Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 547: Chàng trai ấm áp ngay cả chê cũng không biết (2)

Hiện giờ rất nhiều người đều như vậy, không làm rõ kẻ đầu mưu, phê phán nhưng lại nói lệch trọng điểm.
Đổi một góc nhìn khác, cho dù bạn không có ý này, nhưng người nghe nhất định sẽ cảm thấy trong lòng không thoải mái. Do đó, trong toàn bộ quá trình nói chuyện không có ai để ý đến y, kể cả Giản Thuần cũng giả bộ như không nghe thấy.
Nhưng Trang Thần lại nghiện, hết sức hưởng thụ cảm giác mọi người không nói chuyện, tập trung “Nghe y nói”, vì thế lại bắt đầu châm chọc ớt và đậu phụ cá.
Chờ người phục vụ bưng bánh bao lên, châm chọc khiêu khích của y đạt tới đỉnh phong.
- Lão Trang nói rất đúng, bút toán này không tính không biết rõ, tính toán ra thật giật mình, vẫn là ăn nồi lớn sẽ có lời hơn.
Trương Quảng Húc không định để một mình Trang Thần ra vẻ, không nhịn được hùa theo một câu, cảm thấy rất có thể diện.
Giang Cần nghe xong vui vẻ, trong lòng tự nhủ hai kẻ dở hơi này con mẹ nó thật trâu bò, chỗ có ngọa long tự nhiên sẽ có phượng sồ.
Sau đó hắn đưa tay cầm một xiên ớt nướng lên và đút cho Phùng Nam Thư, đút tiểu phú bà đến xuýt xoa, cay đến thè lưỡi.
- Lão Nhâm đúng là thành thật, lại rắc ớt đỏ lên trên ớt xanh?
Giang Cần vội vàng đưa bia tới, cho tiểu phú bà uống một ngụm, để giải cay cho cô.
Đúng vào lúc này, ông chủ Hoàng kinh doanh nông gia nhạc vội vàng chạy từ trong nhà ra, nhìn quanh sân một vòng, sau đó ánh mắt lập tức khóa chặt vào Giang Cần.
Y dùng thời gian cả buổi chiều để nghiên cứu Multi-group, trực tiếp bị kinh hãi trước mô hình bán hàng online đơn giản nhưng lại lãi kếch xù kia.
Đặc biệt khi nhìn thấy một cửa hàng nhỏ ở vị trí xa xôi lại có thể một ngày bán mấy ngàn đơn, y lập tức cuống quýt không thể chờ đợi chạy tới tìm Giang Cần ký hợp đồng.
Phải biết rằng trọng tâm chính của nông gia nhạc Tây Giao là phục vụ dây chuyền, bao trọn đi dạo ăn uống nghỉ chơi, nhiều thêm một vị khách là có thể khiến cho bọn họ thu về rất nhiều lợi nhuận, ở trong mắt y, Giang Cần hiện giờ rõ ràng là một thần tài.
- Ông chủ Giang, tôi đã nghĩ kỹ rồi, tôi muốn gia nhập Multi-group.
- Được, hoan nghênh ông chủ Hoàng gia nhập liên minh. Nhưng mà tôi không mang theo hợp đồng, như vậy đi, tôi đưa số điện thoại của thư ký tôi cho ông, chờ ông có thời gian thì gọi điện thoại cho cô ấy, cô ấy sẽ sắp xếp người chuyên môn phụ trách xử lý việc ký kết và gia nhập cho ông.
Giang Cần mở điện thoại, đưa số điện thoại di động của Ngụy Lan Lan cho y.
Chờ trao đổi số điện thoại xong, Trang Thần ở đối diện vẫn còn đang lải nhải. Giang Cần thấy thế liền tiến tới thì thầm một tiếng ở bên tai ông chủ Hoàng, chỉ thấy ông chủ Hoàng hơi nhíu mày, tiếp theo thoải mái gật đầu.
- Thật ra lời Trang Thần nói không sai, đồ nướng thật sự không có hiệu quả chi phí cao.
Giang Cần đột nhiên mở miệng nói với mọi người.
Trang Thần nghe vậy sửng sốt, không rõ vì sao Giang Cần lại ủng hộ mình, kết quả không đợi y phản ứng lại, miệng đối phương đã thốt ra hết nửa câu còn lại.
- Nhưng đêm nay mọi người cứ ăn thoải mái đi, bởi vì toàn bộ nguyên liệu nấu ăn đều miễn phí.
Dưới ánh lửa, Giang Cần giống như mang theo quầng sáng, tay cầm lon, nhẹ nhàng thư thả nói một câu.
Thật ra đúng như lời Trang Thần nói, chi phí của số đồ nướng này thật sự không cao, hơn nữa còn là bản thân tự nướng, con mẹ nó làm gì có phí nhân công, do đó miễn phí chỉ là mưa bụi đối với ông chủ Hoàng.
Tiếng nói vừa dứt, nam nữ quanh bàn lập tức hoan hô lên, chỉ có Trang Thần tỉnh táo giữa nhân gian là sắc mặt cứng đờ, khóe miệng không nhịn được run rẩy.
Y châm chọc cái này đắt cái kia đắt để bày ra vẻ thành thục của bản thân, kết quả lại thành lót nền cho câu miễn phí của Giang Cần.
- Giang ca thật trang bức, tôi là nữ tôi cũng động lòng.
Nhâm Tự Cường vừa rắc ớt bột xung quanh vừa không nhịn được sinh lòng cảm thán.
Chính vào lúc này, Giản Thuần không nhịn được mở miệng:
- Giang Cần, ông chủ kia đồng ý hợp tác với cậu sao?
- Ừm, tương lai nông gia nhạc Tây Giao sẽ gia nhập Multi-group, đến lúc đó bọn tôi sẽ làm một đợt phiếu giảm giá, các cậu có thời gian có thể hỗ trợ tuyên truyền một chút.
Giang Cần giơ tay sờ lon, định uống một ngụm, kết quả mới vừa bưng lên đã sửng sốt, lắc nhẹ, không còn. Trong khi đó tiểu phú bà ở bên cạnh, gò má cô đã bắt đầu ửng đỏ.
Cùng lúc đó, “Người nhà” đi chơi cùng không nhịn được mà sửng sốt, tiếp theo xì xào bàn tán một trận.
Multi-group là của hắn?
Chính là Multi-group bao quát tất cả các dịch vụ ăn uống, đời sống và giải trí của bốn trường đại học lớn?
Bọn họ không nhịn được run run da đầu, trong lòng tự nhủ thảo nào khi ăn cơm trưa, ba cô gái xinh nhất trong lớp Tài chính 3 đều tranh cướp chuyển bánh nướng không vừng cho hắn, quầng sáng của người ta không phải đến từ nhan trị, là con mẹ nó đến từ siêu năng lực!
Bạn cần đăng nhập để bình luận