Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 535: Cơ bụng là đồ tốt

Giang Cần nghe xong cười lạnh một tiếng:
- Như thế nào, chỉ có rừng phong có muỗi à?
- Rừng phong chỗ gần hồ Vọng Nguyệt a. Ấu trùng của muỗi gọi là lăng quăng, thích sinh tồn ở nơi nhiều nước. Nếu như không phải rừng phong, chân của cậu khẳng định sẽ không bị cắn nhiều như vậy, nha nha, cậu còn có tinh dầu gió, cho tôi dùng với.
- Mẹ nó, cậu đủ uyên bác nha, còn biết lăng quăng nữa đấy? Hay là cậu xuống lầu tìm thảo dược bôi đi, tinh dầu gió của tôi không thích hợp với cậu.
Tào Quảng Vũ chẳng thèm quan tâm, giơ tay cướp lấy chai dầu gió:
- Chỉ có chó mới đi hái thảo dược bên lề đường, cậu đừng tưởng rằng tôi không hiểu.
Giang Cần đưa nắp dầu gió cho y, sau đó lên giường bắt đầu gập bụng, nằm ngửa bắt chéo nhấc chân và gập chân ngồi dậy, hôm nay hắn như bị nghẹn một cỗ lửa, làm động tác ẻo ẹt rất hăng hái.
Sau khi làm xong, hắn kéo khăn mặt đi toilet, rửa mặt đi ra, xoay người lên giường, bắt đầu trò chuyện với bạn cùng phòng.
Sắp đến cuối tuần rồi, địa điểm du lịch cũng đã định sẵn, chủ đề thảo luận của bọn họ tất nhiên là liên quan đến du lịch.
Nhâm Tự Cường nói tay nghề nấu ăn của mình không tệ, đến lúc đó sẽ triển lộ quyền cước, cam đoan nữ sinh trong lớp hô hô sùng bái.
Chu Siêu nói kỹ năng bơi lội của y rất tốt, xuống nước là có thể nở hoa, đến lúc đó sẽ lẻn vào trong hồ vớt cá cho Nhâm Tự Cường nấu ăn, dáng người ‘lãng lý bạch điều’ đảm bảo làm cho nội tâm các nữ sinh nhìn mà nóng ran.
Mà Giang Cần thì sững sờ nhìn trần nhà, trong đầu chỉ có xúc cảm mông nhỏ của Phùng Nam Thư, cuối cùng nhịn không được lại nhảy xuống hít đất mấy cái.
- Giang ca, đến giờ này mà cậu vẫn tập thể dục à?
Giang Cần hít sâu một hơi, đứng dậy vỗ tay:
- Là đàn ông nên có chút cơ bụng, cậu thử nghĩ đi, nếu như cậu xuống hồ vớt cá, lúc đi lên người ướt sũng, lộ ra cơ bụng hơn nữa tay xách cá, các nữ sinh còn không yêu cậu chết đi sống lại sao? Hoặc là Nhâm Tự Cường, lúc cầm nồi niêu cởi áo để trần, mồ hôi chảy xuống cơ bụng, Phan Tú còn không trở mặt liếm cậu sao?
Chu Siêu và Nhâm Tự Cường nghe xong lập tức thử trải nghiệm:
- Mẹ kiếp, bây giờ tôi luyện còn kịp không?
- Quá sức, cho nên người xưa nói đúng, cơ hội là dành cho người có chuẩn bị, vest line của tôi nằm trong tầm tay.
- Không phải cậu luyện cơ bụng sao? Vest line khác với cơ bụng mà phải không?
Giang Cần nhìn bọn họ một cái, lộ ra nụ cười bí hiểm, xoay người lên giường, sau đó cầm điện thoại nhìn thoáng qua QQ.
Đối với chuyện đi du lịch cuối tuần, mọi người trong nhóm còn đang thảo luận khí thế ngất trời, có người nói buổi tối tổ chức tiệc lửa trại, có người nói muốn biểu diễn văn nghệ, còn có người muốn lập đội chơi mạt chược.
Mặt khác, còn có người nói tháng này nhiều muỗi, tia cực tím mãnh liệt, phải mang theo tinh dầu gió và kem chống nắng.
Giang Cần tiện tay gõ một hàng chữ vào trong nhóm:
“Tốt nhất là mua thêm iodophor và băng cá nhân dự phòng.”
“Đúng, Giang Cần nói rất đúng, để phòng ngừa có người bị thương, iodophor và băng cá nhân là nhất định phải có.”
“Không phải phòng ngừa, là nhất định sẽ có người bị thương.”
Lúc này Tào Quảng Vũ cũng đang nhìn nhóm, nhịn không được quay đầu liếc hắn một cái:
- Lão Giang, tại sao nhất định sẽ có người bị thương?
Giang Cần làm bộ làm tịch bấm ngón tay:
- Tôi bói được, cậu nhất định sẽ bị thương, Trang Thần nhất định sẽ bị thương, Lục Thiên cũng có bạn gái phải không? Vậy chắc chắn cậu ta cũng sẽ bị thương, hơn nữa vị trí bị thương của các cậu hẳn là mắt cá chân.
- Thầy bói xem voi? Nói bậy, vừa nghe đã biết là nói bậy.
- Cược không? Một bữa tối.
- Cược thì cược!
Giang Cần mỉm cười, thầm nghĩ bữa cơm này ổn.
Sáng sớm hôm sau, tia nắng ban mai rơi xuống, bầu trời quang đãng vạn dặm không thấy mây.
Đổng Văn Hào và Lộ Phi Vũ lau bụi cho điều hòa treo trên tường, chuẩn bị nghênh đón mùa hè sắp tới.
Gió lạnh thổi nhẹ trên mặt, nhất thời làm cho người ta có cảm giác vui vẻ thoải mái.
Giang Cần đi tới 208, cảm nhận được sự mát mẻ trước mặt, không nhịn được mà nở nụ cười:
- Máy điều hòa được hiệu trưởng Trương tài trợ thật đúng là tốt.
- Đúng vậy, ông chủ, điều hòa tốt hơn quạt.
- Được rồi, trước đừng quản chuyện điều hòa, tôi sẽ sắp xếp các nhiệm vụ công việc sau này của chúng ta.
Giang Cần vỗ vỗ tay, đưa tiết tấu về chủ đề chính.
Hiện tại, công tác tiếp thị địa phương tại nội thành đã bước vào giai đoạn thứ hai, hướng tiếp thị bắt đầu chuyển dịch về phía đông, sau một tuần có thể sẽ kết nối với khu đô thị đại học, lúc đó phạm vi kinh doanh sẽ mở rộng gấp ba đến bốn lần.
Không đầy một tháng, phần lớn thị trường của Lâm Xuyên hẳn là được ăn sạch.
Đến lúc đó, việc tiếp thị xuyên tỉnh sẽ được đưa lên kế hoạch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận