Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 574: Luôn là cái bẫy

- Đúng vậy, chuyện này vốn rất kỳ quái nhưng giờ tưởng tượng cũng thấy hợp lý ha.
Sở Ti Kỳ cắn môi nghe mọi người nghị luận, chút dũng khí mới gom được đã nát ra đầy đất.
Lâu rồi cô không đối mặt trực tiếp với Phùng Nam Thư khiến cô cảm thấy bản thân lại được rồi, thậm chí có thể dựa vào vầng hào quang của mối tình đầu để đấu với cô ấy một trận, kết quả sau lần gặp lại này, Sở Ti Kỳ mới phất hiện dù bản thân có dát bất cứ vầng hào quang nào thì cũng không có tí phần trăm thắng nào.
Đạo lý này rất đơn giản, chỉ cần đặt bản thân vào vị trí của Giang Cần rồi tự hỏi bản thân sẽ chọn ai thì đã có đáp án rồi.
Một cô gái lạnh lùng xinh đẹp như vậy mà ngày nào cũng mềm mại nằm trong lồng ngực mình, trồng dâu tây cho mình, này thì có chúa mới chịu nổi.
Mọi người thở phào một hơi rồi không ai tiếp tục đề tài này nữa, bọn họ đã nhận được đáp án cho câu hỏi bản thân thắc mắc cả tối rồi nên từ từ tản ra, ai về nhà nấy.
Mà dưới bóng đen chiếc xe điện màu hồng nhạt chạy băng băng trên đường lớn, càng ngày càng vững, sau đó nó quẹo vào khuôn viên Lâm Đại.
Giang Cần phát hiện Phùng Nam Thư thật sự có tài năng bẩm sinh về mảng học tập, lái vừa nhanh vừa ổn định, vì vậy nên hắn cũng yên tâm nhìn group chat công việc trong điện thoại, bắt đầu xử lý những công việc tồn động vì buổi phỏng vấn hôm nay, ví dụ như tiếp thị địa phương, rồi là hạng mục quảng cáo, vân vân.
Tới khi thoát ra khỏi mới công việc. Hắn mới phát hiện bản thân đang ở một nơi cực kỳ tối, hắn chỉ có thể quan sát tình hình xung quanh nhờ ánh sáng từ điện thoại di động mà thôi.
Cô nhóc này được lắm, đèo hắn chui vào rừng phong rồi hay sao thế?
- Tiểu phú bà, cậu đèo mình vào đây làm gì vậy? - Giang Cần ngơ ngác không hiểu gì cả.
Phùng Nam Thư mím môi, nhìn Giang Cần với đôi mắt long lanh rồi nói:
- Giang Cần, mình cũng không biết bản thân muốn làm gì nữa.
- Phải không? Tốt nhất là cậu không biết bản thân muốn gì thật…
- Cậu cũng biết mình ngốc mà, chắc là lạc đường thôi.
Giang Cần xuống xe rồi vòng tới trước mặt cô:
- Giờ mình đã xác định được chắc chắn bình thường cậu luôn giả ngu để lừa gạt mình, hơn nữa mình còn có chứng cứ.
Phùng Nam Thư nheo mắt lại, dù đã vô cùng hoảng hốt nhưng ngoài mặt vẫn ra vẻ lạnh lùng:
- Giang Cần, mình có lừa cậu bao giờ đâu, vậy nên cậu không thể có chứng cứ được.
- Vậy cậu ngồi xuống đi, để mình show bằng chứng ra cho cậu.
- Mình đứng nghe là được rồi.
Giang Cần duỗi tay vỗ vỗ đầu cô hai cái:
- Không nghe lời thì mơ mà mình ôm cậu.
Tiểu phú bà lầm bầm trong miệng nhưng vẫn ngoan ngoãn dựng xe ở ven đường, sau đó ngồi xuống ghế dài. Vừa ngồi xuống cô đã thấy Giang Cần ngồi xổm xuống lột giày da bên trái của mình ra rồi nắm lấy gót chân cô, kéo chiếc tất ren trắng mỏng xuống để lộ ra bàn chân nhỏ nhắn trắng hồng.
- Nhìn đây, đây chính là chứng cứ.
Phùng Nam Thư choáng váng:
- Giang Cần, đó là chân của mình.
- Cậu rửa chân cho thật thơm rồi mới đi đón mình, vừa nhìn là biết có chuẩn bị từ trước rồi, vậy nên ngay từ đầu cậu đã lên kế hoạch đưa mình vào rừng phong rồi. - Giang Cần lạnh lùng nhìn cô.
Tiểu phú bà mím môi:
- Giang Cần, mình không gặp cậu thì vẫn phải rửa chân mà.
- Thế là cậu khờ thật à?
- Cậu đừng sợ, mình thật sự chẳng hiểu gì hết.
Giang Cần duỗi tay ôm cô lên đùi mình, thầm nghĩ thôi tin cậu một lần vậy, cô bạn tốt thơm tho mềm mại của tôi ơi.
Phùng Nam Thư híp mắt dựa vào vai hắn, sau đó trộm lấy điện thoại ra, mở web trình duyệt ra tìm kiếm xem bạn tốt còn có thể làm gì nữa.
Ngày hè nắng chói chang, sau khi tham gia team building với bạn cùng lớp và hoàn thành xong một buổi phỏng vấn của Lâm Đại, thì cuối cùng cuộc sống của Giang Cần cũng trở về những ngày tháng bình yên chuyên tâm kiếm tiền.
Sáng sớm nhân viên của 208 đã đến đông đủ, bắt đầu báo cáo tình hình công việc tháng này.
Đầu tiên là bên Multi-group, sau sự phối hợp chặt chẽ của bộ phận marketing và bốn trường đại học, thì mạng lưới phục vụ Multi-group đến các cửa hàng đã hoàn thành và bắt đầu buộc chặt. Dù là số lượng cửa hàng mới tham gia hay số lượng người dùng mới đăng ký thì đều có tốc độ tăng trưởng vô cùng khả quan.
Đương nhiên đợt ưu đãi này cũng khiến Giang Cần lỗ hơn triệu tệ.
Nhưng dù thế nào thì cuối cùng bọn họ cũng đã chiếm được thị trường này rồi.
Mà trong khoảng thời gian chuẩn bị và giấu kiếm suốt nửa năm này, trung tâm thương mại Vạn Chúng mới là bên được lợi nhiều nhất, trung tâm thương mại sau cải cách này đã trở thành trung tâm đứng đầu thành phố, bảo bối mọi nhà, cũng là nơi thanh niên hẹn nhau đi cháy phố vào cuối tuần.
Mà điều khiến người ta không thể tưởng được là, nông gia nhạc ở ngoại ô phía Tây sau một đợt giảm giá khuyến mại cũng đã hấp dẫn được một ít người già đã về hưu nhưng không thiếu tiền, doanh thu phải nói là vọt lên dẫn đầu.
Điều này nói rõ hệ sinh thái của Multi-group đã hình thành rồi, còn càng ngày càng thẩm thấu vào nếp sinh hoạt thường ngày của cư dân Lâm Xuyên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận