Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 446: Tôi muốn làm kẻ phản bội (3)

Quả nhiên không ngoài dự đoán.
Chiều hôm sau, cổng bình chọn của cuộc thi hoa khôi ở hai trường chính thức mở ra, mọi người bắt đầu bỏ phiếu điên cuồng, điên cuồng hơn bất cứ lần trước đó.
Vì sao ư?
Nguyên nhân đầu tiên là trận chiến hôm qua khiến mọi người đều tức giận, dựa vào đâu mà nói chất lượng sinh viên nữ trường tôi không tốt, dựa vào đâu mà ví Đại học Bách khoa bọn tôi như miếu hòa thượng, bọn này phải đưa được nữ thần của mình lên đỉnh thì mới hả dạ được.
Thứ hai, Đại học Bách khoa và Đại học Sư phạm tổ chức cùng thời gian, tuy không phải là một cuộc thi chung nhưng đa phần mọi người đều có hai phiếu bầu mỗi ngày.
Với tình huống như vậy, không ai hy vọng hoa khôi trường mình ít phiếu hơn hoa khôi bên trường kia cả.
Nếu hoa khôi trường chúng ta chọn ra ít phiếu hơn hoa khôi trường người ta nhiều thì cái danh hoa khôi duy nhất còn có ý nghĩa gì đâu?
Vậy nên đây đã không còn là một cuộc thi bình thường mà nó đã tiến hóa thành tranh cãi giữa các trường rồi.
Vì vậy nhóm nữ thần cũng đã hạ mình để kéo phiếu về cho bản thân.
Đặc biệt là Trương Tử Huyên thuộc Đại học Bách khoa không những đăng tuyên ngôn dự thi mà còn dùng ảnh đẹp trấn giữ khiến cả đám nam sinh viên kêu gào hưng phấn.
“Con mẹ nó, đây là Trương Tử Huyên đó hả? Tôi là người qua đường thuần chủng thuộc Lâm Đại, tôi thật sự muốn bình chọn cho cô ấy!”
“Người qua đường thuần chủng thuộc Đại học Khoa học Kỹ thuật cũng rất muốn bình chọn cho cô ấy!”
“Ờm… Tôi là người qua đường thuộc Đại học Sư phạm, học tỷ Tử Huyên thành công quyến rũ lá phiếu của em online rồi, hàng thật giá thật luôn!”
“Mẹ nó, sao Đại học Sư phạm còn xuất hiện phần tử phản bội vậy? Tình nghĩa nặng ngàn cân cũng không bằng bốn lạng trước ngực đúng không?”
“Tầm bậy tầm bạ, đừng có ngậm máu phun người, như này ít cũng phải hai cân!”
Trung tuần tháng ba, sức nóng của cuộc thi hoa khôi trường đang ngày càng tăng cao.
Quán trà sữa Hỉ Điềm ngồi vững vàng trên vị trí cao của lưu lượng, ngay lập tức khai thông thị trường, đến nỗi hàng ngày trước cửa hàng đều có hàng dài người xếp hàng, và độ dài của hàng đợi này lại một lần nữa thu hút rất nhiều người đến hóng hớt.
Lượng người trên phố buôn bán từ sáng tới đêm đều đông đúc, ngay cả những hộ kinh doanh xung quanh cũng được hưởng nhiệt, doanh số bán hàng luôn ổn định tăng lên.
Tại sao?
Bởi vì thời gian chờ quá lâu, một số người sẽ đi dạo ở cửa hàng khác trước.
Đi dạo một lúc, vô tình mua một ít đồ, điều này cũng rất tự nhiên. Vì dù gì cũng đã đến rồi, không mua một chút đồ thì thật lãng phí.
Đặc biệt là những cô gái sành điệu, loại tiêu dùng bốc đồng như vậy là điều không thể thiếu.
Hiện tượng kinh tế này rất phổ biến, giống như lý do các tỉnh thành không ngừng thúc đẩy ngành du lịch.
Bởi vì khi lượng người lưu thông tăng lên, chi tiêu cho ăn uống, chỗ ở, sinh hoạt cũng sẽ tăng lên, và từ đó chi tiêu không cần thiết cũng sẽ tăng lên.
Mua một đống đồ không cần thiết, mỗi lần gọi món đều vượt quá lượng ăn của mình, đây không phải là chuyện thường thấy sao.
Cho nên, lưu lượng không nhất thiết phải mang lại lợi ích cho một người, mọi người trong toàn bộ khu vực mua sắm đều sẽ được hưởng lợi ích.
Dựa trên tình hình này, việc đàm phán hợp tác giữa Multi-group và thương hộ trên con phố này sẽ trở nên vô cùng suôn sẻ.
Không có cách nào khác, bởi vì thật thơm.
Tuy nhiên, không phải tất cả các thương hộ đều cảm thấy vui vẻ, chẳng hạn như một số quán trà sữa khác trên con phố này, bọn họ thực sự muốn mắng người.
Kể từ khi cuộc thi Hoa khôi trường nhảm nhí này bắt đầu, khách hàng trong cửa hàng của họ càng ngày càng ít đi.
Cuối cùng thì doanh số bán hàng của các sản phẩm cạnh tranh phải giảm dần, không ai sẽ mua một ly trà sữa ở cửa hàng đầu tiên, sau đó quay lại mua một ly trà sữa ở cửa hàng khác, đó hoàn toàn là ăn no rửng mỡ không có việc gì làm.
Đặc biệt là những khách quen hàng ngày đột nhiên không đến nữa, khiến các chủ quán trà sữa có cảm giác như đại nạn lâm đầu.
Mẹ kiếp, đã nói chỉ thích uống trà sữa của tôi thôi mà?
Loại thay lòng đổi dạ này thật giống tình yêu, ngay cả một lời chào cũng không thèm!
- Lão Hứa, bên anh có khách hàng không?
- Khách cái con khỉ ấy, mở cửa cả buổi sáng rồi, đừng nói đến trai xinh gái đẹp, thật sự là cả con khỉ cũng chưa từng thấy.
- Tôi và chị Vương của quán Trái cây tươi đã bàn bạc với nhau rồi, chúng ta không thể cứ ngồi im chờ chết như vậy được, nếu không thì việc kinh doanh này thật sự không thể tiếp tục được.
- Định làm thế nào?
- Tôi nghe nói cửa hàng đó là do sinh viên mở, đi dọa bọn họ đi!
Vậy là trong một tuần khi cuộc thi đang diễn ra gay cấn, ba ông chủ cửa hàng trà sữa đã dẫn người đến gây rối bốn lần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận