Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 730: Vật họp theo loài, người phân theo nhóm (2)

Nội dung cũng đơn giản, chỉ có cảm ơn nhà trường, cảm ơn ban giám hiệu Học viện Tài chính, tiện quảng cáo một chút về Zhihu và Multi-group.
Sau khi kết thúc bài phát biểu, cô gái biểu diễn vũ đạo nóng bỏng kia bỗng nhiên từ sau cánh gà xuất hiện, tay ôm một bó hoa tươi chạy tới đưa cho Giang Cần.
Nhìn thấy cảnh này, Phùng Nam Thư không khỏi nhăn mũi:
- Mã Giang Minh là kẻ xấu.
Mã Giang Minh ngây người nói:
- Chị dâu xin đừng hiểu lầm mà, tuy rằng nụ hôn gió kia là tôi sắp xếp, nhưng không phải cái gì cũng do tôi sắp xếp đâu.
- Tôi không cho anh tiền lì xì nữa.
Tám giờ tối, chương trình đã kết thúc, Giang Cần bước xuống khỏi sân khấu, đem bó hoa nọ tặng cho tiểu phú bà. Lúc này Mã Giang Minh mới cảm thấy cảm giác lạnh lẽo sau gáy tan đi phần nào, liền thở phào một hơi.
Có điều khi hai người họ đi về phía cửa ra về, họ cũng đụng phải nhóm của Tề Kỳ đang định rời khỏi đó.
Bốn mắt nhìn nhau, trông vẻ mặt của Tề Kỳ vô cùng cô đơn, sau đó cô dùng ánh mắt cực kỳ phức tạp nhìn Giang Cần rồi nhanh chóng biến mất sau màn đêm.
Ông chủ Giang hơi khó hiểu, thầm nghĩ không hiểu học muội tốt bụng đã giúp hắn vứt rác hai lần bị làm sao vậy?
Hắn là một người trùng sinh, linh hồn không còn trẻ trung gì nữa, hơn nữa trải qua hơn một năm phấn đấu, giá trị của hắn đã tăng vọt lên, mắt nhìn của hắn cũng đã cao hơn rất nhiều, hắn đã không còn nhạy cảm với chuyện tình yêu tình báo gà bông như vậy nữa.
Trong nhận thức của hắn, bản thân hắn chỉ đang tranh thủ thời gian rảnh rỗi để cùng tham gia hoạt động tập thể với tiểu phú bà mà thôi.
Còn đối với sự giằng xé nội tâm, sợ được sợ mất, tự mình đa tình của Tề Kỳ, hắn hoàn toàn không biết gì cả. Kể cả khi có người kể cho hắn chuyện này, hắn cũng sẽ cảm thấy kỳ lạ khó hiểu.
Học muội? Người đã giúp hắn vứt rác ư? Hắn có nhớ chứ, cô ấy là người tốt!
Nhưng mà thất tình gì cơ? Giang Cần hoàn toàn chẳng hiểu gì cả, cuối cùng cũng chỉ cảm thấy có phải bản thân rất đẹp trai, khiến cho nhìn ai là người đó có bầu, ngắm ai là người đó có chửa.
Nghĩ tới đây, Giang Cần không nhịn được nhìn Phùng Nam Thư:
- Vẫn còn sớm, cậu muốn đi đâu không? Không được rừng rú gì cả đấy.
- Vậy đi tới phòng 207 xem phim.
- Cả cái Đại học Lâm Xuyên có mỗi hai chỗ suy đồi đạo đức thì cậu tìm được cả hai.
Giang Cần đưa Phùng Nam Thư đi tới phòng 207. Đến lúc ra khỏi phòng, sơn móng chân của tiểu phú bà đã biến thành màu xanh lam.
Ông chủ Giang nói màu xanh lam là màu may mắn tuần sau của hắn, hắn phải mặc nhiều quần áo màu xanh hơn, ngắm trời xanh nhiều hơn, ăn nhiều thức ăn màu xanh hơn.
Ngày 26 tháng 9, một trận mưa phùn tí tách nhân lúc đêm tối liền tới ghé thăm Đại học Lâm Xuyên, mang đến không khí mùa thu se lạnh.
Phòng 302 đồng loạt đổi từ chăn len sang chăn bông, mỗi người đều quấn chặt bản thân như một chiếc kén. Nghe tiếng mưa rơi tí tách ngoài cửa sổ mà ngủ ngon lành trên chiếc giường.
Còn ông chủ Giang lúc này đã hoàn thành 15 bài tập cơ bụng, thay xong quần áo rồi đi ra cửa ký túc xá.
Người càng chăm chỉ thì càng chăm chỉ, càng nhiều tiền lại càng lắm tiền, có một số người không chỉ chăm chỉ lại còn nhiều tiền, thêm cả đẹp trai nữa, sao mà so nổi?
Giang Cần mở ô, nhặt một cành củi “giống kiếm” mà bất kỳ người đàn ông nào cũng không thể chối từ, vừa đại khai sát giới trong thế giới chỉ mình hắn thấy được, vừa đi tới căn cứ khởi nghiệp.
Sau khi tới phòng 208, Giang Cần rửa tay rồi mở hộp thư ra xem những mail được Đàm Thanh gửi tới.
Nhờ những nỗ lực của đoàn đội tiếp thị địa phương, các hoạt động quảng bá tại Ninh Ba, Trường Sa và Trịnh Châu đã chính thức kết thúc.
Cho tới ngày hôm nay, Zhihu đã bao phủ 12 tỉnh thành phố, số lượng người dùng vượt qua 800 nghìn người, số lượng người dùng mới đăng ký cũng tăng cao vút với tốc độ ngày càng nhanh.
Đây tựa như tốc độ tăng trưởng của bào tử vậy, bọn họ nhanh chóng phổ biến tại các thành phố, mỗi khi tăng lên một thành phố là lượng người dùng cũng theo đó tăng mạnh. Những thành phố đã được quảng bá cũng không ngừng cung cấp “máu tươi” để nuôi dưỡng cả bộ máy.
Zhihu của hiện tại và Zhihu của nửa năm trước đã hoàn toàn khác biệt, nội dung của nó trở nên càng ngày càng đa dạng hơn, cách sử dụng và hình thức cũng thú vị hơn rất nhiều.
Nhất là những blogger đời đầu được bồi dưỡng hiện đã có lượng fan vô cùng khả quan.
Và khi lượng fan ngày càng tăng cao, những nội dung của họ cũng trở nên phong phú hơn nhiều.
Giang Cần biết rằng Zhihu của hiện tại đã dần hình thành “truyền thông cá nhân”, đây là điều kiện tiên quyết để một nền tảng nội dung có thể vương tới đỉnh cao.
Buổi chiều, mưa phùn chưa dứt, Tôn Chí đến Đại học Lâm Xuyên, mang theo một tập tài liệu mà bản thân đã chỉnh lý và để lên bàn làm việc của Giang Cần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận