Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 131: Mời trà sữa

Nhưng lớp kế bên đã học xong.
Chuông vừa reo, sinh viên bên lớp bốn lần lượt ra khỏi phòng học.
Phùng Nam Thư định đứng chờ Giang Cần, nhưng lại bị Phạm Thục Linh kéo đi, đi cùng còn có Cao Văn Tuệ và một sinh viên nam khác tên là Trương Tân Vũ.
Y được xem như là người đẹp trai nhất trong số các sinh viên nam của lớp bốn, nhìn cách ăn mặc, gia sản chắc cũng dư dả, hôm khai giảng y giống Giang Cần, trở thành đề tài bàn tán mỗi đêm cho các chị em trong ký túc.
Trương Tân Vũ cũng giống các nam sinh lớp bốn, lúc mới nhập học liền bị Phùng Nam Thư hấp dẫn.
Y nghĩ, nhà ở ven hồ hưởng trước ánh trăng, cuối cùng người có thể giành được Phùng Nam Thư nhất định là y, nhưng chuyện vặn nắp chai trong đợt quân sự vừa rồi đã đánh vỡ những tưởng tượng của y.
Nhưng kiểu con gái như Phùng Nam Thư, đứng ở chỗ đó mà không theo đuổi thật khó chịu.
Cho nên Trương Tân Vũ cố ý tiếp cận bạn cùng kí túc xá với Phùng Nam Thư, mượn cơ hội bắt chuyện với cô.
Nhưng rất tiếc rằng, Phùng Nam Thư rời xa Giang Cần lập tức biến thành cô gái lạnh lùng, miệng nhỏ nhắn không muốn nói chuyện.
- Tôi mời, các cậu uống trà sữa không?
Trương Tân Vũ biết, sau khi rời khỏi lớp học cô nàng này nhất định sẽ quay về kí túc xá, muốn hẹn ra ngoài phỏng chừng rất khó, cho nên mới mượn cớ mời uống trà sữa giữ họ lại.
- Được mà, nhưng đừng xa quá, đến tiệm chỗ quảng trường Tiến lên đi.
Thực ra Phạm Thục Linh biết ý định Trương Tân Vũ, hơn nữa còn vui vẻ toại nguyện cho y, bởi vì cô cực kỳ ghét kiểu tra nam như Giang Cần, luôn muốn giúp Phùng Nam Thư thoát khỏi bể khổ.
Thế là bốn người họ đi đến quảng trường Tiến lên, tìm một chỗ râm mát ngồi xuống, Trương Tân Vũ tích cực thể hiện mình là người ga lăng, hỏi kỹ càng ba người họ thích uống vị gì, sau đó quay người đi gọi nước.
- Mình thấy Trương Tân Vũ được phết, cũng cao giống Giang Cần, nghe nói nhà cậu ta làm kinh doanh.
Phạm Thục Linh rõ ràng có ý chào hàng.
Cao Văn Tuệ híp mắt nhìn Phạm Thục Linh:
- Để Giang Cần biết, cậu ta bóp chết cậu.
- Mình sợ cậu ta?
Phạm Thục Linh trợn mắt:
- Ghét nhất là cái kiểu tra nam đấy.
- Sao cậu cứ nhận định cậu ta là tra nam vậy?
- Tận mắt nhìn thấy, nói cái gì đều là bạn bè, toàn là mấy lời bốc phét, loại đàn ông như này tôi thấy nhiều rồi, đứng núi này trông núi nọ.
Cao Văn Tuệ không đồng ý với ý kiến của cô, bởi vì nếu Giang Cần thực sự là tra nam, vậy thì Phùng Nam Thư sớm đã bị ăn sạch rồi, tuyệt đối không chỉ dừng lại ở sờ chân thôi đâu.
rõ ràng vì lý do nào đó nên cậu ta mới nỗ lực kìm nén.
Cao Văn Tuệ nhập vai thay Giang Cần, cảm thấy nếu mình mà là Giang Cần, mỗi ngày phải cắn lên đôi môi hồng nhuận kia của Phùng Nam Thư tận tám trăm lần, điều này càng làm cô cảm thấy mình nghĩ thật có lý.
Ba phút sau, Trương Tân Vũ gọi nước xong rồi quay về bàn, sau đó bắt đầu cùng Phạm Thục Linh tôi hỏi một câu cậu đáp một câu, phối hợp vô cùng ăn ý.
- Trương Tân Vũ, cậu thi được bao nhiêu điểm?
- Môn toán chưa làm tốt lắm, chỉ được có 655 điểm thôi.
Trương Tân Vũ mỉm cười.
Phạm Thục Linh có phần kỳ quái nhìn y:
- Làm bài không tốt vẫn được 655 điểm, cao hơn Giang Cần hai điểm.
- Hơn có hai điểm. - Cao Văn Tuệ bĩu môi đáp.
- Này chưa chắc nha, sự cách biệt nhỏ tạo nên sự khác biệt lớn mà.
Phạm Thục Linh một câu đạp một câu nâng hỏi.
- Đúng rồi Trương Tân Vũ, tôi nhớ là cậu được điểm tròn môn viết văn?
Trương Tân Vũ gật đầu.
- Bình thường tôi khá thích kết bạn với người khác, môn viết văn vừa hay vào đúng sở trường của tôi.
- Phùng Nam Thư nhà tôi kém nhất khoản kết bạn, cậu có thể giao lưu nhiều hơn với cậu ấy.
- Chắc chắn là được rồi.
Phạm Thục Linh tiếp tục thêm dầu vào lửa:
- Lên đại học cậu có định tìm người yêu không?
Trương Tân Vũ cười cười:
- Nếu như có người thích hợp thì nhất định sẽ, yêu đường cũng là một phần của cuộc sống đại học mà, bản thân mình hướng tới tình yêu từ trường học đến khi mặc váy cưới.
- Nghe thấy chưa, đây mới là thái độ yêu đương bình thường đấy!
Cao Văn Tuệ nhíu mày:
- Thế nào gọi là thái độ yêu đương bình thường?
- Hưởng thụ hạnh phúc, kiên trì không thay đổi, mục đích là tiến tới hôn nhân.
Phạm Thục Linh nêu ra tiểu chuẩn cuộc hôn nhân lí tưởng.
- Quá qua loa, nói rõ ràng một chút được không?
- Thì là thường cùng đi chơi, xem phim, dạo phố, uống trà sữa. À đúng rồi Nam Thư, Giang Cần có mua trà sữa cho cậu không?
Phùng Nam Thư nhìn Phạm Thục Linh, ánh mắt cảnh giác, mím môi không nói chuyện.
- Không mua trà sữa cho cậu, vậy gọi gì là tình yêu ngọt ngào!
Phạm Thục Linh hừ lạnh một tiếng, ấn tượng về Giang Cần càng kém, dĩ nhiên rồi, cô cố ý nhắc đến trà sữa là để nâng độ hảo cảm với Trương Tân Vũ lên mà, dẫu sao không phải Trương Tân Vũ đang mời bọn họ uống trà sữa sao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận