Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 254: Một ngày làm thầy cả đời làm cha?

Mặc dù nói diễn đàn trường Lâm Xuyên được sáng lập bởi bốn trường đại học, nhưng trên thực tế địa vị lại luôn rất xấu hổ.
Nó không hoàn toàn thuộc về Lâm Đại, không hoàn toàn thuộc về Đại học Khoa học Kỹ thuật, cũng không hoàn toàn thuộc về Bách khoa hay Sư phạm, hơn nữa lưu lượng không cao, hiện tại mức độ đãi ngộ cũng chỉ bằng con chồng trước do mẹ kế mang đến.
Nó không có quyền thiết lập giải thưởng trường học, cũng không có quyền kiểm soát việc phân phối tín chỉ, vì vậy luôn phải cẩn thận trong mọi khía cạnh, thứ duy nhất có thể sử dụng là mánh khóe ở chữ chính thức này.
Tại sao nó lại liên kết với trường dạy lái xe Thông Hành và siêu thị học viện để thực hiện hoạt động?
Một mặt là để thu về một chút lưu lượng, một mặt là để kiếm chút kinh phí hoạt động từ hai nhà cẩu đại hộ này.
- Giải thích, người Trung dùng từ “Cẩu Đại Hộ” khi nhắc đến sự giàu có của Ả Rập Xê Út. Hết giải thích.
Nhưng diễn đàn này tuyệt đối không dám lừa gạt sinh viên, cũng tuyệt đối không dám lợi dụng danh tiếng nghiên cứu sinh hay học bổng để thực hiện một hoạt động thương mại.
Mấy thứ này hoàn toàn không phải là một diễn đàn nhỏ như bọn họ có thể gánh vác được, lỡ như tạo thành ảnh hưởng không tốt thì sẽ bị truy cứu, thầy Lý ngay cả bát cơm cũng phải mất.
Vì thế, trong vòng nửa giờ sau khi đăng bài, thông báo làm sáng tỏ trên diễn đàn trường Lâm Xuyên lập tức xuất hiện.
Nội dung đại khái là, cuộc thi này không có bất kỳ ý nghĩa đặc thù nào, chỉ để thúc đẩy sự nhiệt tình học tập của sinh viên, hy vọng có thể tạo ra bầu không khí học tập tốt trong nội bộ Đại học Lâm Xuyên. Về phần tuyển thẳng cao học lại càng là lời nói vô căn cứ, quyền giải thích hoạt động cuối cùng thuộc về diễn đàn trường Lâm Xuyên.
- Giáo viên, vậy tín chỉ cũng nên có chứ?
- Ách… không có.
Nghe được câu trả lời như vậy, các học sinh ầm ầm giải tán, mắng chửi là bọn họ gạt người, tại sao mấy người không viết cho rõ ràng a, khiến cho tất cả mọi người hiểu lầm.
Việc này giống với việc tôi đã cởi hết quần, thế mà bạn lại mở “Các em bé rối Teletubbies” cho tôi xem.
- Thầy Lý, vừa rồi có mười hai sinh viên hủy tài khoản.
- Không sao đâu...
- Chúng ta có nên thông báo cho siêu thị học viện và trường dạy lái xe Thông Hành không?
- Đừng thông báo, cứ làm bộ như không biết, trước tiên cầm kinh phí hoạt động rồi nói sau. Chủ ý thối này vốn là do ả họ Tưởng kia đề xuất, không đổ lên đầu chúng ta được.
- Nhưng… lỡ như quản lý Tưởng và giám đốc Ngưu muốn xem số liệu thì sao?
- Tạm thời giấu đi, hỏi cái gì cũng nói tình thế đang tiến triển.
Thầy Lý cực kỳ bình tĩnh trả lời một câu, nhưng trong lòng lại đang mắng lớn, trong lòng tự nhủ là do tên khốn nào lan truyền tin đồn lung tung?
Cùng lúc đó, Giang Cần đang ngồi trong phòng làm việc của giáo sư Nghiêm, nhờ ông viết giùm hai bức thư giới thiệu, một phong là kết nối với Đại học Bách khoa, một phong là kết nối với Đại học Sư phạm.
Chờ cuộc thi hoa khôi trường ở Đại học Khoa học Kỹ thuật kết thúc, đội ngũ sẽ bắt đầu vận hành thử nghiệm Multi-group tại Lâm Đại.
Đến lúc đó, trọng tâm của cả đoàn đội đều phải chuyển dời từ quảng bá sang biến hiện, tức là chuyển đổi lưu lượng thành tiền.
Mà sau khi hoạt động thử nghiệm kết thúc, kỳ nghỉ đông thơm ngào ngạt cũng gần đến. Tại thời điểm quan trọng này không thích hợp triển khai hoạt động quảng bá mới, bởi vì kỳ nghỉ đông khác với ngày Quốc khánh, kỳ nghỉ đông quá dài, bất kể hoạt động gì thì lưu lượng truy cập chắc chắn cũng sẽ giảm.
Nhưng nhàn rỗi không phải là tác phong của Giang Cần, hắn định lợi dụng khoảng thời gian này để tìm quan hệ.
Trước hết dỗ dành người phụ trách Bách khoa và Sư phạm, đầu xuân sẽ trực tiếp đẩy mạnh hoạt động, ở một mức độ nào đó cũng có thể đẩy nhanh tốc độ quảng bá của diễn đàn.
Lời nói của Diệp Tử Khanh mặc dù có hơi rời xa thực tế, nhưng lại có một câu nói đáng để suy ngẫm.
Nếu quá trình quảng bá rộng rãi bị phương thức kiếm tiền ngăn cản bước chân, vậy hậu kỳ hắn chỉ có thể kiếm tiền ở trong phạm vi nhỏ, tuyệt đối không theo kịp làn sóng internet.
Cho nên phải làm được phương thức chuyển đổi, nhưng quảng bá cũng không thể dừng lại.
- Giáo sư, thầy viết thư giới thiệu trước đi, để em rót trà cho!
Giáo sư Nghiêm gỡ kính lão xuống, mặt không chút thay đổi liếc hắn một cái:
- Bây giờ tôi cảm thấy như tôi đang trở thành công cụ cho cậu vậy.
Giang Cần nhe răng cười, bưng chén trà tới:
- Sao có thể nói như vậy nha giáo sư, hiện tại thầy chính là cha nuôi của em a.
- Nói bậy, tôi tuổi này làm ông nội của cậu còn được!
- Ông nội khẳng định không được, thay cha nhận cha sẽ bị đánh, thầy là giáo sư, một ngày làm thầy cả đời làm cha vẫn là hợp tình hợp lý.
Giáo sư Nghiêm thầm nghĩ đây là đạo lý vớ vẩn gì vậy:
- Được rồi, cậu về trước đi. Tôi viết xong bảo người đưa qua cho cậu, không cần một ngày tám lần chạy loạn, mắt tôi bị cậu làm cho hoa cả rồi.
- Vậy được rồi, nhưng thầy nhất định phải sử dụng bốn chữ vừa học vừa làm nha, ngàn vạn lần đừng viết sai!
Bạn cần đăng nhập để bình luận