không phải là không có khả năng.
- Điềm Điềm, nghe nói cô muốn đuổi theo ông chủ của chúng ta? Thật hay giả vậy?
Buổi sáng thứ sáu, Lý Hiểu Hiểu, Tôn Duyệt, Triệu Văn Hoa và Vương Nhạc cùng tổ với cô đều không nhịn được mà vây quanh Cố Điềm Điềm.
- Ai nha, ai đáng ghét như vậy, sao lại lan truyền đi chứ?
Cố Điềm Điềm có chút đỏ mặt, nhưng khóe miệng lại không nhịn được mà lộ ra nụ cười yếu ớt.
- Thường nói nữ truy nam mỏng như tờ giấy, hơn nữa Điềm Điềm còn xinh đẹp như vậy, tỷ lệ thành công phỏng chừng rất cao.
Lý Hiểu Hiểu nói ra phán đoán của mình.
Tôn Duyệt cũng không nhịn được mà nịnh theo một câu:
- Sau khi làm bà chủ nhớ đừng quên chúng ta nha, chúng ta chính là chiến hữu cách mạng sóng vai chạy nửa tháng trong tổ thị trường đó!
- Biết mà, tôi chắc chắn sẽ không quên các cậu.
Cố Điềm Điềm mím môi suy nghĩ một chút, lại vội vàng bổ sung một câu:
- Nhưng nếu các cậu không làm việc chăm chỉ, tôi sẽ không mở một con đường nhỏ đâu.
Triệu Văn Hoa lập tức vỗ ngực đảm bảo:
- Nhưng trường chúng ta cách Lâm Đại cũng không gần, đây xem như là tình yêu khác trường nhỉ?
- Không sao, cậu ấy có xe mà.
Cố Điềm Điềm cười ngọt hơn cả tên của mình.
- Phải rồi, ông chủ có xe, đến Đại học Bách khoa cũng chỉ mất nửa tiếng.
Lúc này, Thang Lệ cũng không nhịn được mà tiến lại gần:
- Điềm Điềm, mình vừa hỏi thăm quản lý Đinh, cô ấy nói hôm nay có thể ông chủ sẽ đến.
Cố Điềm Điềm lập tức lấy tấm gương nhỏ ra trang điểm lại:
- Mấy giờ cậu ấy đến?
- Sắp rồi, bây giờ trên đường.
- Quý trọng những thì giờ còn được gọi là Điềm Điềm, phỏng chừng sau hôm nay sẽ phải nghiêm túc gọi bà chủ, tôi gọi trước một tiếng, chào bà chủ!
Vương Nhạc am hiểu nghiệp vụ vỗ mông ngựa, vừa mở miệng đã làm cho Cố Điềm Điềm ngọt không chịu được.
Lời nói không mất tiền mua, gọi trước rồi nói sau!
Thành, đó là công lao phò tá, không thành thì quên thôi, không thiệt thòi chút nào.
Nửa tiếng sau, cửa trước của phòng hoạt động bỗng nhiên bị đẩy ra, người đi trước là Lai Tồn Khánh và Đinh Xảo Na, người được vây quanh ở giữa chính là ông chủ Giang đã lâu không lộ diện.
Nhìn thấy sự xuất hiện của hắn, ánh mắt Cố Điềm Điềm liền sáng lên, lập tức cất son môi gì đó, từ trong túi lấy ra một lá thư tỏ tình đã viết trước.
Lý Hiểu Hiểu, Tôn Duyệt, Triệu Văn Hoa và Vương Nhạc đều đã chuẩn bị xong từ ngữ, chỉ chờ sau khi cô trở thành bà chủ, vinh quang trở về, sẽ chào đón cô bằng một tràng lời nịnh hót.
Nhưng một giây sau, lời nói của Giang Cần trực tiếp làm cho mấy người đều trầm mặc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận