Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 263: Tình cảm có bước tiến nhỏ

- Dì nghĩ gì mà làm ra được cuộc thi Ngôi sao học tập thế? Làm một cuộc thi nam vương không được à?
- Ban đầu tôi cũng muốn làm vậy, nhưng thầy Lý nói diễn đàn trường Lâm Xuyên là diễn đàn chính thức của trường học, phải duy trì tính nghiêm túc bằng nội dung chuyên nghiệp. Cuộc thi mang tính giải trí như bầu chọn nam vương không phù hợp với thân phận của bọn họ, lãnh đạo trường cũng sẽ không đồng ý, chúng tôi cũng chẳng còn cách nào, chỉ có thể chấp nhận.
Giang Cần gật đầu, cảm thấy lý do cũng không quá khác biệt với suy đoán của hắn:
- Vậy thì hay quá, cuối tháng này tôi định làm cuộc thi nam vương ở quảng trường Tiến Lên, cũng tiện đường mở cái siêu thị, kéo khách ấy mà.
Tưởng Chí Hoa chỉ im lặng.
- Bà chủ Tưởng này, kinh doanh chính là như vậy, có người lãi thì phải có người lỗ. Dì sống trong vườn trường thoải mái quá, chưa trải qua cuộc cạnh tranh ác ý nào, cho nên mới không hiểu lòng người hiểm ác đến mức nào.
- Giang Cần, tôi thừa nhận là tôi coi thường cậu, về sau tôi sẽ né cậu có được chưa? Hà cớ gì phải đuổi tận giết tuyệt chứ!
Giang Cần duỗi tay lấy một tập hợp đồng ra đưa sang:
- Bà chủ Tưởng, hợp tác đi, đưa đường nhập hàng của bà vào đội ngũ của tôi, có tiền chúng ta cùng kiếm, lợi nhuận chia nhau, nếu không thì tôi làm cuộc thi nam vương thật đấy.
Tưởng Chí Hoa dừng mắt trên tập hợp đồng kia, im lặng một lúc lâu:
- Thì ra đây mới là mục đích của cậu.
Bà ta nhặt bút lên ký tên. Không còn cách nào khác, lực uy hiếp của Giang Cần quá mạnh, hoặc là hợp tác, hoặc là cạnh tranh.
Sau khi nhận lại được hợp đồng, Giang Cần ngay lập tức cười thầm trong lòng.
Đã có được 3 yếu tố:
Đối tác cung cấp mỹ thực. Đối tác bán lẻ và Trung tâm thương mại.
Mặt khác, Đại học Bách khoa và Đại học Sư phạm cách Lâm Đại khá xa, nhân viên của hắn biết lái xe sẽ tiện hơn nhiều, sau khi được Giám đốc Ngưu trợ giúp, chuyện này cũng đã được giải quyết.
Quả nhiên là thế giới này có nhiều người tốt, ai cũng giúp hắn gây dựng sự nghiệp!
Đúng lúc này, bỗng có tiếng giày da lộp cộp vang lên từ phía cửa sau của siêu thị học viện, nghe có vẻ rất quen tai, ngẩng đầu lên, hắn bỗng nhìn thấy tiểu phú bà, Cao Văn Tuệ và Phạm Thục Linh cùng nhau đi vào.
- Giang Cần? Rốt cuộc là cậu có quản bà xã của cậu đi không hả, hôm nay cô ấy đã uống năm ly trà sữa rồi!
Phùng Nam Thư nghe thấy Cao Văn Tuệ mách lẻo thì hoảng loạn:
- Không phải đâu, mình chỉ uống hai ly thôi, còn lại cho Văn Tuệ với Thục Linh uống mà.
Giang Cần quay đầu nhìn về phía Phùng Nam Thư:
- Cậu uống nhiều trà sữa vậy làm gì?
- Trên ly trà sữa của siêu thị trường có tên của cậu, có tổng cộng bảy vị, cô ấy còn muốn mua thêm hai ly.
- Phạm Thục Linh không nhịn nổi mà lên tiếng giải thích.
Giang Cần mở to hai mắt:
- Mình ở bên ngoài cực khổ lừa gạt người khác, cậu lại ngây thơ bị người khác lừa gạt có đúng không.
Phùng Nam Thư suy nghĩ một lúc, ra vẻ bình tĩnh:
- Giang Cần, cậu thích màu gì, bạn thân nhất mua cho cậu một ly.
- Không được uống.
- Mình muốn lấy ly thôi mà.
Giang Cần liếc nhìn Tưởng Chí Hoa:
- Bà chủ Tưởng, tặng miễn phí cho chúng tôi hai ly nhé?
Tưởng Chí Hoa tức điên, ép bà ta ký hợp đồng đã đành, còn muốn lấy không ly của bà ta:
- Lấy đi lấy đi, lấy nhanh rồi đi đi.
- Đi lấy đi. - Giang Cần nói.
Tiểu phú bà giơ hai tay lên, lấy một cái đen một cái trắng:
- Lấy xong rồi.
Giang Cần vui vẻ:
- Có thể triệu hồi rồng thần, ước một điều đi.
- Hy vọng được nhìn thấy cậu mỗi ngày.
Giang Cần nhìn biểu cảm của Phùng Nam Thư mà sững sờ, bỗng nhiên nghe được tiếng của Cao Văn Tuệ:
- Giang Cần, chúng tôi muốn đi căng tin ăn cơm, cậu muốn đi chung không?
- Cũng được đấy, tôi bận cả trưa giờ mới rảnh, dẫn các cậu ra ngoài ăn đi.
Cao Văn Tuệ bỗng sáng mắt:
- Cậu mời à?
- Hôm nay tâm trạng tốt, tôi mời thì tôi mời, đi thôi.
Giang Cần theo bản năng nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn mịn màng của Phùng Nam Thư, kéo cô ra khỏi siêu thị, tiểu phú bà được dắt mà ngơ ngẩn, lặng yên nhìn Giang Cần, như một con mèo con không có linh hồn.
- Chẳng phải Giang Cần chỉ biết sờ chân à? Sao còn nắm tay vậy?
Cao Văn Tuệ kinh ngạc như phát hiện ra lục địa mới.
Phạm Thục Linh thì khoanh tay:
- Xem ra tình cảm của bọn họ đã có bước tiến mới.
- Không được, đi nhanh nào, mình phải đi theo cắn CP.
Bạn cần đăng nhập để bình luận