Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 179: Ý nghĩa của ghế phụ lái

- Mày bớt quan tâm chuyện của tư bản đi.
Giang Cần không thể giải thích với Quách Tử Hàng.
Sau đó, hai người đi đến siêu thị trái cây Lục Viên đối diện trường học, gặp mối tình đầu của Quách Tử Hàng, một cô dì nhỏ tên Ngô Thái Phụng, có lẽ khoảng ba mươi tuổi.
Người này trông quả thực ưa nhìn, hơn nữa còn có giọng nói trẻ con, chỉ là dáng người hơi thấp một chút, nhưng sánh đôi với Quách Tử Hàng cũng có của ăn của để.
Vì thời gian không còn sớm nữa nên Giang Cần không luyên thuyên quá nhiều mà đi thẳng vào vấn để, hỏi thăm tình hình kinh doanh ở trường này.
Mặc dù Ngô Thái Phụng chỉ có học vấn sơ trung, nhưng nói về chuyện kinh doanh vẫn rất có trình độ, cô nói nơi kinh doanh tốt nhất ở trường Đại học Khoa học Kỹ thuật là khu vực sảnh tòa ký túc xá nữ, còn nơi tệ nhất là quảng trường nhỏ trước ký túc xá nam.
Giang Cần gật đầu, thầm nghĩ, dường như tình hình ở Làng Đại học đều giống nhau, việc kinh doanh dưới tòa ký túc xá nữ luôn tốt hơn dưới tòa ký túc xá nam.
Thời buổi này, muốn để sinh viên nam chi nhiều tiền là rất khó.
Bọn họ cứ mười người thì đã có năm người muốn hẹn hò yêu đương bên dưới tòa ký túc xá nữ, còn ba người khác lại muốn tiết kiệm tiền mua quà cho nữ thần, hai người còn lại là những thanh thiếu niên nghiện net thuần túy.
Đương nhiên, thật sự có những người toàn tâm toàn ý học hành, tuyệt đối không yêu đương suốt bốn năm đại học, nhưng suy cho cùng vẫn là thiểu số.
Những chuyện kinh doanh luôn hướng đến số đông, nhóm người thuộc thiểu số không cần suy xét.
Sau khi nói xong những điều này, Giang Cần mua hai túi trái cây xem như tỏ ý cảm ơn, sau đó cho Quách Tử Hàng một túi, túi còn lại bỏ vào cốp xe.
- Giang ca, đi hóng gió thôi?
- Đi thôi!
Giang Cần mở khóa, không ngờ tên béo này lại vươn tay định kéo cửa xe ở ghế phụ lái:
- Lão Quách!
- Hả? - Quách Tử Hàng bị giọng điệu đột nhiên cất cao của Giang Cần dọa cho giật mình:
- Sao vậy?
- Xe mới, chỗ ghế phụ lái vẫn chưa rửa, mày ngồi phía sau đi.
Quách Tử Hàng ỉu xìu ngồi vào hàng ghế sau, tự nhủ, không ngồi ở hàng ghế trước thì làm sao có cảm giác hóng gió, nhưng suy nghĩ từ góc độ người khác, y lại thấy Giang Cần nói đúng.
Chiếc xe đầu tiên trong đời, ý nghĩa của ghế phụ lái quả thực là chuyện quan trọng, nếu đổi lại là y, chắc chắn y cũng không thể để người khác tùy ý ngồi ở đó.
Bản thân Quách Tử Hàng là một người khá thú vị, mặc dù y khá nhút nhát nhưng cũng có một trái tim thích làm màu.
Sau khi lượn một vòng quanh cầu vượt sông, lão Quách liên tục thúc giục Giang Cần: nghĩa phụ, lái vào trường, lái vào trường đi, đến bên dưới tòa ký túc xá nữ!
Nhưng cuối cùng Giang Cần vẫn dừng lại trước cổng trường Đại học Khoa học Kỹ thuật, đồng thời nghiêm túc nói với Quách Tử Hàng: Mượn xe người khác để trang bức, dù sao cũng không vàng như nước tiểu của bản thân, bớt uống nước nóng đi.
- Giang ca à, anh cho em trang bức một lần đi! - Quách Tử Hàng khẩn thiết cầu xin.
Giang Cần suy nghĩ một lúc, sau đó mở miệng nói:
- Có thể tháng sau tao sẽ đến đây quảng bá, mày giúp tao theo dõi vài ngày, mua một chiếc xe hẳn không phải vấn đề gì to tát.
- Mua xe Audi?! - Quách Tử Hàng lập tức kinh ngạc.
- Gần giống vậy, Yadea. Hay còn gọi là xe máy điện Yadea.
Lúc năm giờ rưỡi chiều, Giang Cần lái xe về đến Lâm Đại.
Đại học Lâm Xuyên có quy định, xe riêng từ bên ngoài đến không được phép vào trường.
Nếu sinh viên có nhu cầu lái xe đến trường thì phải nộp đơn xin trước, đợi sau khi nhận được giấy phép rồi mới có thể lái xe vào nội bộ trường học.
Thế nhưng, cuộc thi hoa khôi và việc quảng cáo Hỉ Điềm đã tiến hành lâu như vậy, mỗi lần có đồ dùng gửi đến, bất kể người nào phụ trách ở hiện trường cũng sẽ theo căn dặn của Giang Cần mà để lại hai bao thuốc lá ở chỗ bảo vệ. Vì vậy, sau khi Giang Cần hạ cửa sổ xe xuống, trong mấy bảo vệ một người thì tự xoa cổ, một người thì giả vờ ngủ, vẫn có một người đi đến ngăn hắn lại, nhưng khi đi đến trước mặt, lại vươn tay nhặt một mẩu tàn thuốc bên lề đường.
Nói thật thì, kiểu đối nhân xử thế thế này sẽ không phát huy tác dụng mang tính trọng đại gì, nhưng lại có thể nói lên sự thuận tiện trong một số chi tiết nhỏ.
Nếu bảo vệ nhất định phải ngăn hắn, vậy trước khi nhận được giấy cho phép vào, nói thế nào thì hắn cũng phải đỗ xe bên ngoài trường.
Hơn nữa, ngay cả phố đi bộ cũng không được phép đỗ xe, nên chỉ có thể đỗ xe ở bãi đậu xe Thúy Trúc Viên đối diện.
Audi và Bentley vẫn có sự khác biệt, không tai to mặt lớn như thế, không phải là loại gì ghê gớm, nên BAA, họ thực sự dám ngăn lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận