Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 708: Thiếu nữ thiên tiên trốn học rồi ! (1)

Nhìn thấy biểu cảm của Trương Quảng Phát như muốn ăn tươi nuốt sống mình, Trang Thần cắn chặt môi, có chút tang thương nhìn ra ngoài cửa sổ.
Nhưng Giang Cần vốn không quan tâm đến phản ứng của người khác, hắn quan tâm đến chuyện khác kìa:
- Tiểu phú bà đâu? Sao cô ấy không đi học?
- Sáng nay ăn xong chúng tôi về ngủ bù, nhưng khi cô ấy chuẩn bị lên giường đi ngủ lại không kiềm chế được lén chui vào trong chăn xem lại video phỏng vấn của cậu một lần nữa. Sau đó buồn ngủ quá bất tỉnh nhân sự luôn, đến giờ học cũng chưa dậy, mà bọn tôi cũng không nỡ gọi. Thành tích học tập của Nam Thư rất tốt, điểm chuyên cần cũng đầy đủ, trốn học một hôm chẳng sao đâu. - Cao Văn Tuệ giải thích.
Giang Cần nghe xong lập tức im lặng, thầm nghĩ không hiểu tiểu phú bà xem đoạn nào, bộ phận nào, vị trí nào của video hội nghị mà xem mê mệt như vậy?
Hắn luôn miệng nói bản thân là Ngô Ngạn Tổ, thực chất chỉ đang lừa mình dối người, nhưng Phùng Nam Thư lại tin điều ấy từ tận đáy lòng.
Cô là kiểu người dù cho tất cả mọi người chê Giang Cần không đẹp trai đi chăng nữa thì cô cũng sẽ không thay đổi quan điểm của mình, vì cô chỉ nghe lời một mình Giang Cần mà thôi.
Chỉ khi Giang Cần tự thừa nhận mình không đẹp trai thì lúc ấy Phùng Nam Thư mới ngốc nghếch ồ lên một tiếng, bắt đầu tin rằng hắn không đẹp trai.
Bởi vậy chú Cung có câu rất đúng, đại tiểu thư trông có vẻ ngoan ngoãn nhưng cô ấy cũng rất bướng bỉnh, đã ghi nhận chuyện gì rồi là không thay đổi được đâu.
Nhưng mà như thế này thì mê mẩn quá mức rồi còn gì?
Từng thấy người cày game cả đêm, cũng có người lướt Zhihu nguyên tối, nhưng xem video của bạn tốt đến mức không dứt ra được thì đúng là hiếm thấy, tình bạn này thật khiến người ta mù quáng.
Đúng lúc này, chuông vào lớp reo lên, giảng viên dạy môn “Kinh tế học tiền tệ” cầm ly trà bước vào lớp, ông đẩy cặp kính lão lên bắt đầu điểm danh.
- Trương Hồng Tân.
- Có.
- Trần Đạt.
- Có.
- Cao Văn Tuệ.
- Có.
- Phùng Nam Thư.
Giảng viên vừa dứt lời, tất cả mọi người đều nín thở, cả lớp học im ắng như tờ.
Phùng Nam Thư là sinh viên đứng đầu ngành, từ trước tới nay chưa từng vắng mặt buổi nào, vậy nên mọi người đều không hiểu tại sao cô ấy lại đột nhiên nghỉ học, nhưng trong tiềm thức mọi người đều đoán cô ấy đã xin nghỉ rồi, muốn biết tại sao thiếu nữ thiên tiên hôm nay lại xin nghỉ.
Ai ngờ đâu Giang Cần liền bình tĩnh giơ tay:
- Có.
Vị giảng viên ngẩng cổ nhìn Giang Cần, mím môi bỏ danh sách lớp xuống:
- Được rồi, cả lớp đầy đủ rồi thì bắt đầu học thôi.
Tất cả mọi người của Học viện Tài chính đều biết Giang Cần, cũng không lạ lùng gì với thủ khoa Phùng Nam Thư. Phùng Nam Thư thường xuyên điểm danh hộ cho kẻ trốn tiết Giang Cần này, các giảng viên đều đã quen rồi, tự nhiên hôm nay thấy Giang Cần điểm danh hộ Phùng Nam Thư thì cũng không lấy làm lạ.
Một người là thủ khoa, một người là bảng hiệu của học viện, hai người còn là một cặp nữa, một người có mặt cũng đã nể mặt lắm rồi.
Cao Văn Tuệ quay đầu nhìn Giang Cần:
- Tôi lại hít được rồi.
- Hít gì cơ?
- Cậu điểm danh hộ vợ cậu.
Giang Cần cười ha hả:
- Sáng nay cô dùng kem đánh răng gì để đánh răng vậy?
Cao Văn Tuệ khó hiểu nói:
- Crest.
- Không phải Crest đã quảng cáo sẽ khiến răng miệng thơm mát sạch sẽ à? Sao cậu nói toàn mấy câu cợt nhả thế?
- Cút!
Hai tiếng sau, tiết học ca chiều cuối cùng cũng kết thúc, sau khi Giang Cần đờ đẫn mở mắt, vươn vai một cái liền cảm thấy vô cùng tỉnh táo. Đi học đúng là việc tốt, không ngờ nó có tác dụng tương đương với việc ngủ, học xong hai tiết liền cảm thấy sáng suốt hơn nhiều.
Cao Văn Tuệ đóng sách lại:
- Ồ, ngủ dậy rồi đấy à?
Giang Cần nghe xong thấy ngứa cả tai:
- Tôi không thể không sửa lại cho cô ngay lập tức, đây phải gọi là “học xong rồi đấy à”.
- Thực ra tôi định nói chắc là Phùng Nam Thư đã ngủ dậy rồi đó.
- Thế để tôi về đưa cô ấy đi ăn tối, tiện tắm rửa luôn một thể.
Giang Cần chống bàn ngồi dậy, đi theo Cao Văn Tuệ về ký túc xá nữ Học viện Tài chính:
- Tiểu Cao, lên xem thử tiểu phú bà đã dậy chưa?
Cao Văn Tuệ sững người:
- Tôi cũng định đi căng tin ăn tối, cậu gọi điện cho cô ấy được không?
- Gọi điện thoại sẽ khiến người ta giật mình tỉnh giấc, làm người ta khó chịu. Làm sao dễ chịu bằng việc có người khẽ gọi dậy bên tai chứ hả. - Trong đầu Giang Cần toàn là hình ảnh Phùng Nam Thư được gọi dậy cùng vẻ mặt đờ đẫn đáng yêu của cô.
- Nhưng mà giọng tôi có dịu dàng thế nào cũng không bằng cậu gọi cô ấy dậy đâu, hay cậu lên gọi đi? - Cao Văn Tuệ đưa ra lời đề nghị hấp dẫn.
Quả nhiên tim của Giang Cần thấy hẫng một nhịp:
- Cậu nói đùa hay nói thật đấy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận