Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 752: Giang Cần gặp khó (2)

- Ông chủ, bao giờ chúng ta về vậy, để tôi còn về dọn đồ.
- Hợp tác thành công rồi về.
- Hả?
Giang Cần dựa vào cửa sổ suy nghĩ thật lâu, sau đó móc laptop từ trong balo ra, mở word, gõ một hàng tiêu đề.
Tòa thị chính Lâm Xuyên giúp đỡ doanh nghiệp Lâm Xuyên trong thời đại internet: kế hoạch chiến lược hợp tác.
Sau đó lại gõ thêm một hàng tiêu đều phụ.
Hợp tác thương hiệu thúc đẩy phổ biến Alipay tại khu vực Lâm Xuyên.
Sau đó hắn chuẩn bị mấy điều khoản trong sáng trong kế hoạch chiến lược hợp tác của Multi-group vào, sửa chữa lại một chút, thêm một ít nội dung.
Ví dụ như, một phần biểu đồ thống kê gia tăng người tiêu dùng của Zhihu với một đoạn trong kế hoạch marketing điểm đến đầu tiên của các thương hiệu Lâm Xuyên.
Mà nội dung liên quan đến hợp tác với Multi-group lại bị hắn chèn xuống dưới.
Nội dung văn bản cũng tạm được rồi, nhưng sau khi tăng chỗ này xóa chỗ kia, đổi trình tự vài chỗ thì nó đã biến thành một kế hoạch hợp tác hoàn toàn mới khác hẳn.
Mẹ nó, này là thuộc về thế giới rách rung tóe xong để chó khâu khâu vá vá.
Trong văn bản này, Giang Cần từ một người sáng lập trang web mua hàng theo nhóm phải lao lực xin hợp tác đã lắc mình biến thành một người đại biểu, không những nắm tài nguyên người dùng phong phú trong tay mà còn nắm cả vô vàn tài nguyên xí nghiệp nữa.
Hắn vốn không định lấy ra đâu vì càng khoe ra nhiều thì lại càng phải cho nhiều hơn, nhưng mà hết cách rồi, người ta chướng mắt một Multi-group nho nhỏ nên đành phải tăng giá trị lên thôi.
Multi-group có quy mô nhỏ là sự thật, nhưng chuyện trong tay hắn có tài nguyên người dùng và xí nghiệp cũng là sự thật.
Giang Cần gõ chữ cạch cạch, cuối cùng còn dừng lại sửng sốt một chút:
- Nên cho bọn họ bao nhiêu tiền đây?
- Hả?
Tôn Chí sửng sốt một chút, thầm nghĩ ông chủ đang định chuẩn bị đập tiền để hợp tác rồi ư? Cũng quá hèn mọn rồi đó.
Y vẫn luôn cảm thấy ông chủ của mình là người oai phong bất khuất, không hợp tác à? Được thôi, ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây, đừng khinh thiếu niên nghèo!
Kết quả vẫn phải bỏ tiền xin người ta hợp tác, cảm giác này thật sự khiến người ta không quá dễ chịu.
Nhưng mà làm buôn bán là như vậy đấy, khi qua mỗi một giai đoạn có thể bọn họ đều sẽ nhận được kết quả kém nhất, bọn họ muốn đứng lên thì phải kiếm được tiền, nhưng mà làm gì có chuyện dễ dàng như vậy chứ.
Ba phút sau khi ngoài trời cũng đã chạng vạng tối thì Giang Cần mới gửi hợp đồng hợp tác mới này cho Tôn Chí, để y gửi tới mail bên kia.
Trong khoảng thời gian tiếp theo, ba người vẫn luôn ngồi chờ ở trong phòng, tới tận khi sắc trời từ màu đỏ như lửa dần chuyển sang màu đen kịt, đường chân trời dần mờ đi trong bóng đèn đường.
Bỗng nhiên mail của Tôn Chí có thêm một mail trả lời lại vào lúc tám giờ tối, nội dung bên trong khiến y hơi ngạc nhiên.
- Ông chủ, bên đó gửi địa chỉ bảo là muốn mời cậu đi ăn một bữa, còn đang hỏi xem là cậu có rảnh không đây.
- Đương nhiên là rảnh rồi, vừa hay tôi cũng đang đói.
Trong bóng đêm đen kịt đường phố Hàng Châu vẫn tấp nập ngựa xe như nước, đủ loại ánh sáng sặc sỡ nhuộm đẫm thành phố khiến nó trở nên cực kỳ xán lạn.
Có người nói, thật ra khi màn đêm bắt đầu cũng chính là thời gian chuẩn bị để dòng sông thời gian hướng về sáng sớm, vì vậy nên con người ta mới cảm thấy vật đổi sao dời nhanh đến thế, chẳng bao lâu sau người ta đã thấy vệt sáng trắng như bụng cá dần hiện lên ở phía đông bầu trời rồi.
Mùng 6 tháng mười - ngày nghỉ cuối cùng trong kỳ nghỉ Quốc Khánh, Tần Tịnh Thu dậy sớm tới công việc làm việc suốt một buổi sáng, khi bà đang định nghỉ ngơi một chút thì lại nhận được cuộc gọi của thư ký, báo là Tần Chí Hoàn đã tới trước cửa.
- Sao vậy Chí Hoàn?
- Giữa trưa hôm nay Giang Cần mới rời khỏi Hàng Châu, cậu ta tới đó để tiếp xúc với Alipay phải không cô? - Tần Chí Hoàn không quá chắc chắn.
Tần Tịnh Thu gật đầu:
- Cậu ta đi xin người ta hợp tác với mình nhưng tình hình rất không thuận, cô tưởng là cậu ta sẽ kiên trì hơn chút nhưng không ngờ hôm sau cậu ta đã rời đi luôn rồi, cơ mà quyết đoán trong công việc cũng coi như là một loại ưu điểm đi, quả thực nếu cảm thấy chuyện đó không còn hy vọng gì nữa thì cũng không đáng để tiếp tục lãng phí thời gian.
- Nhưng mà theo thông tin cháu nhận được thì bọn họ đã hợp tác thành công rồi.
- Không thể nào, hay là thông tin của cháu bị nhầm?
Tần Chí Hoàn mím môi:
- Thật đó cô, cháu có một người bạn hiện đang làm ở Alipay, bạn kia nói sáng nay Giang Cần đi ký hợp đồng rồi còn nhận được một khoản tiền đặt cọc nữa, à đúng rồi, bạn kia còn gửi một tấm ảnh chụp chung của hai bên cho cháu.
Tần Tịnh Thu sửng sốt cả nửa ngày mãi lấy lại tinh thần, cũng như không thể giải thích nổi.
Giang Cần cầm Multi-group đi xin hợp tác, có thể xin được mà không mất tiền đã là chuyện tốt rồi, đằng này cậu ta còn kiếm được một khoản từ Alipay?
Bạn cần đăng nhập để bình luận