Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 194: Oan chủ Tô Nại !

Chiều thứ Sáu, dương quang xán lạn, trời xanh quang đãng.
Giang Cần đi tới cơ sở khởi nghiệp, kết quả đang đi trên hành lang, hắn gặp một cô gái tóc dài mặc một chiếc áo len cổ cao màu cam, đeo một cặp kính gọng đen, lúc nhìn thấy Giang Cần thì lập tức hào sảng hô lên ‘chào học trưởng’, sau đó liền đẩy cửa vào văn phòng tổng.
Giang Cần cũng coi như có quen biết với hầu hết người của tòa nhà này, nhưng duy chỉ có chưa từng gặp cô gái đó, sau khi cẩn thận suy tư hắn liền hiểu, đây hẳn là một trong những người thay thế học trưởng xem ti vi.
Đi một người đến hai người, hơn nữa còn là vãn bối, Tào học tỷ xem như đã vượt qua thời kỳ khó khăn.
Có lẽ sắp tới cô sẽ dành toàn bộ thời gian vào yêu đương.
Giang Cần cất bước đi qua văn phòng tổng, thấy bên trong quả thật có ba bóng người đang nói cái gì đó, hắn cũng không quấy rầy, đưa tay đẩy cửa 208 ra.
Trong phòng, ngoại trừ Bàng Hải, Tô Nại, Đổng Văn Hào, Lô Tuyết Mai, Thời Miểu Miểu, Lộ Phi Vũ và Đông Miêu Miêu, mười lăm người khác cũng đều có mặt. Trước đó bọn họ đã nhận được tin nhắn của Giang Cần, biết hôm nay sẽ mở một cuộc họp, cho nên đều đang chờ Giang Cần đến.
Sau khi vào phòng 208, Giang Cần cũng không nói nhảm, trực tiếp vào thẳng chủ đề.
- Lưu lượng truy cập ở Lâm Đại đã bão hòa, tỷ lệ giữ chân cũng không thấp, các đơn quảng cáo cũng đang tiếp tục tăng, bây giờ mọi người có thể thả lỏng, không cần phải theo dõi hằng ngày nữa.
- Mặt khác, chúng ta đang chuẩn bị quảng bá bên Khoa học Kỹ thuật, kế hoạch này đã thảo luận rồi, tôi tin tất cả mọi người đều đã chuẩn bị tốt.
- Địa điểm của Hỉ Điềm thì tôi vẫn còn đang tìm kiếm, mặc dù việc này không vội, nhưng mọi người phải sẵn sàng, để tránh bị thời gian làm cho luống cuống tay chân.
- Khoa học Kỹ thuật cách chúng ta không xa, cho nên những trận chiến đầu, tôi quyết định dùng người của chúng ta để đánh, dù sao mọi người đã rất quen thuộc với cách chơi, có thể nhanh chóng bắt đầu.
- Nếu ai không thuận tiện về thời gian hoặc phương tiện đi lại, thì gọi tôi trước, tôi ghi lại.
- Toàn bộ tiền chiến sẽ mất khoảng một tuần, có thể cần mọi người chạy qua chạy lại vài chuyến, tiền lộ phí và phụ cấp ăn uống sẽ được tính vào tiền lương và trả lại mọi người.
- Mặt khác, Tô Nại, cô chọn một người trong tổ kỹ thuật tạm thời đảm nhận vị trí tổ trưởng tổ kỹ thuật, do Đổng Văn Hào làm tổng phụ trách, phối hợp với kế hoạch quảng bá tại Đại học Khoa học Kỹ thuật.
- Còn tôi thì sao? Tôi làm gì?
Tô Nại hoảng sợ vì đột nhiên bị đoạt quyền.
Giang Cần hù dọa nhìn cô:
- Sao vậy, sợ hãi? Ai bảo ngày nào cô cũng xem phim trong văn phòng!
Lô Tuyết Mai lập tức giơ tay lên, muốn giải oan cho Tô Nại:
- Ông chủ, tôi có thể làm chứng cho học tỷ Tô Nại, chị ấy chưa bao giờ xem phim trong văn phòng, tôi chưa bao giờ nghe thấy âm thanh gì từ máy tính của chị ấy!
- Phim mà cô ấy xem không thể để người khác nghe thấy âm thanh.
Giang Cần ho khan một tiếng, kéo đề tài trở lại:
- Tô Nại, cô không cần phải lo lắng, để cô rời khỏi nhóm kỹ thuật là có chuyện khác cần cô làm.
Tô Nại thở phào nhẹ nhõm, đồng thời lại tò mò:
- Có chuyện gì vậy ông chủ?
- Trong khoảng thời gian này, cô cần phải nghiên cứu một dự án khác với tôi.
- Tại sao đột nhiên làm một dự án khác?
- Hiện tại khả năng kiếm tiền của diễn đàn rất kém, nguồn thu duy nhất chỉ có từ quảng cáo. Nhưng dù sao vị trí quảng cáo cũng có hạn, bây giờ đã lên lịch đến năm sau rồi, muốn vắt thêm sữa là cực kỳ khó. Vì vậy chúng ta phải phát triển một công cụ kiếm tiền hoàn toàn mới, không thể ăn không ngồi rồi.
Giang Cần không nói chi tiết, chủ yếu là vì chưa có phương án chính xác.
Dù sao, hắn không hiểu kỹ thuật, vì vậy ưu tiên hàng đầu bây giờ là để cho Tô Nại tìm hiểu được độ khó, sau đó mới xác định lại là kế hoạch khả thi hoặc không khả thi.
- Ông chủ, hướng đi của dự án mới là gì?
- Trang web mua hàng theo nhóm.
Tô Nại thoáng sửng sốt:
- Đây không phải là dự án trước kia của 208 hả? Không phải đã thất bại rồi sao?
- Chúng ta chắc chắn không thể đi theo con đường cũ của họ, ý của tôi là làm tương tự nhưng không giống nhau.
Giang Cần trả lời.
- Ồ, à.
Tô Nại nghe xong dường như hiểu không hiểu mà gật đầu, cũng không hỏi kỹ, bởi vì cô đã quen rồi, Giang Cần nói cái gì thì cứ việc làm cái đó thôi.
- Tiếp theo, hãy nói các bước quảng bá cụ thể của diễn đàn Zhihu tại Đại học Khoa học Kỹ thuật.
Giang Cần cầm bút gõ lên mặt bàn:
- Cần ghi chú thì viết lại, còn nữa, không ngắt lời tôi nửa chừng, có vấn đề chờ tôi nói xong lại hỏi.
Nghe những lời này, tất cả mọi người bắt đầu ngồi nghiêm chỉnh, cầm bút và giấy dự định ghi chú.
Bạn cần đăng nhập để bình luận