Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 558: Tự nhắc nhở bản thân là phải có điểm dừng

Giang Cần thật sự là không còn cách nào phản bác lại:
- Hiệu trưởng muốn em đi nhận phỏng vấn?
- Nhà trường dốc sức bồi dưỡng em, cho em tài nguyên còn cho em không gian, chính là hy vọng em có thể bộc lộ tài năng trở thành ngôi sao khởi nghiệp của Đại học Lâm Xuyên chúng ta, như vậy không chỉ có thể nâng cao hình tượng của nhà trường, mà còn có ích rất lớn đối với kỳ tuyển sinh mùa hè sắp bắt đầu!
Ý câu nói của Trương Bách Thanh là để hắn mau chóng đi nhận phỏng vấn.
Thực ra chuyện này cũng rất dễ hiểu, Đại học Lâm Xuyên luôn giúp đỡ Giang Cần, thực ra chính là đợi danh tiếng của hắn nổi lên, đổi lại nhiều mặt lợi ích cho Đại học Lâm Xuyên.
Nhưng mà Giang Cần luôn thập thò không đồng ý ra mặt, những lợi ích này chắc chắn là đại hạ giá.
Bây giờ kỳ tuyển sinh mùa hè cũng sắp bắt đầu rồi, bên ngoài thì không nói, nguồn sinh viên xung quanh Lâm Xuyên vẫn là phải tóm lấy, nếu như Giang Cần lên truyền hình, đây chắc chắn là sự tuyên truyền tốt nhất đối với việc tuyển sinh của Lâm Đại.
Nhà trường là dùng sinh viên là gốc, kinh doanh trường học giống như kinh doanh một nhãn hiệu, có thứ tốt không để lộ ra ngoài thì ai chấp nhận được?
Càng huống hồ, bộ giáo dục luôn phát văn kiện khuyến khích sinh viên đại học lập nghiệp, có bảng hiệu sống Giang Cần này, tất cả công việc đối ngoại của năm sau đều rất dễ làm rồi.
- Hiệu trưởng, nếu như là người khác đến khuyên em, em chắc chắn không đi, nhưng nếu như là thầy vậy em lập tức đi nhận phỏng vấn.
- Thật chứ?
- Sự bồi dưỡng mà hiệu trưởng dành cho em, em trước sau khắc sâu trong lòng, bất cứ yêu cầu nào của hiệu trưởng em đều nghe theo.
Giang Cần đưa tay giữ lấy lồng ngực.
Hiệu trưởng Trương nghe xong ngược lại có hơi khó xử nói:
- Giang Cần à, tôi cũng không phải đang ép em, nhưng mà nhà trường thật sự cần đạt chút thành tích trong sinh viên đại học lập nghiệp, phòng làm việc của các em còn thiếu thứ gì? Cứ việc nói ra.
Nghe câu hỏi hào phóng như vậy, Giang Cần xúc động đến mức rưng rưng nước mắt, lập tức xin một cây bút và giấy, viết liên tục trong mười phút, sau đó biểu thị làm người phải biết điểm dừng, lần này không cần nhiều.
Sau khi tiễn hắn ra khỏi cửa, Trương Bách Thanh Thanh cầm danh sách trên bàn nhìn trong chốc lát, vẻ mặt dần cứng lại.
- Mẹ kiếp, thằng nhóc này đúng là dám đòi, cậu ta còn muốn một chiếc xe hơi cho nhân viên chạy nghiệp vụ, tại sao cậu ta không lên thiên đàng luôn đi?
Trương Bách Thanh cầm bút vạch hai nét, tính toán số tiền một chút rồi dự định thêm vào quỹ hỗ trợ học kỳ sau.
Hàng năm Bộ Giáo dục sẽ cấp một khoản quỹ hỗ trợ khởi nghiệp dành riêng cho sinh viên, hiệu trưởng Trương không ngại dệt hoa trên gấm, điền thêm một khoản nữa.
Về việc quỹ sẽ được sử dụng như thế nào, ông cảm thấy vô hại, vì xét đến thành tích mà Giang Cần đã đạt được hiện tại, ngay cả khi hắn lấy số tiền này đi rửa chân hàng ngày thì cũng không ai bắt lỗi được.
Bởi vì trên dưới bất kể ai, đều cần kết quả chứ không phải quá trình.
Sau đó, hiệu trưởng Trương lại mở máy tính, xem lại tin tức buổi sáng hôm nay.
Sự nổi tiếng của Giang Cần quả thật có ảnh hưởng rất lớn đối với Lâm Đại, bởi vì tuyển sinh đại học không thể quảng cáo trên truyền hình, nếu vậy sẽ quá kỳ cục, nhưng sự xuất hiện của Giang Cần lại bù đắp cho khoảng trống này.
Trong vòng một tuần gần đây, nhờ có Giang Cần mà đại học Lâm Xuyên đã được các phương tiện truyền thông nhắc đến nhiều lần, công tác tuyển sinh địa phương năm nay chắc chắn sẽ tiến triển vô cùng thuận lợi.
Chỉ là…
Ngôi sao học tập này rốt cuộc là cái quái gì?
Những ông chủ nhận phỏng vấn kia há mồm ngậm miệng là ngôi sao học tập Lâm Đại, nhưng chính mình làm phó hiệu trưởng lại không biết gì cả, thật là điên rồi.
Hiệu trưởng Trương gọi điện thoại cho phòng giáo vụ, hỏi cặn kẽ cái gì là "Ngôi sao học tập", kết quả không ai biết.
Trương Bách Thanh tê rần, thầm nghĩ đừng bảo là "Ngôi sao học tập" là do Giang Cần tự bịa ra để trang bức chứ?
Đừng nói, với kiểu chó má của Giang Cần, hắn thật sự có thể làm ra loại chuyện này.
Nhưng vấn đề trước mắt là, mỗi khi truyền thông nhắc tới quan hệ giữa đại học Lâm Xuyên và Giang Cần, lại luôn nhắc tới một câu ngôi sao học tập, thật phiền toái.
Nếu để mọi người biết đại học Lâm Xuyên căn bản không có giải thưởng này thì không phải sẽ biến thành trò cười sao.
“Thằng nhóc này, thật biết gây rắc rối cho mình.”
Trương Bách Thanh đang suy nghĩ làm thế nào để làm tròn bốn chữ Ngôi sao học tập, bỗng nhiên nhận được điện thoại từ phòng giáo vụ.
- Hiệu trưởng Trương, hình như thầy Lý quản lý diễn đàn trường có biết về chuyện ngôi sao học tập.
- Thật đúng là có một Ngôi sao học tập? Vậy cậu gọi thầy Lý đến gặp tôi đi.
- Được rồi, Trương giáo.
Tên thật của thầy Lý là Lý Hoa Bưu, vào trường làm việc từ năm 2002, làm quản lý diễn đàn trường. Nhưng bởi vì diễn đàn không ai dùng, cho nên y cũng gần như trở thành người trong suốt ở trong trường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận